Hỏi (Ông Trần Văn L): Tôi về Việt Nam thăm gia đình, khi trở lại phi trường quốc tế Sydney, hành lý của tôi bị nhân viên quan thuế lục xét rất kỷ, nhưng chẳng tìm thấy bất cứ hàng hóa nào là bất hợp pháp trong hành lý của tôi cả.
Tuy thế, cảnh sát vẫn mời về đồn để hỏi cung. Hỏi ra mới biết được rằng con tôi đang bị giam giữ về tội buôn bán thuốc lắc với số lượng thương mãi. Vợ tôi cũng bị cáo buộc về tội trạng tương tự, nhưng được tòa cho tại ngoại chờ ngày xét xử.
Khi trở về nhà, vợ tôi cho biết được rằng con của tôi đã cất giữ nhiều hộp giấy nhỏ do bạn bè gửi, cháu hoàn toàn không hề hay biết là trong những hộp đó có chứa thuốc lắc ecstacy.
Cháu vẫn vô tình giúp bạn, khi bạn của cháu yêu cầu cháu giao một hộp cho người lạ và nhận lấy một gói giấy nhỏ khác từ người đó, thì bị cảnh sát ập đến bắt.
Cháu chỉ biết được những gì cháu đang làm là phạm pháp, khi cảnh sát đã ập đến và bắt cháu cùng với tang chứng là tiền mặt trong gói giấy nhỏ mà cháu vừa nhận.
Thế là nhà của chúng tôi đã bị lục xét ngay sau khi cháu bị bắt. Sau khi lục xét, cảnh sát đã phát hiện nhiều hộp giấy chứa thuốc lắc.
Vợ tôi hoàn toàn không hay biết những việc làm bất hợp pháp của con tôi. Ngay cả chính con tôi cháu cũng không biết là cháu đang trợ giúp cho bạn bè để làm những chuyện bất hợp pháp này.
Xin LS cho biết là tòa có thể kết buộc tội trạng mà cảnh sát đã cáo buộc cho vợ tôi hay không. Nếu con trai của tôi bị tòa kết tội thì hình phạt sẽ như thế nào"
*
Trả lời: Điều 25(1) của “DDạo Luật về Sự Lạm Dụng và Buôn Bán Ma Túy” (The Drug Misuse and Trafficking Act) quy định rằng: “Người cung cấp, hoặc cố ý tham dự vào việc cung cấp, một lượng ma túy không ít hơn số lượng thương mãi . . . sẽ bị tội về sự vi phạm đó” (A person who supplies, or who knowingly takes part in the supply of, an amount of a prohibited drug which is not less than the commercial quantity ... is guilty of an offence).
Trong vụ R v Sheen [2007] NSWCCA 45, bị cáo và người tình của cô ta, Tochel, cùng đứng tên trong hợp đồng để thuê căn nhà số 88 đường Phillip, thuộc vùng Carroll. Họ đã sống tại căn nhà này được 12 tháng khi vụ việc này xảy ra.
Vào khoảng 2 giờ sáng ngày 1.10.2003, cảnh sát đã dùng trát lệnh, lục xét nhà của bị cáo. Vào lúc cảnh sát vào nhà của bị cáo, thì người tình của bị cáo, cùng bạn của ông ta tên là Simon Daher vẫn còn thức và đang ngồi tại phòng khách.
Cảnh sát ngữi được mùi hóa chất ở trong nhà. Trong phòng ngủ chính chất lỏng đang được hâm nóng trong một bình thủy tinh cổ cao loại 5 lít. Sau này phân chất và biết được đó là chất methylamphetamine. Cảnh sát cũng đã tìm thấy các loại lọ thủy tinh cùng các hoá chất khác trong phòng ngủ này. Trong lúc đó, bị cáo cùng 2 đứa con nhỏ đang ngủ trong một phòng ngủ khác.
Cảnh sát đã theo dõi và quan sát căn nhà này của bị cáo vào ngày 30.9.2003, và đã thấy 2 chiếc xe chở ít nhất là 4 người đã đến căn nhà này vào lúc 10 giờ tối. Bị cáo đã mở cửa nhà và ra chào đón các người nầy. Cảnh sát cũng theo dõi và thấy được rằng một số sinh hoạt giữa căn nhà của bị cáo và căn nhà kế bên. 2 người đàn ông đã mang những chiếc thùng từ căn lều vào nhà. Những thùng khác thì được mang từ chiếc xe, do Simon lái, vào nhà.
Cảnh sát đã nói chuyện với bị cáo ngay sau khi lục xét nhà, và biết được rằng bị cáo đã sống ở đó được 12 tháng. Bị cáo cho cảnh sát biết rằng Simon đã đến 1 ngày trước đó, nhưng vì bận rộn với con cái nên không biết rõ Simon là giờ nào. Bị cáo cho cảnh sát biết là bà ta ngủ tại phòng khách vào lúc cảnh sát xét nhà, và hoàn toàn không hề hay biết về việc nhà của bà ta đã bị biến thành phòng bào chế ma túy. Đồng thời, cho rằng bà ta không chịu trách nhiệm về việc đó. Bị cáo cho biết là không ngữi thấy mùi hóa chất.
Bạn trai của bị cáo cùng bạn của ông ta nhận tội bào chế ma túy với số lượng thương mãi. Bạn trai của bị cáo thú nhận với cảnh sát rằng việc bào chế ma túy xảy ra 1 giờ trước khi cảnh sát đến, và rằng bị cáo ngủ trong phòng khách vào lúc cảnh sát đến, và không hề hay biết về việc bào chế ma túy này.
Bị cáo bị cáo buộc “tội cố ý tham dự vào việc chế chế ma túy với số lượng thương mãi” (knowingly take part in the manufacture of a prohibited drug in an amount not less than the commercial quantity), nhưng không chịu nhận tội.
Để có thể buộc tội bị cáo, công tố viện có trách nhiệm phải chứng minh rằng bị cáo biết được tiến trình chế tạo ma túy này.
Vấn đề được đặt ra là liệu bị cáo còn thức khi bạn trai của bị cáo đang chế tạo ma túy hay không. Vị thẩm phán tọa xử hướng dẫn bồi thẩm đòan rằng: yếu tố về sự cố ý tham dự vào việc chế tạo ma túy được luật pháp định nghĩa theo nhiều cách. Theo luật pháp thì một người cố tình tham dự vào việc chế tạo ma túy bằng cách thực hiện một trong 3 việc sau đây: (1) “tham gia, hoặc tham dự vào bất cứ giai đọan nào . .. trong tiến trình chế tạo đó” (To take part, or participate in any step in the process of that manufacture); (2) “cung cấp hoặc sắp xếp tài chánh cho bất cứ giai đọan nào đó trong tiến trình chế tạo” (to provide or arrange finance for any such step in the process of manufacture); hoặc (3) “cung cấp nhà cửa trong bất cứ giai đọan nào suốt trong tiến trình chế tạo được thực hiện, hoặc cho phép bất cứ giai đọan nào của tiến trình đó được thực hiện trên tài sản mà người đó là chủ nhân, người mướn, hoặc là người chiếm ngụ”” (to provide the premises in which any step in the process of manufacture is taken, or permits any step in that process to be taken in the premises of which the person is the owner, lessee, or occupier).
Vị thẩm phán tọa xử tóm lược lời luận tội và bằng chứng của công tố viện rằng bị cáo cố tình tham dự vào tiến trình chế tạo ma túy bằng cách cho phép sự chế tạo này được thực hiện trong căn nhà mà bị cáo thuê mướn.
Riêng luật sư của bị cáo thì đã đệ trình rằng người bạn trai của bị cáo, Tochel, phải chịu trách nhiệm về việc chế tạo ma túy này vì bị cáo hòan tòan không hề hay biết và không tham dự vào tiến trình chế tạo này.
Bồi thẩm đòan đưa ra phán quyết buộc tội bị cáo. Tòa đã xử bị cáo 2 năm tù và buộc bị cáo phải thụ hình tối thiểu là 18 tháng. Bị cáo bèn kháng án vì cho rằng: Vị thẩm phán tọa xử đã sai lầm khi cho rằng việc biết được những sự việc xảy ra tự nó cấu thành sự cho phép tiến trình chế tạo thuốc trong nhà của bị cáo.
Tòa kháng án đồng ý về luận điểm này của bị cáo và hủy bỏ bản án mà tòa án vùng đã xử bị cáo.
Dựa vào luật pháp và phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng tội trạng mà vợ và con của ông bị cáo buộc là một tội trạng hình sự nghiêm trọng vì hình phạt tối đa dành cho tội này là 20 năm tù ở.
Tuy nhiên, việc vợ, con của ông có bị tù hay không còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác. Ngọai trừ công tố viện có thể chứng minh được rằng vợ ông là người biết được con của ông buôn bán và đã tiếp tay hoặc trực tiếp can dự vào việc buôn bán này, bằng ngược lại tòa phải tha bổng cho vợ của ông.
Riêng trường hợp của cháu, nếu cháu thực tình hòan tòan không hề hay biết vụ việc, nhưng chỉ vì sự chân thật của cháu nên đã bị bạn bè lợi dụng, hoặc cháu có thể chỉ cho cảnh sát biết được ai là người đã nhờ cháu giữ hộ, hoặc làm những việc phi pháp này thì bồi thẩm đòan cũng có thể đưa ra phán quyết vô tội cho cháu.
Nếu ông còn thắc mắc xin điện thọai cho chúng tôi để được giải đáp thêm.