Hôm nay,  

Vụ Án Ăn Cắp Tiền Trong Quỹ Tín Dụng

09/08/200700:00:00(Xem: 9792)

Thúy Chi - IRS/SPEC/ www.usdoj.gov/usao/can

Chủ Nhân Các Viện Dưỡng Lão Trốn Đóng Nhiều Triệu Mỹ Kim Tiền Thuế Lương Của Nhân viên

SAN FRANCISCO - Ngày 13 tháng 7 năm 2007, biện lý luật sư  Scott N. School thuộc Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ, tuyên bố Jack Easter, cư dân San Francisco, bị kết án 30 tháng tù giam và phải bồi thường số tiền $8,710,795.84 (hơn 8.7 triệu mỹ kim) và một khoản tiền phạt đặc biệt là $10,700 do đã cố tình không nộp tiền thuế lao động cho chính phủ. Bản án này là kết quả điều tra của bộ phận Criminal Investigation (CI) thuộc Sở Thuế Vụ.

Trước đó, ngày 7 tháng 3 năm 2007, Bồi thẩm Đoàn Liên bang đã kết án Jack Easterday với 107 tội danh do đã không nộp $9.6 triệu mỹ kim tiền thuế lương cho chính phủ. Chứng cứ trưng tại tòa đã tố cáo bị can Easterday, 52 tuổi, chủ tịch Liên Hiệp Công Ty Emplyee Equity Administration Inc. và công ty Skilled Logic, Inc. từ năm 1998 đến năm 2005 đã cố ý không nộp các khoản tiền thuế tạm thu của nhân viên làm việc tại các viện dưỡng lão sau đây:

Brookvue Care Center a.k.a. S.P. Facility, Inc.
Eden West Convalescent Hospital a.k.a. EWCH, Inc.
omewood Care Center a.k.a. S.J. Facility Inc.
Oakland Care Center a.k.a. Oak Facility, Inc.
Pleasant View Convalescent Hospital, Inc.
Sunrise Healthcare Center a.k.a. R.V. Facility, Inc.

Thoạt tiên, vào ngày 11 tháng 3 năm 2005, với 47 tội danh, Jack Easterday bị buộc tội cố ý không khai đúng và không đóng đủ số tiền thuế $3,008,311 đã tạm thu của nhân viên từ 1998 đến 2002. Vào ngày 9 tháng 2 năm 2006, Bồi Thẩm Đoàn Oakland đã kết án  Easterday giữ nguyên 47 tội danh. Ngày 31 tháng 5 năm 2006, viện dẫn một sai lầm của án lệnh, thẩm phán đã bãi bỏ bản án. Hồ sơ mới nộp tại Tòa ngày 10 tháng 1 năm 2007 bao gồm việc không đóng số tiền thuế những năm trước đây, Easterday tiếp tục không nộp thuế tạm thu của nhân viên từ năm 2003 đến 200.

Chứng cứ luận tội tại tòa cho thấy trong nhiều năm trước khi nộp đơn buộc tội bị cáo Sở Thuế Vụ đã cố gắng thu hồi số tiền thuế, nhưng bị cáo đã ngang nhiên xem thường những nỗ lực thu thuế của IRS bằng nhiều cách, cụ thể như tự trả những khoản lương và bổng hậu hĩnh phi lý cho mình và vợ trong khi tạ sự nghèo túng trước các nhân viên thu thuế.

Trong phiên tòa tuyên án, thẩm phán Charles Breyer nhấn mạnh rằng bị cáo đã ăn cắp tiền trong quỹ tín dụng của nhân viên làm việc cho mình và sử dụng những đồng tiền này vào các mục đích cá nhân và kinh doanh. Với bản án 30 tháng tù giam, thẩm phán Breyer đã tuyên bố rằng ông muốn gởi một thông điệp đến những vị chủ nhân khác nhắc nhở họ tiền thuế lương trong quỹ tín dụng của nhân viên phải được đóng cho chính phủ, không được dùng vào bất cứ mục đích nào khác và hệ thống thu thuế lương qua các khoản tạm thu từ lương của nhân viên là một phần rất quan trọng trong hệ thống thuế vụ của Hoa Kỳ; hệ thống này sẽ xụp đổ nếu chủ nhân các doanh nghiệp sử dụng tiền thuế tạm thu cho các mục đích riêng của họ.

Các luật sư biện lý Jay Weill và Cynthia Stier, với sự hỗ trợ của Kathy Tat, là nguyên đơn khởi tố vụ án. Việc truy tố là kết quả của quá trình điều tra kéo dài bốn năm do bộ phận Criminal Investigation thuộc Sở Thuế Vụ phụ trách.

Muốn biết thêm chi tiết về hồ sơ vụ án này, xin tham khảo thêm tài liệu của Case # CR 05-00150-CRB trên mạng thông tin của Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Đến hẹn lại lên” là chuyện thông lệ, không có gì đặc biệt, nhưng lãnh đạo mà cũng chỉ biết làm đến thế thì dân lo. Chuyện này xẩy ra ở Việt Nam vào mỗi dịp cuối năm khi các cơ quan đảng và chính phủ tổng kết tình hình năm cũ để đặt kế hoạch cho năm mới. Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng, người có quyền lực cao nhất nước, cũng đã làm như thế. Nhưng liệu những điều ông Trọng nói có phản ảnh tình hình thực tế của đất nước, hay ông đã nói tốt để đồng hóa mặt xấu?
Người ta có thể thông cảm và thông hiểu thái độ nhẫn nhục của những người phụ nữ bị đè nén xuống tận đáy xã hội. Họ có cha già, mẹ yếu, con thơ phải chăm lo nên làm to chuyện e cũng chả đi đến đâu mà nhỡ “vỡ nồi cơm” thì khốn khổ cả nhà. Còn cả một tập đoàn lãnh đạo chỉ vì quyền lợi của bản thân và gia đình mà bán rẻ danh dự của cả một dân tộc thì thực là chuyện hoàn toàn không dễ hiểu...
Hai năm đã trôi qua kể từ cuộc bạo loạn ở Washington ngày 6 tháng 1, 2021, Donald Trump ngày càng cô đơn, ngày càng bị cô lập - giống như vở kịch King Lear của Shakespeare trong lâu đài của ông ở Florida. Sự giống nhau giữa họ gây ấn tượng với bất kỳ ai đọc bức chân dung dài về lễ Giáng sinh của cựu tổng thống trên Tạp chí New York. Đúng là Donald Trump chưa mất trí hoàn toàn, giống như Lear. Nhưng những điểm tương tự giữa họ không thể không nhìn ra: hai người đàn ông lớn tuổi, trước đây được bao bọc trong quyền lực, giờ không thể hiểu nỗi họ không còn là mặt trời xoay quanh các sự kiện thế giới.
Bài viết này sẽ đối chiếu câu chuyện Niêm Hoa Vi Tiếu trong Thiền Tông với một số Kinh trong Tạng Pali, để thấy Thiền Tông là cô đọng của nhiều lời dạy cốt tủy của Đức Phật. Tích Niêm Hoa Vi Tiếu kể rằng một hôm trên núi Linh Thứu, Đức Thế Tôn lặng lẽ đưa lên một cành hoa. Đại chúng ngơ ngác không hiểu, duy ngài Ma Ha Ca Diếp mỉm cười. Đức Phật nói: “Ta có Chánh pháp vô thượng, Niết bàn diệu tâm, thật tướng vô tướng, pháp môn vi diệu, bất lập văn tự, truyền ngoài giáo pháp, nay trao cho Ca Diếp.” Tích này không được ghi trong các Kinh
Việt Nam bước vào năm 2023 với những tín hiệu xấu về chính trị, dẫn đầu bằng cuộc cách chức hai Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh và Vũ Đức Đam...
Hoa Kỳ và Việt Nam chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao năm 1995, hai mươi năm sau khi cuộc chiến chấm dứt, khép lại một trang sử thù nghịch kéo dài nhiều thập niên trên chiến trường và chính trường ngoại giao. Cơ hội để Việt Nam và Hoa Kỳ nối lại quan hệ đã có không lâu sau khi cuộc chiến kết thúc, nhưng Hà Nội để mất cơ hội bắt tay với Washington vào những năm cuối thập niên 1970...
Tù Tây cũng bị hành cho tới bến, chứ đừng có mà tưởng bở nhá. Xin trích dẫn một câu, chỉ một câu thôi, trong Hồi Ký Hoả Lò của Thuợng Nghị Sĩ John McCain: "Họ đánh tôi dập vùi, đánh tôi bất tỉnh. Họ liên tục hăm dọa:“Mày sẽ không nhận được bất kỳ chữa trị thuốc men gì cho đến khi mày mở miệng.” Tây/Ta gì thì cũng chết bà với chúng ông ráo trọi!
Nếu cảm giác của tôi thường âm u trong những ngày cuối năm âm lịch, thì cảm giác đó, ngược lại, bừng sáng, háo hức, tò mò, trong những ngày cuối năm dương lịch. Nhìn lại những gì đã xảy ra, vô số những sự kiện quan trọng, hoặc sẽ trở thành quan trọng, trong năm qua, thường xuyên đưa ra nhiều câu hỏi, khiến những câu trả lời trở thành nhiều nỗ lực tìm hiểu tài liệu, suy đoán hậu quả, thánh thức bản thân, và có lẽ, dẫn đầu là niềm vui lạc quan. Những năm gần đây, tôi hầu như quyết định, chỉ có lạc quan mới có thể đi qua một thế giới đương đại, phức tạp giữa đúng và sai, hỗn loạn giữa chính trị và cách sống hàng ngày. Có lẽ, lạc quan, không phải để chống đối thú tính vì chẳng bao giờ con người có thể thắng được, là cách dẫn đưa thú tính đến những nơi bớt dơ bẩn và man rợ
Từ năm 1999, từ lúc lên nắm quyền cai trị nước Nga cho đến nay, Putin đã đưa quốc gia này vào bốn cuộc chiến tranh. Sau Chechnya, Georgia, Syria, nay là Ukraine. Trước Ukraine, các cuộc chiến kia chỉ là những cuộc chiến nhỏ, đối thủ yếu, không có sự hỗ trợ của thế giới bên ngoài, và Putin chiến thắng dễ dàng. Khi xua đại quân sang xâm lăng Ukraine vào hôm 24/2/2022, Putin cũng tin tưởng là chỉ trong vài tuần, hoặc nhiều lắm là ba bốn tháng, Kyiv sẽ đầu hàng vô điều kiện. Nhưng sự thật ngày nay, trên chiến trường cũng như mặt trận chính trị, kinh tế, cho thấy Putin đang thua và thua đậm.
Tôi được nghe Mưa Sài Gòn Mưa Hà Nội (thơ Hoàng Anh Tuấn, nhạc Phạm Đình Chương) từ thuở ấu thơ: Mưa hoàng hôn/ Trên thành phố buồn gió heo may vào hồn/ Mưa ngày nay/ Như lệ khóc đất quê hương tù đày…
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.