Hôm nay,  

Cảm tưởng của một du sinh VN 20 tuổi

02/05/200700:00:00(Xem: 13071)

(Lời Giới thiệu của Lực Lượng Quốc Dân Việt Nam:

Kính thưa các đồng hương,

Dưới đây là bài nói chuyện của một du sinh Việt Nam tên Ngọc Lan, hiện đang theo học tại một trường Đại học Boston, tiểu bang Massachsetts. Ngọc Lan năm nay 20 tuổi và đến Mỹ cách đây 18 tháng.

Sau khi được tiếp xúc với đồng hương Việt Nam ở đây và t´ìm hiểu thêm về Việt Nam, Ngọc Lan đă xúc động nói lên cảm tưởng của m´nh trong buổi lễ kỷ niệm ngày Quốc Hận 30/4/2007 được tổ chức tại Boston City Hall.

Chúng tôi kính chuyển bài nói chuyện này đến tất cả qúy đồng hương và mong tất cả mọi người tiếp tay chuyển bài này về Việt Nam. Chúng tôi cững nhờ tất cả qúy vị trong ngành truyền thông tiếp tay phổ biến rộng răi lời phát biểu này đến các du sinh và giới trẻ VN trong và ngoài nước. LLQDVN.) 

Sinh ra và lớn lên trong Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, những gì tôi được giáo dục ở nhà trường về Đảng Cộng Sản Việt Nam, về Nhà Nước Việt Nam Cộng Hòa khác xa với những điều mẹ tôi, người sống cả hai thế hệ thường dạy bảo tôi ở nhà.

Lúc ấy, một phần vì tôi còn quá non nớt với thời cuộc, một phần vì những điều tôi được học từ những đầu tiên cắp sách đến trường đã quá ăn sâu trong đầu tôi, nên tôi vứ nghĩ rằng đó là do mẹ tôi quá bảo thủ, không chấp nhận được cái mới.

Rất may mắn cho tôi khi tôi có được cơ hội đi du học ở Mỹ để mở rộng tầm mắt. Khi đặt chân đến đây, lần đầu tiên tôi mới có dịp nhìn lại về Nhà Nước Việt Nam để có cái nhìn tòan diện hơn. Những sự kiện như cha Lý bị bắt, các sư bị đàn áp ở Việt Nam, hay cái sự thật đằng sau hiệp định Geneva, đến bây giờ tôi mới được nghe nói đến. Tôi cũng không hề biết được một thực tế đau lòng rằng rất nhiều những người lính Việt Nam Cộng Hòa đã bị tra tấn, xúc phạm nặng nề đến chết trong trại giam Cộng Sản hằng mấy chục năm trời. Cái sự thật đáng kinh sợ đằng sau cái động từ hoa mỹ nào là “học tập cải tạo”, nào là “tẩy não”, thật ra là sự phô trương thanh thế, đáng sợ hơn nữa, đó là sự trả thù tàn ác của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Những người anh hùng trở thành kẻ phạm nhân, còn những người không qua trường lớp đào tạo thì lại nghiễm nhiên nắm chính quyền.

Chính quyền đó chính là cái chính quyền chống lại tự do tôn giáo.Cái hình ảnh cha Lý bị hai người công an còng tay kéo đi trở thành nỗi day dứt không yên của tôi. Đúng như cha Nguyễn Văn Hùng đã từng nói rằng: “Cha Lý bị bịt miệng không nói được”. Quả thật như vậy, không chỉ có cha Lý bị bịt miệng không nói được, mà rất nhiều người như cha Lý, cả một lớp người, cả một thế hệ bị bịt miệng không nói được. Thế nên, có rất nhiều người không nghe được những điều mà họ nên nghe, không biết được những điều mà họ nên biết.

Đến bây giờ tôi mới biết đựơc rằng Nhà Nứơc Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam không hề độc lập, tự do, hạnh phúc. Liệu người dân có hạnh phúc được hay không khi họ không co tự do nhân quyền, cái quyền mà một con người bình sinh đáng phải có" Đến bây giờ tôi mới khám phá ra sự khôn khéo tài tình của Nhà Nước Việt Nam. Đảng Cộng Sản Việt Nam luôn tìm cách che đậy, hoặc bóp méo những thông tin không có lợi cho họ sợ rằng sẽ kích động lòng dân. Thế nên không chỉ có tôi mà rất nhiều những người như tôi đã bị che mắt, bịt tai, không biết đến sự thật, không biết đến những điều chúng tôi cần phải biết.

Tự do nhân quyền không hề tồn tại ở thế kỉ 21, liệu rằng có tàn ác quá không" Trước đây, khi nghe nói đến tự do nhân quyền, tôi cứ tưởng chuyện ấy ở nơi nào xa xôi lắm, chứ không phải là vấn nạn ở Việt Nam. Hoăc giả, đó chỉ là vấn đề liên quan đến việc buôn bán phụ nữ, trẻ em. Tôi không hề biết được rằng cái xã hội má tôi đang sống lại đang xúc phạm nghiêm trọng đến tự do nhân quyền. Ở ngay trong lòng Sài Gòn, ngay trung tâm văn hóa, chính trị, tôn giáo của Việt Nam mà tôi không hề biết đến những chuyện như cha Lý bị bắt, các sư bị đàn áp, những người luật sư bị kết án trong trại giam, hay chuyện chú Lý Tống rải truyền đơn.

Những bài giảng văn hay văn học sử tôi được học suốt 12 năm cắp sách đến trường luôn đả kích chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Thế nhưng, những người sống giữa hai thế hệ luôn luôn nuối tiếc một chế độ cũ, nơi mà miền Nam Việt Nam đã được một thời là chốn phồn hoa, thịnh vượng, là “Hòn Ngọc Viễn Đông”, bỏ xa Thái Lan, Singapore. Đến bao giờ Việt Nam mới có thể tìm lại vị thế cũ" Đến bao giờ Việt Nam mới đuổi kịp tốc độ phát triển của Thái Lan" 20 năm hay 30 năm"

Ngày hôm nay , ngày 30-4 khi tôi nhìn lại, tôi cảm thấy vô cùng hổ thẹn cho những suy nghĩ sai lạc của mình trước kia. Tôi chân thành cảm ơn những người lính Việt Nam Cộng Hòa đã cho tôi biết đúng, biết sai, cho tôi một cái nhìn đúng đắn. Tôi hy vọng rằng nhân dân Việt Nam sớm có được tự do nhân quyền. Muốn như vậy, tất cả chúng ta phải cùng nhau hành động. đó không chỉ là công việc của tôi, của bạn, của cộng đồng Việt Nam, mà đó là việc của tất cả chúng ta.

Hãy đem tất cả khả năng mình có, kiến thức, nhiệt huyết mình để tham gia các họat động cộng đồng, để biến kiến thức của mình trở nên có ích, có ích cho mình, giúp ích cho xã hội và giúp cho những người dân Việt Nam, thề hệ như tôi nhận biết được con đường mà họ nên đi cho Việt Nam sớm có được tự do nhân quyền.

Ngọc Lan

*

I was born and raised under a communist regime in Vietnam.  What was related to me about the Vietnam War and the communist system which I was taught in school was completely different from what my mother told me. What I have learned does not paint a clear picture about what happened to my beautiful country until I had the opportunity to research and explore about it more in America. Here, I have a chance to have a more appropriate view about the Vietnamese society. It was the first time I have known that Father Ly, a 60-year-old priest, who previously spent more than a decade in prison for criticizing the present government because all his criticisms go against the Communist Society. It was the first time I noticed that all the information goes against the government in Vietnam was locked.  Two years ago, when I heard about human rights; the freedom of speech and religion, I thought that these rights pertain to some country other than Vietnam. I didn't know that those problems were inside Vietnam itself. Now, I'm really disappointed knowing that human rights, the natural rights guaranteed for the people, do not exist in Vietnam. When I was in Vietnam, the present government always criticizes The Republican of Viet Nam. However, it turns out that Vietnam was wealthier before 1975. The South of Vietnam was named for "Hon Ngoc Vien Dong". I'm wondering when Vietnam can go back to that core promised land. As of April 30th today, I'm really shameful for my ignorance in the history of my country Vietnam. I am indeed grateful for the soldiers of The Republican of Vietnam, who had given me the opportunity to explore different perspectives and points of views about these events.  As I continue to meet and speak with those whom I consider as brothers and sisters of a common heritage, I begin to find a common bond with them, who recently are trying to fight for human rights in Vietnam. I'm proud of what we are doing to improve the conditions in Vietnam. Life becomes more meaningful when you realize that you can use your knowledge to help people. In order to make Viet Nam gets better, not only the Vietnamese community, but all of us need to take action. We have to communicate with the Vietnamese youth, who were born and raised after 1975, to let them know the truth about the present government.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong tháng Hai vừa qua, cái chết đau thương, lẫm liệt của nhà đối kháng người Nga Alexei Navalny trong tù đã gây sầu thảm, phẫn nộ cho toàn cộng đồng tiến bộ nhân loại. Đối với người Việt Nam tiến bộ, nỗi đau lại càng sâu thêm khi trong ngày cuối cùng của tháng Hai, ngày 29, nhà cầm quyền độc tài Hà Nội bắt đi cùng lúc hai nhà đấu tranh kiên cường...
Ít lâu nay, vấn đề “bảo vệ an ninh quốc gia” được nói nhiều ở Việt Nam, nhưng có phải vì tổ quốc lâm nguy, hay đảng muốn được bảo vệ để tồn tại?
Xuất hiện gần đây trong chiến dịch tranh cử tổng thống, Donald Trump, ứng cử viên đảng Cộng hòa, đã lên tiếng đe dọa là sẽ không bảo vệ cho các đồng minh thuộc khối NATO trong trường hợp bị Nga tấn công. Ý kiến này đã dấy lên một cuộc tranh luận sôi nổi tại châu Âu, vì có liên quan đến việc răn đe Nga và ba kịch bản chính được đề cập đến khi Donald Trump trở lại Nhà Trắng vào năm 2025 là liệu Liên Âu có nên trang bị vũ khí hạt nhân chăng, Pháp có thể tích cực tham gia không và Đức nên có tác động nào.
Tôi không biết chính xác là Văn Trí đã đặt chân đến Đà Lạt tự lúc nào nhưng cứ theo như ca từ trong nhạc phẩm Hoài Thu của ông thì Cao Nguyên Lâm Viên ngày ấy vẫn hoang vu lắm. Ngoài “núi rừng thâm xuyên”, với “lá vàng rơi đầy miên man”, cùng “bầy nai ngơ ngác” (bên “hồ thu xanh biếc”) thì dường như không còn chi khác nữa! Từ Sài Gòn, khi tôi được bố mẹ “bế” lên thành phố vắng vẻ và mù sương này (vào khoảng giữa thập niên 1950) thì Đà Lạt đã bị đô thị hóa ít nhiều. Nơi đây không còn những “bầy nai ngơ ngác” nữa. Voi, cọp, heo rừng, beo, báo, gấu, khỉ, vượn, nhím, mển, gà rừng, công, trĩ, hươu, nai, trăn, rắn, sóc, cáo, chồn… cũng đều đã biệt tăm. Người Thượng cũng ở cách xa, nơi miền sơn cước.
Vi hiến có nghĩa là “vi phạm” hay đi ngược lại những gì Hiến Pháp (HP) quy định. HP không có gì là cao siêu hay quá bí ẩn. Hiến Pháp trong bản chất chỉ là một bộ luật. Sự khác biệt chỉ là: HP là một bộ luật nền tảng hay nôm na là “luật mẹ”. Không những không cá nhân hay hữu thể pháp lý nào trong xã hội, kể cả hành pháp (tức chính phủ) được quyền vi phạm HP, mà không một luật pháp nào của lập pháp (tức quốc hội) được quyền vi phạm HP cả...
Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục đi theo đường mòn Chủ nghĩa đã lu mờ trong thưc tế và thất bại trong hành động tại Đại hội đảng kỳ 14 vào tháng 1 năm 2026. Khẳng định này của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng là bằng chứng cho tính chai lỳ, chậm tiến và lạc hậu, không phải của riêng ông mà toàn đảng...
Thứ Bảy 24/2/2024 đánh dấu hai năm kể từ khi Nga phát động cuộc chiến tranh xâm lược toàn diện nước Ukraine. Cuộc xung đột đang lâm vào tình trạng bế tắc và ngày càng tàn khốc. Nhân dịp này ông Nick Schifrin, một phát thanh viên của kênh truyền hình PBS, đã tổ chức một buổi thảo luận bàn tròn về hiện tình của cuộc chiến, nó có thể đi đến đâu và chính sách của Hoa Kỳ đối với Ukraine sẽ ra sao. Hiện diện trong buổi thảo luận có các ông Michael Kofman, John Mearsheimer và bà Rebeccah Heinrichs...
Đôi lời từ tác giả: “Sẽ có nhiều người không thích bài viết này. Họ sẽ cảm thấy bị công kích và rằng thật bất công. Phản ứng càng mạnh mẽ càng cho thấy nỗi sợ hãi về chủng tộc đã cắm rễ sâu vào nền chính trị Hoa Kỳ, và sẽ tồn tại mãi.” Tầm quan trọng của vấn đề chủng tộc trong nền chính trị của chúng ta được thể hiện rõ ràng qua chiến dịch tranh cử tổng thống hiện tại. Khẩu hiệu (slogan) đình đám nhất là từ chiến dịch tranh cử của Donald Trump: “MAGA” – Make America Great Again (Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại). Ý của slogan này là Hoa Kỳ đã từng rất vĩ đại, nhưng đã và đang đánh mất hào quang của mình.
Sau 11 năm chống Tham nhũng (2013-2024) nhưng Tham nhũng cứ trơ ra cười vào mũi Đảng là tại sao?
Thời gian gần đây, những người thương vay khóc mướn ở Việt Nam thường đem vấn đề Chủ nghĩa Xã hội và đảng có quyền một mình lãnh đạo ra hù họa dư luận. Tuy nhiên, càng vênh váo và cù nhầy bao nhiêu lại càng lâm vào thế bí. Những bài viết không trả lời được câu hỏi: Ai đã trao quyền lãnh đạo cho Đảng, và tại sao Đảng sợ Dân chủ đến thế?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.