Hôm nay,  

Tiễn Đưa Một Ân-nhân, Bà Julia V. Taft (1943-2008)

03/04/200800:00:00(Xem: 8856)

Có lẽ không ít người trong chúng ta hàng ngày có dịp đi qua Richmond Highway (U.S. 1), góc với Telegraph Road, mà ít để ý đến một ngôi nhà thờ thật khiêm tốn có tên là Pohick Episcopal Church (Lorton, VA), nằm bên cạnh một nghĩa-trang nhỏ.  Ngôi nhà thờ này đơn sơ khiêm tốn đến độ tới nơi rồi mà vợ chồng chúng tôi còn ngỡ ngàng vì không thấy nóc nhà thờ có thập-tự-giá hay một dấu hiệu gì để bảo đó là một nhà thờ Chúa.

Nhưng Chủ-nhật vừa rồi (30/3/2008), đẩy nhẹ cửa vào mới biết là người đến dự đã chặt như cá mòi, phải khó khăn lắm chúng tôi mới lách được vào bên trong.  Người ngồi đầy các hàng ghế đã đành, người ta còn ngồi cả xuống dưới đất, giữa hay sau các hàng ghế, đứng hay ngồi trên các bực thang, đứng chen chúc đến đè chặt cứng cả các cửa ra vào.  Tuy hơi ngộp thở nhưng không-khí trong nhà thờ lại rất thăng hoa khi buổi lễ bắt đầu bằng bài “Ode to Joy” (“Âu-ca Mừng vui”) của Beethoven, phổ nhạc thơ Schiller, tức phần hát đồng-ca trong Giao-hưởng-khúc số 9:

Freude, Freude

Deine schoene Goettefunken werden auf Elysium…

Sướng sao, ngày này…

Sau đó tới người tiếp lễ, nhắc lại lời Chúa:

Ta là đấng Phục-sinh và Cuộc sống…

Tiếp đến một bài hát đạo mà tất cả mọi người cùng tham-gia hát, xong đến phần các con của người quá cố thay phiên nhau đọc một số đoạn chọn lọc từ trong Thánh Kinh.  Rồi lại hát.  Phần cảm-động nhất có lẽ là phần ba người lên nói về người quá cố, một người đồng-nghiệp, một người bạn và một người con, kể lại những kỷ-niệm vui buồn với người vừa mới ra đi.  Nhưng thay vì nước mắt, ta có thể thấy nhiều đoạn mà tiếng cười lại lây lan ra khắp cả nhà thờ do những chuyện dí dỏm về người vừa nằm xuống gây nên, được kể lại trong tình thân và ngưỡng mộ.

Ai mà mang lại nhiều niềm vui như thế cho cuộc đời, ngay cả sau khi đã chia tay với thế-gian"

Thưa, đó là bà Julia Vadala Taft, mất ở tuổi 65, một vị mà không ít người trong chúng ta không biết, đặc-biệt những ai đã sang định cư ở Mỹ năm 1975 và ít năm sau đó.  Sinh năm 1943, vào thập niên 1970 bà đang là nhân-viên của Bộ Y-tế, Giáo-dục và An-sinh thì được Tổng-thống Gerald Ford vời ra lo chương-trình định cư người tỵ nạn Việt-nam, Cam-bốt và Lào, lúc bấy giờ đang ồ ạt sang Mỹ do hoàn-cảnh Sài-gòn và miền Nam mất vào tay người CS.  Chồng bà, ông William Howard Taft IV nhớ lại: “Đó quả là một thách thức lớn đối với nhà tôi ở tuổi 32.”

Chính bà mô-tả trách-nhiệm đó của bà là “một sự-vụ đáng nể” và trong thời-gian làm công việc này, bà đã phải học thật nhanh và “thật nhiều về trợ giúp nhân-đạo – và đặc-biệt về làm việc trong một chính-phủ.”  Những trọng-trách này của bà, ngoài việc lo cho 131 nghìn người tỵ nạn thuộc ba nước Đông-dương, đã dẫn bà đến nhiều chân trời trên khắp thế-giới, từ lụt lội ở Bangladesh và Cộng-hoà Dominica đến động đất ở El Salvador và Armenia, thậm chí cả dịch châu chấu ở Ethiopia (trong thập niên 1980).

Ra khỏi chính-quyền, trong thập niên 1990, bà trở thành chủ-tịch của InterAction, một liên-minh các tổ-chức phi-chính-phủ chuyên lo về giúp các nước phát triển trên thế-giới và cứu trợ nhân-đạo khắp chung quanh địa-cầu.  Trong vai trò mới này, bà đã có công phối-hợp một sự làm việc chung của nhiều quốc gia và tổ-chức quốc-tế với nhau nhằm đón nhận sự di dân khổng lồ ra khỏi Rwanda (ở Nam-Phi) do một cuộc chiến diệt chủng gây nên tại đây.  Bà không quản ngại làm việc nhiều giờ, đôi khi đến khuya khoắt.  “Đó là bởi mẹ tôi không thể chịu được sự bất động” trước những thảm-kịch của nhân-loại, người con trai của bà nói.

Đến thời Tổng-thống Bill Clinton, bà đã được mời vào làm Thứ-trưởng Bộ Ngoại-giao chuyên lo văn-phòng Dân-số, Người Tỵ nạn và di dân.  Ở đâu, bà cũng được biết như là một người rất giỏi về tổ-chức, bắt tay rất nhanh chóng vào hành-động.  Ông Ken Bacon, hiện là chủ-tịch điều hành tổ-chức Refugees International, nói: Cái giỏi của bà là “đem hỗn độn biến thành trật tự” (“to bring order out of chaos”), một tài-năng không phải là ai cũng có.

Vì đứng ngay sát cửa nên, lễ xong, vợ chồng chúng tôi đã là những người đầu tiên bước ra khỏi nhà thờ.  Đứng ngay sau ông mục-sư và bà phụ tá cử hành lễ tưởng-niệm bà Julia Vadala Taft, chúng tôi có dịp thấy hết cả những người ở trong nhà thờ đổ ra: không chỉ người Mỹ chính-mạch, những người đã có dịp làm việc với bà, ta còn có thể thấy đủ sắc dân, Việt, Miên, Lào đã đành nhưng còn cả Phi-châu, Ấn-độ, Pakistan, Bangladesh, Trung-Nam-Mỹ, người Trung-đông, thậm chí cả mấy sư Tây-tạng nữa, những người đã ít nhiều chịu ơn bà.  Trong đám người đổ ra, chúng tôi còn gặp nhiều người làm trong các lãnh-vực giúp người tỵ nạn như Dawn Calabia (giờ đã về hưu nhưng trước kia cầm đầu USCC ở ngoài DC, trước thời Shep Lowman), Lionel Rosenblatt, v.v.  Riêng cá-nhân tôi khá cảm-động khi thấy cựu-Ngoại-trưởng, Tướng Colin Powell và phu-nhân, cũng đến dự và nhác thấy tôi, ông niềm nở gật đầu chào.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cuộc phỏng vấn được thực hiện với 2 người Chăm: Ông Thông Thanh Khánh (Khanh Pham), nhà nghiên cứu văn hóa Chăm. Sinh trưởng tại Ma Lâm huyện Hàm Thuận Bắc tỉnh Bình Thuận, hiện đang sống và làm việc tại Sài Gòn và Cambodia. Và Ông Lưu Quang Sáng (Amuchandra Luu), sinh tại Phan Rang, hiện sống và làm việc tại California, Thạc sĩ toán và có gần 20 năm giảng dạy ở trường đại học cộng đồng tại thủ phủ Sacramento, California, Hoa Kỳ. Tổng Thư Ký hội Bảo Tồn Văn Hóa Truyền Thống Champa USA, qua 7 nhiệm kỳ chủ tịch...
Để khẳng định đối trọng với các cường quốc phương Tây, khối BRICS đặc biệt tìm cách củng cố vị thế trong các cơ quan quốc tế và trọng lực của đồng Nhân dân tệ trong hệ thống tiền tệ. Tự thoát ra khỏi ảnh hưởng của các cường quốc phương Tây và tạo thành một lực lượng kinh tế và địa chính trị mới, đây là mong muốn được khối BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi) bày tỏ tại Hội nghị Thượng đỉnh lần thứ 15, được tổ chức tại Johannesburg, Nam Phi, từ ngày 22-24/8/2023. Đây cũng là những gì nổi lên tại Hội nghị G77 được kết thúc vào ngày 16/9 tại Havana.
Ông sinh 1979, quê Yên Bái, là một giáo viên dạy sinh, hóa tại Lào Cai. Sau đó, ông chuyển về Hà Nội tiếp tục dạy học tại một ngôi trường cấp 2 và học thêm ngành luật. Năm 2015, ông quyết định thôi việc sau khi lá đơn yêu cầu cải cách giáo dục, đòi hỏi những lợi ích chính đáng cho học sinh của ông bị từ chối. Năm 2017, Lê Trọng Hùng bắt đầu đưa tin với tư cách là một “nhà dân báo” trên Facebook và YouTube, bình luận về các vấn đề chính trị - xã hội và tư vấn cho dân oan cách kiến nghị, khiếu kiện lên các cơ quan có thẩm quyền của nhà nước. Ông tự bỏ tiền túi ra để mua hàng ngàn cuốn Hiến Pháp Việt Nam, tặng cho nhiều người và giảng giải cho họ về những điều quy định trong hiến pháp, pháp luật. Ông là một con người giàu lòng nhân ái, từng nhiều lần hiến máu nhân đạo để cứu người.
Cuộc phỏng vấn được thực hiện với Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Văn Huy, một người quan tâm đến các cộng đồng dân tộc ở Việt Nam, đặc biệt là người Hoa, người Chăm, người Thượng và người Khmer...
Từ năm 1949, người thành lập đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) Hồ Chí Minh đã khoe “Đảng ta là vĩ đại, là đạo đức, là văn minh”. Về sau Đảng tự phong lên “thật là vĩ đại”. Không những thế, các thế hệ nối tiếp lại còn đồng ca “Đảng không có lợi ích nào khác ngoài việc phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân.” Nhưng đảng lại tự cho mình quyền lãnh đạo độc quyền; không cho tư nhân ra báo và kiểm soát các quyền tự do cơ bản của con người, kể cả quyền tự do tư tưởng và tự do tôn giáo khiến nhân dân nghi ngờ, đảng viên hoang mang...
Hôm thứ Ba, 26/9/2023, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) công bố một văn kiện nhan đề “Một cộng đồng toàn cầu trong một tương lai chung” với nội dung có thể xem như là tầm nhìn mới của Trung Quốc về một trật tự thế giới do Trung Quốc lãnh đạo, thay thế trật tự hiện thời do Hoa Kỳ đứng đầu...
Trong một tập phim của chương trình truyền hình “Boston Legal” năm 2006, luật sư bảo thủ Denny Crane khẳng định rằng ông có quyền hiến định để mang theo một khẩu súng giấu kín: “Và Tối Cao Pháp Viện sẽ nói như vậy, ngay sau khi họ lật ngược án lệ Roe v. Wade.” Với một bộ phim được phát sóng cách đây 17 năm, đó là một trò đùa, một sự việc không thể tưởng tượng nổi vào thời điểm đó. Tuy nhiên, vào năm 2022, TCPV đã công bố cả hai thay đổi, chuyển một trò đùa không tưởng thành luật pháp của đất nước trong chớp mắt – báo hiệu sự khởi đầu của “cuộc cách mạng hiến pháp.”
Quãng hơn chục năm trước, nhà mình mua 1 mảnh đất gần 500m2 để xây nhà. Trên mảnh đất đó có 1 cây phong, cây mà lá của nó là biểu tượng trên cờ Canada. Cây phong không có tội tình gì ngoài chuyện đứng chình ình giữa vườn, nên nhà mình quyết định chặt đi; giá nó đứng ở góc thì sẽ không chặt chiếc gì …
Tình hình kinh tế Việt Nam đan xen mảng xám trong nhiều lĩnh vực của hệ thống tổ chức khiến nhà đầu tư lo âu và mức tiêu dùng của dân co lại...
Lá vẫn còn xanh. Hè vẫn còn nấn ná. Trời vẫn chưa muốn vào thu mà (không dưng) sáng nay California chợt thoáng chút âm u, và lấm tấm vài hạt mưa nho nhỏ. Mưa chưa ướt đất nhưng cũng đủ làm cho tôi hơi thấy ngại ngần khi nghĩ đến chuyện phải ra khỏi nhà chỉ vì một ly cà phê nóng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.