Hôm nay,  

Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do, Saigon (79)

15/08/200600:00:00(Xem: 2019)

Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975. 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí.  Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

Đường Tự Do Saigon:

79: Con Quê Đi Phá Thai

Con Quê nghe lời bà Tám Đía, bỏ con đường Tự Do xuống xóm Tân Định để phá thai. Đến xưởng đẻ Từ Dũ thì nó không đủ tiêu chuẩn vì không có hộ khẩu mà cũng không biết thủ tục nữa. Có nhiều bà mụ làm việc này. Con Nết biết, con Quynh biết, nhưng giá tiền cắt cổ lắm. Chị Tám Đía nói:

“Xời ơi. Chuyện đó đâu có khó gì mà mấy bả bẻ cổ con người ta. Mày theo tao xuống dưới, tao lo cho.”

Vậy là con Quê theo Tám Đía xuống nghĩa địa Mạc Đỉnh Chi. Khu nghĩa địa lóng này loạn lắm. Thì chỗ nào tăm tối, ẩn khuất là bọn không nhà tìm vô. Cũng khó ăn lắm chớ chẳng phai dễ dầu gì đâu. Thời gian này, hơi thả lỏng một chút vì nghe đâu nghĩa địa này sắp bị giải tỏa. Nói là sắp thì cũng còn lâu lắc lắm, đâu phải ngày một ngày hai mà sợ. Chị Tám Đía mánh mun với ông già gác nghĩa địa này. Ông lão cũng ngót ngoét bảy mươi, mắt hấp hem, lưng còng, lại ở dơ, đứng xa đã nghe mùi muốn mửa. Nhưng bà Tám Đía này đang cần chỗ dựa, vậy là bà tấp vô ông lão này, cho ông muốn làm ăn gì thì làm. Tám Đía nói với con Quê:

“Ờ, tao cũng “làm màu” với lão. Thì cũng bề ngoài bề mặt vậy thôi chớ ổng còn chút xí quách nào đâu. Vậy mà cứ ham, thì già đời vẫn không nên nết mà...Nhờ vậy, tao vô ra lúc nào cũng dễ.”

Con Quê biết là Tám Đía còn nhiều mối khác nữa. Chẳng hạn như giới thiệu mấy cặp kẹt phòng cho ông lão, đưa vô nghĩa địa làm ăn. Ở trỏng mồ mã đẹp lắm, có cái còn xây như cái nhà, bên cạnh cây cao bóng mát. Họ ăn chia tiền cò với nhau khá sòng phẳng...

Con Quê có một chỗ ở khá tốt. Giường nằm là một cái mã xây bằng đá cẩm thạch xanh rất sạch và mát. Bên trên có vòm che kín đáo. Ông lão nói:

“Qua chỉ che chở được trong ba bốn hôm mà thôi. Tiền chỗ cứ tính với con Tám.”

Nhưng con Quê sợ không dám nằm trên vuông cẩm thạch bóng nhẵn. Người chết nằm ở dưới thấy nó hỗn láo sẽ không tha đâu. Vì vậy nó trãi một miếng vãi ni-lông nằm bên mấy cột trụ, tuốt dưới chân mộ. Tối hôm đó, bà Tám Đía cho nó uống một ly thuốc đầy, mùi vừa hôi vừa đắng. Thuốc vào cổ là nó muốn nôn thốc nôn tháo rồi.

“Ráng uống rồi nằm nghỉ. Thuốc này nó hơi hành nhưng mày không sợ.”

“Có khi nào...”

Con Quê lo lắng, nhỡ chết thì sao. Tám Đía đoán ra ý nghĩ của nó:

“Bây sợ chết" Tao làm hoài chưa đứa nào ngất ngư chớ đừng nói chết. Mày yên tâm đi.”

Con Quê tốn tiền ăn ở nằm chờ tới ngày thứ hai, chỉ thấy lâm râm đau bụng. Sáng ra lại êm rơ. Tám Đía lắc đầu:

“Cái thai mạnh dữ lắm nghe. Ráng ngày nữa coi.”

Ngày thứ ba cũng không thấy động tịch gì hết. Số tiền dành dụm nó đã chung hết cho Tám Đía. Muốn nằm thêm phải chung thêm. Con Quê thất vọng quá. Nó ngỏ ý đòi tiền lại thì Tám Đía trở mặt:

“Mày nói sao" Muốn lấy lại tiền há" Còn khuya mày. Tao trả tiền thuốc, tiền ăn tiền ở cho mày hết trơn. Còn công của tao thì tao cho mày làm phúc rồi...Chưa có trường hợp nào như mày à nhe. Cái đứa con trong bụng mày nó lì quá mà, chắc đứa nhỏ nào lộn giống trở lại nên mới như vầy mà thôi. Gặp trường hợp này tao cũng đành bó tay...”

“Rồi giờ tính sao"”

“Tao cũng không biết. Nếu muốn thì tao làm lại lần nữa. Lần này thuốc mạnh hơn, nhưng tao không bảo đảm nếu mày có chuyện gì...”

Con Quê sợ toát mồ hôi hột. Nó không uống thêm thuốc nhưng được ở lại thêm một ngày nữa. Lúc đang trưa nó bỗng nhiên đau bụng đến tím cả mặt mũi, mắt đổ hào quang, trán đổ mồ hôi, tay chân run bần bật. Tám Đía mừng rỡ:

“Thấy hông. Tao nói là cái thai nó mạnh quá mà chớ đâu phải thuốc không công hiệu. Khi nào mày thấy ra máu thì cho tao hay, tao lấy ra...”

Đến chiều, bụng êm trở lại. Tám Đía chào thua. Nó được ở lại đến đêm là phải rời đây, nếu không phải đóng thêm tiền. Tối đến, bụng lại lâm râm, nó hy vọng lắm. Tám Đía nói:

“Mày nhảy đi. Mày nhảy, chạy cho cái thai nó động, mau sút ra.”

Con Quê nghe lời, nhưng sau đó bụng lại êm rơ mà nó thì mệt nhoài. Tám Đía lại lắc đầu:

“Chắc hổng được rồi. Ông trời không cho, nghĩa là đứa nhỏ nợ mày hoặc mày nợ đứa nhỏ phải trả. Thôi mày liệu mà rời đây đi, đến kỳ họ kiểm tra bắt đưa lên trường phục hồi gì đó là mày khổ.”

Nói gì thì nói, miệng Tám Đía cãi lại trơn tru. Mặc kệ cho con Quê hầm hè rồi nằn nì, Tám Đía với lão già đến giờ lâm trận hà rầm trước mắt con Quê, sau đó xách đít đưa nhau đi ăn mì khuya, bỏ mặc con Quê một mình với lời dặn:

“Đừng để tao thấy mày lúc trở về nữa nghe. Tối nay, có khám xét đó, đừng nói tao hông báo trước.”

Họ bỏ đi một lúc, bụng con Quê lại lâm râm. Đôi khi bả nói đúng, cái thai nó mạnh quá trời đó thôi. Cũng không còn ở đây được nữa đâu. Con Quê nhăn nhó bước đi, làm như bụng đau lắm nhưng thật ra chẳng bao nhiêu hoặc là do nó tưởng tượng. Không còn một đồng xu dính túi mà nó thèm ăn một tô mì nóng quá. Ông lão mua cơm đem cho nó khi chiều đúng lúc cơn đau nó không ăn đặng, giờ này bụng mới cào cấu chịu không nổi. Ráng đi. Ráng về chỗ cũ của mình. Nó nghĩ tới chiếc ghế đá, giang san của nó ở công viên. Nghĩ tới thằng Bò. Lúc này, chỉ còn thằng Bò có thể mua cho nó một tô mì nóng.

Nó về tới công viên, không thấy thằng Bò đâu, chỉ gặp chị Bảy cà tong đang ngồi khóc mà tay thì đấm ngực thùm thụp.

“Gì vậy" Gì vậy Bảy.”

“Trời đánh tui chết đi. Hà bá nuốt tui đi...”

“Bảy à...”

Chị Bảy cà tong ôm chầm lấy con Quê:

“Mày biết không Quê ơi. Con Lê chết rồi, còn thằng Hai...”

“Anh Hai thì sao"”

“Bị bắt đi rồi. Trời ơi là trời, đất ơi là đất...”

Con Quê sửng người. Nó không thể tưởng tượng nổi, chỉ vắng mặt có mấy hôm mà cái công viên với đám người sống như ma đói đã bao thay đổi, mất mát. Còn thằng Bò" Nó ra sao" Có thay đổi gì không" Có nên ngồi chờ thằng Bò ở đây hay đi kiếm nó. Con Quê bỏ chạy. Nó đi kiếm thằng Bò.

Kỳ tới, trích đoạn 80:  Con Liên Tầu Biển

NHÃ CA

(Trích Đường Tự Do Saigon)

-------------------------------------

Đường Tự Do Saigon *

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí

Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Dữ liệu nghiên cứu mới cho thấy những người thợ móng tay—chủ yếu là phụ nữ Việt Nam, dân nhập cư và tị nạn—đang bị trả lương quá thấp dưới mức tối thiểu và bị xếp loại nghề nghiệp sai chỗ tràn lan, điều này làm suy yếu khả năng bảo vệ quyền lợi lao động của họ tại nơi làm việc. Ngoài ra, chủ tiệm—phần lớn điều hành các tiệm nail gia đình nhỏ lẻ—không nhận được giải trình về luật lao động hợp với ngôn ngữ và văn hóa của họ. Những kết quả báo cáo đã ghi trong dự luật AB 2444, một dự luật mới được Dân biểu Tiểu bang California Alex Lee (AD 24) đệ trình vào ngày 13 tháng 2 năm 2024 để thực thi các yêu cầu về giáo dục trong ngôn ngữ và tinh tế trong văn hóa cho thợ và chủ tiệm nail.
Vừa đúng thời điểm mọi người nghỉ kỳ Spring Break vào Tháng Ba này, một trong những quần thể hồ tắm phong thái resort rộng nhất tại một trong những cơ sở resort/casino lớn nhất trong nước sẽ mở cửa đón tiếp mùa vui đùa trong nước vào Thứ Hai, 11 Tháng Ba. Năm nay, khách vui chơi hồ tắm mọi nơi đều sẽ có thể tới tận hưởng môi trường như-một-ốc-đảo của The Cove, với diện tích rộng bằng năm sân football. Ban Quản Lý khu The Cove của Pechanga Resort Casino thực hiện thẻ dùng trong ngày cho những vị khách không-thuê-phòng-khách sạn và để những vị này được thuê 'lều - cabana' cùng 'giường nằm - daybed'.
Đã quá lâu, việc dạy kèm và trợ giúp làm bài tập về nhà đã nằm ngoài tầm với của nhiều học sinh và gia đình ở California. Sự phân chia giữa những người có thể tiến lên trong xã hội và những người chỉ có thể mơ ước về điều đó thường dẫn đến một nền tảng giáo dục không bình đẳng cho học sinh. Nhằm đem quyền lợi và cơ hội bình đẳng cho học sinh, thư viện địa phương của quý vị hiện đang cung cấp miễn phí dịch vụ dạy kèm và hỗ trợ làm bài tập về nhà trực tuyến HelpNow cho học sinh California!
Khoảng đầu tháng 04 năm 2024, Hoà thượng GIỚI ĐỨC-MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH Sư Trưởng HUYỀN KHÔNG SƠN THƯỢNG HUẾ VIETNAM sẽ vân du hoằng hoá ở Hoa Kỳ và Thầy sẽ lưu trú tại miền nam California từ ngày 05 đến 12 tháng 04 nam 2024 Nhân dịp này, Thầy muốn gặp gỡ những vị thiện hữu tri thức, quý phật tử hữu duyên
Một ngày mới bắt đầu với nhiều hoài ước thật đơn sơ mong sao mình và tất cả mọi người có những giây phút thật thảnh thơi an lành trong từng tâm niệm, lời nói và hành động thật nhẹ nhàng bình an, để cho một ngày sống có tràn đầy ý nghĩa, tuy đơn sơ và dễ dàng nhưng cũng không phải dễ như mình nói hay suy nghĩ đâu bạn nhé!
Vào sáng ngày Thứ Năm 14 tháng 3 2024, chùa Hương Sen (thành phố Perris, Quận Hạt Riverside) đã long trọng tổ chức lễ tưởng niệm ngày Thánh Tổ Ni Giới, Đức Phật Mẫu Đại Ái Đạo Kiều Đàm Di.
Điểm nổi bật nhất của chương trình là cho mượn lên tới 20% cho khoản trả trước khi mua nhà, nhưng không vượt quá 150,000 USD
Trong chuyến hoằng pháp Âu Mỹ của Hòa Thượng Thích Như Điển từ ngày 12/3/2024 đến 17/3/2024 đến Orange County, chúng tôi, Kiều Mỹ Duyên và Thu Anh, có cơ duyên được phỏng vấn Hòa Thượng tại đài Saigon Radio Hải Ngoại, thành phố Westminster, Orange County, miền Nam California, vào ngày 13/3/2024.
Trước tiên, là xin nói lên niềm vui. Anh bạn trẻ Tâm Nhuận Phúc là học trò của Hòa Thượng Thích Phước Tịnh, một vị thầy từ nhiều thập niên lưu trú như một Thiền khách ở Tu Viện Lộc Uyển thuộc Làng Mai. Vì Thầy Phước Tịnh không có chùa riêng, nên bạn Tâm Nhuận Phúc có nhiều hoạt động khắp nơi, cũng không trụ nơi nào. Có khi bạn hợp tác với Tâm Thường Định Bạch Xuân Phẻ từ Sacramento tới để tổ chức các buổi Thiền Chánh Niệm với các giáo viên, học sinh hay đoàn viên Gia Đình Phật Tử. Có khi bạn hoạt động cùng Giới Trẻ Mây Từ trong các Phật sự, mời quý Tăng Ni mở các buổi thuyết pháp hay Thiền tập ở Quận Cam. Khi thấy cần hỗ trợ Thầy Phước Tịnh giảng dạy về Thiền Tập Thập Mục Ngưu Đồ, bạn trẻ này phổ nhạc liền 10 bài ca chăn trâu cho các buổi thuyết giảng dễ nhớ. Có khi, bạn Tâm Nhuận Phúc tham gia cuộc thi viết về các đề tài Phật giáo trong Giải Hương Sen do Ni Trưởng Thích Nữ Giới Hương tổ chức. Và có khi Tâm Nhuận Phúc cầm đàn guitar tới giúp vui cho bất kỳ nơi nào các Phật tử cần tới.
Biến cố 30 tháng Tư năm 1975 đã ảnh hưởng thế nào đến bản thân, gia đình và để lại trong bạn những ảnh hưởng gì? Hãy chia xẻ bằng cách tham gia vào Cuộc triển lãm: Suy Tư Về Ngày 30 Tháng Tư Năm 1975 do Viện Bảo Tàng Di Sản Người Việt tổ chức, qua việc thể hiện những câu chuyện bằng hình họa và các bức ảnh miêu tả về những sự kiện lịch sử xoay quanh ngày 30 tháng 4 năm 1975, cùng những hậu quả lâu dài như tù “cải tạo”, vượt biên, kinh tế mới, đời sống tỵ nạn hải ngoại, mối quan hệ giữa những thế hệ gốc Việt. Hạn chót: Trước 11 giờ 59 phút khuya ngày 1 Tháng 4 Năm 2024. Đọc thêm để biết rõ về chi tiết, thể lệ, chủ đề...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.