Hôm nay,  

Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do, Saigon (79)

15/08/200600:00:00(Xem: 2057)

Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975. 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí.  Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

Đường Tự Do Saigon:

79: Con Quê Đi Phá Thai

Con Quê nghe lời bà Tám Đía, bỏ con đường Tự Do xuống xóm Tân Định để phá thai. Đến xưởng đẻ Từ Dũ thì nó không đủ tiêu chuẩn vì không có hộ khẩu mà cũng không biết thủ tục nữa. Có nhiều bà mụ làm việc này. Con Nết biết, con Quynh biết, nhưng giá tiền cắt cổ lắm. Chị Tám Đía nói:

“Xời ơi. Chuyện đó đâu có khó gì mà mấy bả bẻ cổ con người ta. Mày theo tao xuống dưới, tao lo cho.”

Vậy là con Quê theo Tám Đía xuống nghĩa địa Mạc Đỉnh Chi. Khu nghĩa địa lóng này loạn lắm. Thì chỗ nào tăm tối, ẩn khuất là bọn không nhà tìm vô. Cũng khó ăn lắm chớ chẳng phai dễ dầu gì đâu. Thời gian này, hơi thả lỏng một chút vì nghe đâu nghĩa địa này sắp bị giải tỏa. Nói là sắp thì cũng còn lâu lắc lắm, đâu phải ngày một ngày hai mà sợ. Chị Tám Đía mánh mun với ông già gác nghĩa địa này. Ông lão cũng ngót ngoét bảy mươi, mắt hấp hem, lưng còng, lại ở dơ, đứng xa đã nghe mùi muốn mửa. Nhưng bà Tám Đía này đang cần chỗ dựa, vậy là bà tấp vô ông lão này, cho ông muốn làm ăn gì thì làm. Tám Đía nói với con Quê:

“Ờ, tao cũng “làm màu” với lão. Thì cũng bề ngoài bề mặt vậy thôi chớ ổng còn chút xí quách nào đâu. Vậy mà cứ ham, thì già đời vẫn không nên nết mà...Nhờ vậy, tao vô ra lúc nào cũng dễ.”

Con Quê biết là Tám Đía còn nhiều mối khác nữa. Chẳng hạn như giới thiệu mấy cặp kẹt phòng cho ông lão, đưa vô nghĩa địa làm ăn. Ở trỏng mồ mã đẹp lắm, có cái còn xây như cái nhà, bên cạnh cây cao bóng mát. Họ ăn chia tiền cò với nhau khá sòng phẳng...

Con Quê có một chỗ ở khá tốt. Giường nằm là một cái mã xây bằng đá cẩm thạch xanh rất sạch và mát. Bên trên có vòm che kín đáo. Ông lão nói:

“Qua chỉ che chở được trong ba bốn hôm mà thôi. Tiền chỗ cứ tính với con Tám.”

Nhưng con Quê sợ không dám nằm trên vuông cẩm thạch bóng nhẵn. Người chết nằm ở dưới thấy nó hỗn láo sẽ không tha đâu. Vì vậy nó trãi một miếng vãi ni-lông nằm bên mấy cột trụ, tuốt dưới chân mộ. Tối hôm đó, bà Tám Đía cho nó uống một ly thuốc đầy, mùi vừa hôi vừa đắng. Thuốc vào cổ là nó muốn nôn thốc nôn tháo rồi.

“Ráng uống rồi nằm nghỉ. Thuốc này nó hơi hành nhưng mày không sợ.”

“Có khi nào...”

Con Quê lo lắng, nhỡ chết thì sao. Tám Đía đoán ra ý nghĩ của nó:

“Bây sợ chết" Tao làm hoài chưa đứa nào ngất ngư chớ đừng nói chết. Mày yên tâm đi.”

Con Quê tốn tiền ăn ở nằm chờ tới ngày thứ hai, chỉ thấy lâm râm đau bụng. Sáng ra lại êm rơ. Tám Đía lắc đầu:

“Cái thai mạnh dữ lắm nghe. Ráng ngày nữa coi.”

Ngày thứ ba cũng không thấy động tịch gì hết. Số tiền dành dụm nó đã chung hết cho Tám Đía. Muốn nằm thêm phải chung thêm. Con Quê thất vọng quá. Nó ngỏ ý đòi tiền lại thì Tám Đía trở mặt:

“Mày nói sao" Muốn lấy lại tiền há" Còn khuya mày. Tao trả tiền thuốc, tiền ăn tiền ở cho mày hết trơn. Còn công của tao thì tao cho mày làm phúc rồi...Chưa có trường hợp nào như mày à nhe. Cái đứa con trong bụng mày nó lì quá mà, chắc đứa nhỏ nào lộn giống trở lại nên mới như vầy mà thôi. Gặp trường hợp này tao cũng đành bó tay...”

“Rồi giờ tính sao"”

“Tao cũng không biết. Nếu muốn thì tao làm lại lần nữa. Lần này thuốc mạnh hơn, nhưng tao không bảo đảm nếu mày có chuyện gì...”

Con Quê sợ toát mồ hôi hột. Nó không uống thêm thuốc nhưng được ở lại thêm một ngày nữa. Lúc đang trưa nó bỗng nhiên đau bụng đến tím cả mặt mũi, mắt đổ hào quang, trán đổ mồ hôi, tay chân run bần bật. Tám Đía mừng rỡ:

“Thấy hông. Tao nói là cái thai nó mạnh quá mà chớ đâu phải thuốc không công hiệu. Khi nào mày thấy ra máu thì cho tao hay, tao lấy ra...”

Đến chiều, bụng êm trở lại. Tám Đía chào thua. Nó được ở lại đến đêm là phải rời đây, nếu không phải đóng thêm tiền. Tối đến, bụng lại lâm râm, nó hy vọng lắm. Tám Đía nói:

“Mày nhảy đi. Mày nhảy, chạy cho cái thai nó động, mau sút ra.”

Con Quê nghe lời, nhưng sau đó bụng lại êm rơ mà nó thì mệt nhoài. Tám Đía lại lắc đầu:

“Chắc hổng được rồi. Ông trời không cho, nghĩa là đứa nhỏ nợ mày hoặc mày nợ đứa nhỏ phải trả. Thôi mày liệu mà rời đây đi, đến kỳ họ kiểm tra bắt đưa lên trường phục hồi gì đó là mày khổ.”

Nói gì thì nói, miệng Tám Đía cãi lại trơn tru. Mặc kệ cho con Quê hầm hè rồi nằn nì, Tám Đía với lão già đến giờ lâm trận hà rầm trước mắt con Quê, sau đó xách đít đưa nhau đi ăn mì khuya, bỏ mặc con Quê một mình với lời dặn:

“Đừng để tao thấy mày lúc trở về nữa nghe. Tối nay, có khám xét đó, đừng nói tao hông báo trước.”

Họ bỏ đi một lúc, bụng con Quê lại lâm râm. Đôi khi bả nói đúng, cái thai nó mạnh quá trời đó thôi. Cũng không còn ở đây được nữa đâu. Con Quê nhăn nhó bước đi, làm như bụng đau lắm nhưng thật ra chẳng bao nhiêu hoặc là do nó tưởng tượng. Không còn một đồng xu dính túi mà nó thèm ăn một tô mì nóng quá. Ông lão mua cơm đem cho nó khi chiều đúng lúc cơn đau nó không ăn đặng, giờ này bụng mới cào cấu chịu không nổi. Ráng đi. Ráng về chỗ cũ của mình. Nó nghĩ tới chiếc ghế đá, giang san của nó ở công viên. Nghĩ tới thằng Bò. Lúc này, chỉ còn thằng Bò có thể mua cho nó một tô mì nóng.

Nó về tới công viên, không thấy thằng Bò đâu, chỉ gặp chị Bảy cà tong đang ngồi khóc mà tay thì đấm ngực thùm thụp.

“Gì vậy" Gì vậy Bảy.”

“Trời đánh tui chết đi. Hà bá nuốt tui đi...”

“Bảy à...”

Chị Bảy cà tong ôm chầm lấy con Quê:

“Mày biết không Quê ơi. Con Lê chết rồi, còn thằng Hai...”

“Anh Hai thì sao"”

“Bị bắt đi rồi. Trời ơi là trời, đất ơi là đất...”

Con Quê sửng người. Nó không thể tưởng tượng nổi, chỉ vắng mặt có mấy hôm mà cái công viên với đám người sống như ma đói đã bao thay đổi, mất mát. Còn thằng Bò" Nó ra sao" Có thay đổi gì không" Có nên ngồi chờ thằng Bò ở đây hay đi kiếm nó. Con Quê bỏ chạy. Nó đi kiếm thằng Bò.

Kỳ tới, trích đoạn 80:  Con Liên Tầu Biển

NHÃ CA

(Trích Đường Tự Do Saigon)

-------------------------------------

Đường Tự Do Saigon *

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí

Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rất nhiều gia đình Việt Nam bị trở ngại về việc truyền thông trong gia đình khi các con bắt đầu vào lứa tuổi 12 tới 19; liên hệ giữa cha mẹ và con cái đang êm đẹp bỗng nhiên bị tắc nghẽn một cách nghiêm trọng.
Câu chuyện của Kristin thể hiện sự kiên cường và niềm đam mê. Với mảnh bằng kinh doanh của mình, Kristin bận bịu trong việc điều hành cửa hàng của cha mẹ, trau dồi kỹ năng của một đầu bếp chính, đồng thời gánh vác trách nhiệm của người vợ và làm mẹ. Mặc dù phải nghỉ làm để nuôi con, nhưng tình yêu nấu nướng của cô vẫn còn nguyên; điều này dẫn cô đến trường dạy nấu ăn, và cuối cùng là khám phá văn hóa ẩm thực trên khắp thế giới. Không lâu sau, Kristin bắt tay vào hành trình khởi nghiệp của mình, thành lập Garlic And Chives.
Điều gì xảy ra nếu Thẻ xanh mười năm của bạn hết hạn? Bạn có vẫn còn là Thường trú nhân? Đúng vậy, tình trạng Thường trú nhân của bạn không bị hết hạn khi Thẻ Xanh 10 năm hết hạn. Nhưng đôi khi sẽ rất bất tiện khi thẻ xanh hết hạn.
Trong chuyên mục của tháng này, chúng tôi đã chọn những câu hỏi chung về Medicare và các phúc lợi xã hội khác từ các cuộc gọi và thư mà chúng tôi nhận được. Chúng tôi muốn chia sẻ thông tin. Nếu quý vị có thêm câu hỏi về Medicare, Medicaid, Thị Trường Bảo Hiểm Y Tế theo Đạo Luật Chăm sóc Giá cả phải chăng, phúc lợi hưu trí An Sinh Xã Hội, thu nhập An Sinh Bổ Sung, phúc lợi Xã Hội cho Người Cao Tuổi hoặc tiêm chủng ngừa COVID/Cúm, quý vị có thể gọi hoặc email với chúng tôi theo 3 cách ngay hôm nay
Pechanga Resort Casino vô cùng hào hứng được giới thiệu chương trình “Nhạc Hội Huynh Đệ - The Brothers Concert”, với bốn diễn viên ca sĩ tên tuổi. Buổi trình diễn duy nhất này vào tối Thứ Bảy, 25 Tháng Năm, lúc 8 giờ ở rạp Pechanga Summit hứa hẹn sẽ đưa quý vị ngược thời gian trở lại kỷ nguyên những ca khúc "hit" bất hủ. Các diễn viên ca sĩ xen kẽ cống hiến những ca khúc vượt thời gian với những lúc thân mật nói chuyện trên sân khấu với khán thính giả. Chắc chắn các 'fan' sẽ cảm nghiệm một buổi tối khó quên. Lương Hán Văn, Ngô Trác Hy, Lâm Hiểu Phong và Tạ Thiên Hoa dàn trải ba lĩnh vực nghệ thuật chính, gồm âm nhạc, điện ảnh và truyền hình, gợi lên thật nhiều những kỷ niệm trân quý, nhất là trong lòng những ai sinh ra trong các thập niên 80 và 90. Sự nghiệp của những diễn viên ca sĩ này tiêu biểu cho kỷ nguyên vàng son của ngành giải trí Hong Kong, là khoảng thời gian mà các ca khúc, phim màn ảnh và phim TV của họ đã là một phần không thể thiếu trong cuộc sống nhiều người.
Trong tuần lễ cuối của Tháng Tư năm 2024 tại Little Sài Gòn, nhiều tổ chức Hội Đoàn, Đoàn Thể, Cộng Đồng đã long trọng tổ chức Lễ Tưởng Niệm Quốc Hận 30 tháng Tư trong đó có những chương trình nhạc đấu tranh được tổ chức như: Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ, Nhóm Hát Quỳnh Hoa, Biệt Đội Văn Nghệ tại Thư Viện Việt Nam, Hội Đồng Hương Quảng Nam Đà Nẵng tại hội trường Viện Việt Học, Hội Ái Hữu Cựu Sunh Viên Quốc Gia Hành Chánh, Đoàn Du Ca Nam California, Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ v.v…
Mỗi năm đến ngày 30 tháng 4, đồng hương tổ chức tưởng niệm ngày Quốc Hận, ở Little Saigon, nơi có đông người tị nạn. Nhiều nơi tổ chức ngày ngày, buổi sáng, buổi chiều và buổi tối...
Sáng Thứ Ba 30-4-2024 tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ của thành phố Westminster, Nam California, mấy trăm người đã đến dự buổi lễ Tưởng Niệm Quốc Hận Tháng Tư Đen do Hội Đồng Thành Phố Westminster thực hiện. Buổi lễ tưởng niệm này thật đặc biệt vì do chính quyền của thành phố Westminster của tiểu bang California đất nước Hoa Kỳ tổ chức, khác với những buổi lễ tưởng niệm Quốc Hận do cộng đồng Người Việt Tự Do tổ chức.
Tại Viện Bảo Tàng Quân Lực VNCH, Thiếu Tá 81 Biệt Kích Dù Phạm Châu Tài đã kể lại trận đánh cuối cùng do ông chỉ huy để bảo vệ Sài Gòn, ngay trước khi thủ đô Miền Nam chính thức rơi vào tay cộng sản vào ngày 30/04/1975.
Nợ sinh viên là hình thức nợ vay tiêu dùng lớn thứ hai ở Mỹ, chỉ sau nợ mua nhà. Ngày nay, khoảng 45 triệu người Mỹ nợ tiền học gần 1,700 tỷ USD!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.