Hôm nay,  

Ách Tắc Toàn Cầu

08/10/200800:00:00(Xem: 10305)

 

Nguyễn XuânNghĩa

Cầu mãi rồi cũng được suy trầm!Khi thị trường chứng khoán hoảng loạn như chúng ta thấy hôm Thứ Ba tại New York, mọi suy tính đều sẽ trật vuột!Thị trường mở cửa với hy vọng le lói và tăng được chừng 1% rồi cứ thế mà tuột. Lý do là Thống đốc Ngân hàng Trung ương Hoa Kỳ tuyên bố rằng kinh tế có thể bị suy trầm và tai họa có thể kéo dài, nhưng ông hàm ý trấn an rằng Ngân hàng Trung ương sẽ giảm lãi suất. Trong  nỗi lo sợ chung, lời trấn an đó lại càng gây hốt hoảng! Vì vậy, ta hãy tạm quên thị trường chứng khoán như quên một cái hàn thử biểu bị cháy - mà nhìn qua hướng khác.Tin vui cho những người ưa báo động rằng Hoa Kỳ đang bị khủng hoảng: quả thật là kinh tế Mỹ nay đã bị suy trầm! Nếu không khéo chống đỡ thì còn bị suy thoái. 

<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

Suy trầm là khi tốc độ tăng trưởng sản xuất từ 2% trong năm qua có thể chỉ còn chừng 1,50% cho cả năm nay chẳng hạn. 

Suy thoái là khi không còn tăng trưởng sản xuất nữa, dù thật thấp như 0,50% hay 1%, mà sản xuất còn suy sụp hơn và lan rộng hơn.Từ đầu năm 2002 đến nay, kinh tế Mỹ vẫn có tăng trưởng và sau sau năm như vậy, chu kỳ kinh doanh sẽ có lúc tự điều chỉnh, sản xuất đình đọng và suy trầm mất chừng một năm. 

Điều ấy, mọi người đều chờ đợi từ đầu năm. 

Điều không ai chờ đợi và đoán trước được, là thị trường gia cư bị bể đã dẫn tới khủng hoảng tín dụng thứ cấp, từ tín dụng thứ cấp dẫn tới thị trường tín dụng nói chung, và kéo theo sự sụp đổ hàng loạt cơ sở tài chánh bất cẩn hay bất lương. 

Khủng hoảng tài chánh bùng nổ từ giữa tháng Chín đã gieo họa cho nền kinh tế vào thời điểm ngặt nghèo là đang chờ đợi một vụ điều chỉnh, nghĩa là đẩy kinh tế đến nạn suy trầm. 

Sau này, người ta mới biết là nặng tới đâu và kéo dài đến bao giờ. 

Trong khi chờ đợi, mọi người đều đoán là sẽ bị nặng và lâu. 

Sản lượng của Mỹ trong năm tới có khi không tăng, dù chỉ bằng hạt bụi sau dấu phẩy, mà sẽ giảm. 

Nghĩa là kế hoạch cấp cứu tài chánh với 700 tỷ Mỹ kim đã ban hành quá trễ để ngăn được suy trầm. 

Người ta chỉ còn mong là kế hoạch sẽ giảm được hậu quả tai hại và giúp cho kinh tế sớm phục hồi.Điều đáng ghi nhớ lần này là suy trầm tại Hoa Kỳ xuất hiện khi hai khối kinh tế đầu máy kia của thế giới là Nhật Bản và nhiều xứ Âu châu đều đang bị suy trầm, trước Hoa Kỳ. 

Khi mà toàn khối kinh tế của các nước kỹ nghệ hóa tiên tiến nhất đều bị suy trầm như vậy, kinh tế toàn cầu bị ảnh hưởng nặng, nhất là nền kinh tế của các nước đang phát triển. 

Tổng sản lượng toàn cầu có thể đã tăng 5% vào năm ngoái thì năm nay chưa đạt được 4% và qua năm tới sẽ chỉ còn chừng 2,5 đến 2,7%. 

Theo định nghĩa của Quỹ Tiền tệ Quốc tế IMF, suy trầm toàn cầu xảy ra khi tốc độ tăng trưởng chỉ còn là 2,5%! Nói cho dễ hiểu, thế giới đang ở mé bờ suy sụp và có thể sẽ bị suy trầm vào năm tới, sau khi Mỹ bắt đầu tuột dốc vào tháng này.Một trong nhiều nguyên nhân khiến khủng hoảng tài chánh đã gây họa cho sản xuất kinh tế là nạn ách tắc tín dụng (credit crunch). 

Gói nợ tín dụng thứ cấp bị ung thối khiến tài sản của các ngân hàng như bị nhiễm độc, sổ sách phải điều chỉnh lại trước sự nghi ngờ của mọi người nhất khách nợ, làm nhiều cơ sở bị vỡ nợ, thậm chí khánh tận, phá sản. 

Phản ứng kế tiếp là các ngần hàng phải ghim tiền lại, hết dám cho vay. 

Ách tắc tín dụng khiến doanh nghiệp và cả chúng ta có muốn vay tiền ngân hàng thì cũng không vay được, hoặc vay rất khó, với lãi suất rất cao. 

Ngăn ngừa suy trầm sản xuất vì vậy có nghĩa là phải khai thông ách tắc về tín dụng, cho tiền bạc lưu thông được dễ dàng hơn. 



Trong hiện tại, chỉ những loại khách đáng tin nhất mới được vay tiền, các khách hàng khác có khi chết cạn, bị phá sản. 

Muốn khai thông thì phải làm sao cho mọi người đều có thể vay tiền được dễ dàng. 

Thí dụ như nếu chính quyền nhảy vào "làm chủ" các cơ sở tài chánh, hoặc bơm thêm tiền vào trị trường bằng cách mua lại những gói nợ đáng nghi ngờ - mua là trả tiền ra để lấy hàng về - như theo kế hoạch cấp cứu vừa được ban hành hôm Thứ Sáu. 

Chuyện giải cứu vì vậy là chính quyền phải nhảy vào thị trường, với rất nhiều tiền.Nhưng, không chỉ có Hoa Kỳ mới bị tai ách đó. 

Trên thế giới, ta đều biết rằng các chính quyền đều phải trực tiếp hay gián tiếp can thiệp vào thị trường. 

Nếu so sánh thì, trên nguyên tắc, chính quyền không là một cơ sở kinh tế có thể bị phá sản vì mất niềm tin của thị trường và lại còn có khả năng hứng chịu những tai ách kinh tế thay cho tư nhân để giảm bớt hậu quả của suy trầm kinh tế. 

Trong thực tế, các nền kinh tế đã phát triển đều ở tại các quốc gia có cơ chế nhà nước vững mạnh và cơ chế ấy giúp nhà nước can thiệp được vào nhiều lãnh vực kinh tế, ở nhiều nơi. 

Các nước đang phát triển thì không được như vậy, chính quyền có bộ máy hành chánh công quyền trải mỏng, rất rộng mà rất nông, khi hữu sự thì không vươn tới những nơi cần tiền. 

Nhưng, như một xe cứu hoả có khả năng đi tới từng đám cháy, bộ máy công quyền này còn cần có... 

nước. 

Nghĩa là có tiền. 

Các quốc gia đang bị bội chi ngân sách - vì chi nhiều hơn thu - thì khó tăng chi để kích cầu, chưa nói gì tới chuyện tung tiền ra cấp cứu các cơ sở bị nguy ngập. 

Khi gặp nạn ách tắc tín dụng thì chính quyền phải vay tiền, mà càng vay thì càng khiến lãi suất trái phiếu gia tăng khiến lãi suất cao lại càng khiến thị trường bị tốn kém hơn, suy trầm kéo dài hơn.Ngoài nạn bội chi ngân sách cao hay thấp, ta còn có vấn đề nối tiếp là gánh nặng công trái: Chính quyền phải vay tiền thị trường bằng cách phát hành công khố phiếu (là "giấy nợ của quốc gia"), và phải lấy tiền trong ngân sách trả nợ cho khoản vay mượn này. 

Cho nên, trong hoàn cảnh bị ách tắc tín dụng, cái gánh công trái có sẵn ấy cũng thu hẹp khả năng khai thông... 

ách tắc tín dụng!Nếu hiểu vấn đề như vậy, ta có thể thấy rằng Hoa Kỳ vẫn còn khả năng thoát hiểm - và có khả năng cao hơn nhiều xứ khác. 

Tổng số tín dụng loại thứ cấp có thể ở khoảng 550 tỷ Mỹ kim, và không phải toàn là nợ thối, đã hay sẽ mất. 

Cho là có bị mất hết thì khoản tiền ấy chỉ bằng 3,9% của tổng sản lượng Hoa Kỳ sản xuất ra một năm (chừng 14 ngàn tỷ Mỹ kim). 

Tổng số ngân khoản dự trù cho kế hoạch cấp cứu là 700 tỷ mà có mất hết trong một vài năm tới thì cũng chỉ bằng 5% tổng sản lượng đó. 

Điều đáng sợ nhất cho Hoa Kỳ là nước Mỹ đang ở trong tháng cuối của bầu cử mà phản ứng mị dân là điều dễ xảy ra. 

Vì vậy, tâm lý bi quan hốt hoảng có thể kéo dài và chính quyền tân nhậm sẽ vì sự lo sợ ấy mà tăng chi quá đáng rồi đành phải tăng thuế thì ta gặp lại kinh nghiệm xấu của vụ tổng khủng hoảng 1929-1933: kéo dài hậu quả tai hại của nạn suy thoái sản xuất.Ngoài Hoa Kỳ ra, nhiều quốc gia cũng đang gặp cảnh bội chi ngân sách cao, công trái quá nặng hoặc lệ thuộc quá nhiều vào đầu tư từ nước ngoài, vào nguồn tư bản của ngoại quốc trên nguyên tắc đang bị cạn kiệt. 

Các quốc gia đó mới khó đối phó hơn và dễ bị khủng hoảng hơn nếu không có một chính quyền mạnh. 

Thế giới có chừng 15 quốc gia đang gặp hoàn cảnh ngặt nghèo đó, kể cả... 

Pháp và Ý.Tổng kết lại, Hoa Kỳ sẽ không bị sụp đổ, nhưng sự sợ hãi có thể gây ra thảm họa còn cao hơn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cuộc phỏng vấn được thực hiện với 2 người Chăm: Ông Thông Thanh Khánh (Khanh Pham), nhà nghiên cứu văn hóa Chăm. Sinh trưởng tại Ma Lâm huyện Hàm Thuận Bắc tỉnh Bình Thuận, hiện đang sống và làm việc tại Sài Gòn và Cambodia. Và Ông Lưu Quang Sáng (Amuchandra Luu), sinh tại Phan Rang, hiện sống và làm việc tại California, Thạc sĩ toán và có gần 20 năm giảng dạy ở trường đại học cộng đồng tại thủ phủ Sacramento, California, Hoa Kỳ. Tổng Thư Ký hội Bảo Tồn Văn Hóa Truyền Thống Champa USA, qua 7 nhiệm kỳ chủ tịch...
Để khẳng định đối trọng với các cường quốc phương Tây, khối BRICS đặc biệt tìm cách củng cố vị thế trong các cơ quan quốc tế và trọng lực của đồng Nhân dân tệ trong hệ thống tiền tệ. Tự thoát ra khỏi ảnh hưởng của các cường quốc phương Tây và tạo thành một lực lượng kinh tế và địa chính trị mới, đây là mong muốn được khối BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi) bày tỏ tại Hội nghị Thượng đỉnh lần thứ 15, được tổ chức tại Johannesburg, Nam Phi, từ ngày 22-24/8/2023. Đây cũng là những gì nổi lên tại Hội nghị G77 được kết thúc vào ngày 16/9 tại Havana.
Ông sinh 1979, quê Yên Bái, là một giáo viên dạy sinh, hóa tại Lào Cai. Sau đó, ông chuyển về Hà Nội tiếp tục dạy học tại một ngôi trường cấp 2 và học thêm ngành luật. Năm 2015, ông quyết định thôi việc sau khi lá đơn yêu cầu cải cách giáo dục, đòi hỏi những lợi ích chính đáng cho học sinh của ông bị từ chối. Năm 2017, Lê Trọng Hùng bắt đầu đưa tin với tư cách là một “nhà dân báo” trên Facebook và YouTube, bình luận về các vấn đề chính trị - xã hội và tư vấn cho dân oan cách kiến nghị, khiếu kiện lên các cơ quan có thẩm quyền của nhà nước. Ông tự bỏ tiền túi ra để mua hàng ngàn cuốn Hiến Pháp Việt Nam, tặng cho nhiều người và giảng giải cho họ về những điều quy định trong hiến pháp, pháp luật. Ông là một con người giàu lòng nhân ái, từng nhiều lần hiến máu nhân đạo để cứu người.
Cuộc phỏng vấn được thực hiện với Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Văn Huy, một người quan tâm đến các cộng đồng dân tộc ở Việt Nam, đặc biệt là người Hoa, người Chăm, người Thượng và người Khmer...
Từ năm 1949, người thành lập đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) Hồ Chí Minh đã khoe “Đảng ta là vĩ đại, là đạo đức, là văn minh”. Về sau Đảng tự phong lên “thật là vĩ đại”. Không những thế, các thế hệ nối tiếp lại còn đồng ca “Đảng không có lợi ích nào khác ngoài việc phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân.” Nhưng đảng lại tự cho mình quyền lãnh đạo độc quyền; không cho tư nhân ra báo và kiểm soát các quyền tự do cơ bản của con người, kể cả quyền tự do tư tưởng và tự do tôn giáo khiến nhân dân nghi ngờ, đảng viên hoang mang...
Hôm thứ Ba, 26/9/2023, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) công bố một văn kiện nhan đề “Một cộng đồng toàn cầu trong một tương lai chung” với nội dung có thể xem như là tầm nhìn mới của Trung Quốc về một trật tự thế giới do Trung Quốc lãnh đạo, thay thế trật tự hiện thời do Hoa Kỳ đứng đầu...
Trong một tập phim của chương trình truyền hình “Boston Legal” năm 2006, luật sư bảo thủ Denny Crane khẳng định rằng ông có quyền hiến định để mang theo một khẩu súng giấu kín: “Và Tối Cao Pháp Viện sẽ nói như vậy, ngay sau khi họ lật ngược án lệ Roe v. Wade.” Với một bộ phim được phát sóng cách đây 17 năm, đó là một trò đùa, một sự việc không thể tưởng tượng nổi vào thời điểm đó. Tuy nhiên, vào năm 2022, TCPV đã công bố cả hai thay đổi, chuyển một trò đùa không tưởng thành luật pháp của đất nước trong chớp mắt – báo hiệu sự khởi đầu của “cuộc cách mạng hiến pháp.”
Quãng hơn chục năm trước, nhà mình mua 1 mảnh đất gần 500m2 để xây nhà. Trên mảnh đất đó có 1 cây phong, cây mà lá của nó là biểu tượng trên cờ Canada. Cây phong không có tội tình gì ngoài chuyện đứng chình ình giữa vườn, nên nhà mình quyết định chặt đi; giá nó đứng ở góc thì sẽ không chặt chiếc gì …
Tình hình kinh tế Việt Nam đan xen mảng xám trong nhiều lĩnh vực của hệ thống tổ chức khiến nhà đầu tư lo âu và mức tiêu dùng của dân co lại...
Lá vẫn còn xanh. Hè vẫn còn nấn ná. Trời vẫn chưa muốn vào thu mà (không dưng) sáng nay California chợt thoáng chút âm u, và lấm tấm vài hạt mưa nho nhỏ. Mưa chưa ướt đất nhưng cũng đủ làm cho tôi hơi thấy ngại ngần khi nghĩ đến chuyện phải ra khỏi nhà chỉ vì một ly cà phê nóng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.