Hôm nay,  

Thơ Thơ

31/01/200600:00:00(Xem: 6184)
Mỗi Mùa Xuân Thêm Một Lần Dối Mẹ

Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏi
Về chưa con sao vẫn thấy chưa về
Con lại phải thêm một lần nói dối
Chờ sang năm con hứa sẽ về quê

Nếu chẳng phải vì thay tờ lịch mới
Chắc là con không biết có Xuân sang
Đời nước Mỹ tháng ngày trôi qua chóng
Chưa kịp xoay đã hết một năm tròn

Bỗng sực nhớ đến lời ai đã nhắc
Lại lo tìm câu nói dối cho xong
Mười một mùa xuân miệt mài đất khách
Con dối đi dối lại biết bao lần

Căn nhà cũ chắc năm nay mục nát
Tiền gởi về không đủ mẹ nuôi thân
Con gái lớn theo chồng đi nơi khác
Con trai đầu biền biệt chốn xa xăm

Cây mai nhỏ ba đã trồng năm trước
Mấy xuân rồi có nở nụ nào không
Hay đã chết theo ba từ dạo ấy
Để mùa Xuân hoa trắng nở trong lòng

Năm mới đến mẹ già thêm một tuổi
Tóc bạc hơn nhiều, má hóp răng long
Sao giấc ngủ chập chờn con thấy mẹ
Người đàn bà đẹp nhất ở trần gian

Năm mới đến con cũng già thêm tuổi
Xa mẹ hiền một tuổi nặng bằng hai
Tuổi nước Việt chất chồng lên quá khứ
Tuổi xứ người quần quật với tương lai

Con chẳng biết nói thế nào mẹ hiểu
Chẳng còn ai hiểu hết chuyện đời con
Non nước đó vẫn còn đầy dâu biển
Núi sông đây sao giữ được vuông tròn.

Trần Trung Đạo

*

Nhớ Quá Việt Nam

Thương yêu tặng hiền thê Băng Sơn

Em về xứ Việt thăm mẹ hiền
Anh ở một mình nhớ muốn điên
Nhớ bánh chưng xanh, nồi thịt mỡ
Nhớ dưa hấu đỏ, trái sầu riêng
Em về phụng dưỡng cho từ mẫu
Anh tặng các em chút ít tiền
Thăm hết bà con trong dịp tết
Ngăn ngừa dịch cúm nhớ ăn kiêng!

Trương Ngọc Phương

*

Thu Hường và Thu Cúc

“Thu Hường và Thu Cúc - Mầy muốn Thu nào"”

Chuyện ngày xưa nhắc lại
Ý nhớ vẫn thật gần
Thu Hường và Thu Cúc
Cùng chung xóm rất thân...
Ngày ta còn thơ dại
Sau giờ học ở trường
Vẫn thường hay qua lại
Với Cúc Hường dễ thương...
Bé Hường lên sáu tuổi
Bé Cúc lớn hơn hai
Chị em cùng xinh xắn
Da trắng, tóc đen dài...
Ta đã vào đệ thất
Vẫn quần cụt lưng trần
Vẫn nhảy cò đánh đũa
Hoặc chơi trò giấu khăn
Người lớn thường trêu ghẹo
Thấy ba đứa cùng chơi
Thu Hường và Thu Cúc
Mầy muốn cưới Thu nào"
Ngày xưa ta còn bé
Đâu biết cưới là gì
Thu Hường và Thu Cúc
Vẫn reo đùa nhảy dây...
Thu Hường trăng mười sáu
Đẹp duyên dáng mặn mà
Năm ta đi vào lính
Bước đường gió cát xa...!
Đời chênh chông bèo bọt
Trăng đầu núi sương trời
Một chút riêng để nhớ
Chuyện ngày xưa xa xôi...
Năm năm trời trở lại
Thu Cúc với Thu Hường
Đã đẹp đời con gái
Đã tròn nụ phấn hương
Ta đứng bên thềm cửa
Sân vườn xưa còn nguyên
Đâu còn ai đánh đũa
Đâu còn ai cười duyên...
Thu Hường và Thu Cúc
Ta nhận được Thu trời
Lá vàng rơi từng chiếc
Mùa Thu xưa xa xôi...!

Thy Lan Thảo

*

Mùa Xuân, Người Trăm Năm Cũ

* Gởi quê hương HÀ TIÊN

Anh về lại núi BÌNH SAN
Thăm lăng họ MẠC, viếng hàng bạch mai
Chén trà LONG TỈNH cùng ai
Nghe trong trời đất, hương bay thơm lừng
HÀ TIÊN, vào TẾT lập XUÂN
ĐÔNG HỒ sóng nước, mùa trăng, sen hồng
Thả hồn tôi với hòn CHÔNG
Nghe tình PHỤ TỬ, tấm lòng mẹ cha
Chùa HANG đợt sóng ngoài xa
Bánh đường THỐT NỐT, đậm đà tình quê
Gió bay, bay mái tóc thề
Đường chiều lộng gió, em về BÃI DƯƠNG
Lòng anh còn chút tơ vương
Mai về THẠCH ĐỘNG, vẫn thương BA HÒN
Ừ, thôi giã biệt chợ TRÒN
Về ngang ÔNG CỌP, lối mòn THUẬN YÊN
Bằng Lăng, bụi phủ ven đường
Em đi xe đạp, nắng vương vai gầy
TÔ CHÂU, núi giỡn cùng mây
Nghe tình MỸ ĐỨC, MŨI NAI, GIANG HÀ
Đến đây lòng tưởng nhớ bà
PHÙ CỪ ái thiếp, nét ngà đan thanh
MẠC THIÊN TÍCH, đã lưu danh
Nuốt vàng tự sát, sử xanh một lời
CHÚA, tôi nhà NGUYỄN đời đời
Người trăm năm trước, thiếu thời bôn ba
ĐẤT PHƯƠNG NAM, một quê nhà
Đáng danh MẠC CỬU, sơn hà người xưa
Đêm nge tiếng mõ giao thừa
Đất trời độ lượng, chuyển mùa XUÂN sang
Còn đâu một cõi giang san
Ta mong một sớm Cờ Vàng tung bay
Người về, nối một vòng tay
Mùa XUÂN NGUYỄN HUỆ, một ngày quê hương
Quên đi mưa gió dặm trường
Anh về tiếng hát, yêu thương cội nguồn
Chị về trong nước mắt tuôn
Trời XUÂN quê mẹ, dập dồn bước chân
Quê nhà TẾT với sắc XUÂN
Nhìn con én liệng bâng khuâng, chạnh lòng
Tiếng con tu hú bên sông
Gió mùa tháng chạp, bếp hồng mẹ xưa
Đêm nghe tiếng thú giao thừa
Nghe tình cố thổ, đất vừa đơm bông
Nghe tuôn mạch nước trên giồng
Phù sa mật nghọt, những giòng cuồng lưu
Tháng giêng sương khói sa mù
Con trăng mười sáu, tỏ lu đêm rằm
THƯỢNG NGƯƠN, tiếng kệ thì thầm
Mùa hoa vạn thọ, hương trầm hồn tôi
XUÂN về, một thoáng xa xôi
Người trăm năm cũ, buồn thôi một đời
Tang điền thương hải mù khơi....

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Xuân Nhớ Nhà

Đường vắng chiều Xuân thiếu bóng người
Cành trơ trụi lá chỉ mình tôi
Cô đơn lẻ bóng mừng Xuân mới
Chợt nhớ thương thầm... mắt lệ rơi

Nhớ ngày xưa cũ đón Xuân sang
Pháo nổ rền vang khắp xóm làng
Trẻ nhỏ tung tăng trong áo mới
Tiếng cười cùng pháo nổ dòn tan

Giờ đây đón Tết kém vui tươi
Chẳng lẽ Xuân sang thiếu vắng rồi
Bánh mứt rượu ngon, câu chúc Tết
Tình Xuân đẹp mãi dấu chân người

Xuân nào về lại trên quê hương
Để đón chào Xuân pháo rộn đường
Trước ngõ mai vàng khoe sắc thắm
Giao thừa rộn tiếng vọng hồi chuông

Sao đón Xuân về tuyết trắng rơi
Hỏi Xuân sao nắng vắng xa rồi"
Tóc giờ điểm bạc cùng năm tháng
Đón Tết lòng vương nhớ một người

Xuân đến thêm buồn nỗi nhớ mong
Bên ly rượu đắng xót xa lòng
Đường về tuyết phủ, trời băng giá
Đã mấy Xuân rồi mãi ngóng trông

Nguyễn Vạn Thắng

*

Xuân Hoài Hương

Tiếng pháo như khơi nỗi đoạn trường
Tháng năm còn chứng tích đau thương
Đông tàn hoa tuyết thầm rơi nhụy
Xuân đến tơ trời vương nhớ thương
Đất nước dập vùi cơn thác đỏ
Quê người luân lạc kiếp ly hương
Trời Âu mở hội mừng Xuân thắm
Ta đốt hương trầm vọng cố hương.
Tâm Nguyện Cuối Năm
Mái tóc giờ đây đã bạc màu
Cố hương sao mãi tận nơi đâu"
Đông về ảm đạm soi tâm huyết
Xuân đến lạnh lùng thấm bể dâu
Hồn nước vấn vương còn khắc khoải
Tình nhà tha thiết vẫn ghi sâu
Một mai hoài bão thành như ý
Thiên lý quan san chỉ nhịp cầu.

Bội Thề

(Gởi riêng những ai về VN khoe áo gấm)

Năm cũ trôi qua năm mới về
Lại thêm một cái Tết xa quê!
Kẻ đem áo gấm về khoe của
Người luyện kiếm cung giữ nguyện thề
Đất nước đắm chìm trong lửa hận
Lòng người trôi nổi giữa sông mê
Ai vui hưởng thụ bên thềm cũ
Có biết mình nay đã bội thề"

Lâm Hoài Vũ

*

Nhắn Gửi

Khi anh viết bài thơ này lên báo
Là em đã đi mất biệt phương nào
Thôi cũng chịu một nửa đời ảo não
Xa xót đứng nhìn cánh cánh nhạn bay cao
Em ơi, em thuở nào đầy tha thiết
Hay mỏi chờ hay ngóng đợi tin anh
Thế mà nay phải đành lòng ly biệt
Chẳng để cho anh có dịp dỗ dành
Ôi tình yêu, tình yêu thường ngang trái
Hay bày ra nghìn khổ ải đau thương
Khiến lứa đôi chẳng còn gì ái ngại
Đành lìa xa dẫu tê tái đoạn trường
Anh thầm nghĩ chắc là em buồn lắm
Suốt nhiều đêm thao thức - có phải không"
Cứ nhớ lại những ngày tình say đắm
Ai mà không khỏi tan nát cõi lòng!
Thôi hãy cười cho hành trang đỡ nặng
Giấu kín đi dòng tình ái đã qua
Để cho tâm hồn nhẹ phần cay đắng
Đường còn xa còn gặp chuyện yên hòa
Chắc chắn là có ngày đời lại sáng
Cứ vững tin hỡi người bạn tình ơi!
Chớ u hoài, chớ rã rời chán nản
Mặt trời lên sẽ xóa áng mây mờ
Hạnh phúc, bình yên đang chờ đâu đó
Nơi cõi nào anh nói nhỏ em ơi!
Đừng trách người yêu thế này, thế nọ
Thông hiểu nhau, tình trường thọ muôn đời.

Trần Thanh

*

Bài Này Tớ Chỉ Viết Bông Lông

Bài này tớ chỉ viết bông lông,
Chẳng nói ai cho khỏi mích lòng.
Vả lại trình bày e phí sức,
Vì chưng dẫn giải ngại hoài công.
Ví bằng trách cứ, nghe chăng nhỉ,
Còn nếu khuyên lơn, biết được không!
Bởi vậy "ai kia" đừng nghĩ ngợi,
Bài này tớ chỉ viết bông lông.

Cô Gia

*
Xuân Bính Tuất

Năm mới về đây, Chó đuổi Gà
Mong đời, tẩy uế khí tà ma
Diệt phường gian xảo ra cung, kiếm
Quét bọn lăng nhăng xuất chổi chà
Cuồng ngôn ý hẳn bầy sâu bọ
Loạn ngữ y là lũ ác ma
Nếu không tẩy sạch cho nhân thế
Thiên hạ rồi đây sẽ thối a.

Phạm Thanh Phương

*

Về Thăm Quê

Ai sống ly hương chẳng muốn về
Thăm bà con bạn hữu, thăm quê.
Hải-quan cửa khẩu đòi tiền cúng,


Cảnh-sát Công-an đặt vấn-đề.
"Dân-chủ tự-do", trò bịp-bợm!
Độc-tài đảng trị, vẫn lê-thê!
Nhớ nguồn, yêu nước, thương nòi giống
Người Việt quyết-tâm đổi mới quê!

Nam Phong

*

Mừng Xuân Bính Tuất

Bính Tuất Tân Niên chúc mọi nơi
Bình An, Hạnh Phúc đến cho người
Tự Do, Dân Chủ về quê Mẹ
Độc Lập, Nhân Quyền ngự nước tôi
Cộng Sản cáo chung, non nước thịnh
Hòa Bình nở rộ, đất trời tươi
Cành mai Lạc Việt vàng trong nắng
Xã tắc thái hòa, đuốc Việt khơi!

Từ Đà Thành

*

Xuân Lưu Vong

Tết lại đến rồi... Xuân tới chưa"!
Ta còn chờ đợi đến bao giờ...
Mọi người đón tết, ta rưng lệ,
Để xót xa đời - như thoáng mơ!
Cuối năm gió lạnh ngoài hiên vắng,
Mây xám giăng đầy, chẳng nắng xuân,
Cành cây trơ trụi buồn hiu hắt,
Lộc biếc đâu, muà xuân thế nhân!

Du-Yên

*

Mừng Xuân Mới

Xuân về trên nước Việt Rồng Tiên
Lưu lạc tha phương vẫn ước nguyền
Đất Nước quê Cha bừng sống lại
Non sông đất Tổ sáng ngời lên
Tha hương nối lại tình Dân tộc
Đất khách đắp xây nghĩa đạo hiền
Ba mốt năm rồi lưu lạc mãi
Việt Nam rực sáng lửa hồn thiêng...

Nguyễn Vạn Thắng

*
Quê Hương Giờ Hoàng Đạo

Chị ơi, lại một mùa Xuân đến
Lại một mùa Xuân tuyết ngập đường
Xuân thiếu đào, mai, Xuân thiếu pháo
Nhưng thừa đau xót cảnh quê hương
Chị ơi, ba mấy năm rồi nhỉ
Em vẫn quê người, vẫn viễn phương!
Theo dõi tin nhà qua báo chí
Tin vui thấp thoáng giữa tin buồn
Em vui vì thấy màu hy vọng
Đã nảy chồi xanh dẫu gió sương
Đã những Kinh Kha vì nghĩa lớn
Hết lòng chìm nổi với quê hương!
Đã cơn địa chấn, vì sông núi
Sẽ nổ tung ra chẳng sức lường
Sẽ nổ vang trời như sấm sét
Để mà hàn gắn những đau thương
Để làm sống lại mùa Xuân thắm
Của những Xuân xưa pháo đỏ đường
Của chị, mùa Xuân mười sáu cũ
Mộng đời chợt biếc nghĩa yêu thương
Chị như một cánh thiên nga trắng
Làm ngẩn ngơ ai trước cổng trường
Phải nắng xuân xanh hồng má chị
Hay men tình ái đã thơm hương"
Chị cười, môi thắm, sao mà đẹp
Đẹp tựa màu vui pháo nhuộm đường
Từ một chuyến đò, em cách chị
Ai ngờ thăm thẳm một trùng dương!
Nhớ quê, nhớ chị, đau lòng quá
Thương chị ngày xanh khóc đoạn trường
Nước mắt bao năm còn có đủ
Để mà chị khóc với quê hương"
Hôm nay đi giữa Xuân thiên hạ
Thấy những xuân xanh, những má hường
Và thấy những bầy chim Nước Việt
Gọi nhau ríu rít tự ngàn phương
Gọi nhau mà hướng về quê mẹ
Thả những niềm tin xuống khám đường
Nhắn những Kinh Kha trong ngục tối
Rằng lòng dân Việt xót xa thương
Rằng bao khốn khó trong lao ngục
Là mộ vùi chôn lũ bạo cường
Ác chúa tự đào sâu lấy huyệt
Cho ngày tận số gặp Diêm Vương
Mừng gươm hiệp khách tìm vô đạo
Hỏi tội vì đâu cảnh đoạn trường
Đã chẳng đắp bồi cho đất nước
Sao còn tàn phá mãi quê hương
Sao còn cắt đất miền Quan Ải
Dâng hiến quân Tàu, bọn Bắc phương"
Mừng thấy Đảng viên, mừng Cán bộ
Chán đoàn, chán đảng bởi vô lương
Bởi vì họ thấy toàn vô lại
Lớn nhỏ như nhau, rặt một phường!
Tham nhũng cố sao cho đẫy túi
Giả vờ tu chỉnh, giả vờ thương
Giả vờ cửa miệng lời nhân nghĩa
Thực chất tham ô với lật lường
Thực chất chỉ là loài qủi quyệt
Vắt chanh bỏ vỏ đã bao gương
Nếu còn theo đảng, còn tin đảng
Là tiếp tay cho lũ bạo cường
Dân sẽ oán thù, dân sẽ ghét
Cuộc đời sẽ nát, sẽ thê lương
Cho nên chị ạ, em mừng lắm
Vì họ nhìn ra một nẻo đường
Họ sẽ chung vai cùng tuổi trẻ
Đứng lên đồng loạt cứu quê hương
Sẽ không dung thứ quân cuồng tặc
Trang sử Rồng Tiên lại quật cường
Họ sẽ cùng dân xây đất nước
Xây nền dân chủ, dệt yêu thương
Nhà tù sẽ hiếm hoi người ở
Tuổi ngọc rèn thân chốn học đường
Em bé không còn bươi đống rác
Cụ già mắt lệ chẳng còn vương
Vỉa hè, quán chợ khan hành khất
Trai gái xây đời, đẹp phấn hương
Xã hội không còn băng hoại nữa
Luân thường đạo lý lại Đông Phương
Thai nhi, người mẹ không còn bán
Trộm cắp, gian manh cũng hết đường
Xóa sạch oan hờn bao vết cũ
Dựng đời, xây lại bến tình thương
Chị ơi, em thấy trong lời gió
Nhạc khúc quân hành rộn bốn phương
Thấy bóng cờ bay vàng dưới nắng
Thấy ngày tươi đẹp của quê hương
Thấy trang sử mới xanh đời mới
Thấy những niềm tin đã mở đường
Em sẽ về quê thăm lại chị
Vào Mồng Năm Tết sử lưu hương
Mồng Năm. Chị nhớ Mồng Năm chứ"
Vằng vặc muôn đời một tấm gương
Trang sử ngàn năm màu rạng rỡ
Đống Đa, công nghiệp Bắc Bình Vương!
Mồng Năm em sẽ về quê Mẹ
Giữa tiếng quân reo dậy phố phường
Giữa tiếng muôn người mừng giải thoát
Mừng Giờ Hoàng Đạo Của Quê Hương!!!

Ngô Minh Hằng

*
Đến Thời Diệt Cộng

Mừng dân tộc Việt phất cờ,
Sinh viên Đại Học Cần Thơ mở màn...
Giờ đây lao động công nhân,
Đứng lên tranh đấu hiên ngang biểu tình.
Ba mươi năm: Chịu cực hình,
Ba mươi năm: Nén bất bình hờn căm.
Cả kêu khắp Bắc trung Nam,
Đồng thanh mạnh dạn đòi Nhân Quyền mình.
Dứt bầy Cộng Sản gian manh,
Dứt bầy độc đảng lộng hành bấy lâu.
Đồng bào mới hết khổ đau,
Không còn nhục tủi, dãi dầu lầm than.
Nhân dân, sức mạnh toàn năng,
Giáo đồ, sức mạnh tinh thần vô biên.
Đến thời đạp phá bạo quyền,
Chần chờ mất dịp neo thuyền Tự Do.
Xuống đường vang dội hô to:
"Diệt quân Việt Cộng kẻ thù nhân dân".
Sử vàng sẽ khắc tạc ân,
Đại công cứu lấy giang san Lạc Hồng.

Ngô Phủ

*
Tức Nước Vỡ Bờ

Cửu Long lụt mãi ngập tràn đồng
Dòng Nhị hờn sôi máu đỏ hồng
Tức nước bởi chồn gieo gió bão
Vỡ bờ vì cộng phá non sông
Luân thường Mác xít, dân gồng gánh
Chủ nghĩa đô la, đảng bế bồng
Ngót cả năm nghìn năm lịch sử
Bao giờ đau nhục thế hay không"""!!!

Thiên Tâm

*

CHO HẾT ĐẦU THAI

Kính họa bài thơ "Tức Nước Vỡ Bờ" của Thiên Tâm đại gia đăng trong mục Thơ Thẩn Mà Chơi số này.

Minh, Thắng, Dzuẩn, Chinh, Dũng, Giáp, Đồng
Giết dân diệt chủng máu loang hồng
Hận xưa khắc đậm lòng dân chúng
Thù nọ in sâu sử núi sông
Bớ bớ anh thư tài kiếm mã
Này này nam tử chí tang bồng
Vùng lên lật đổ Trà, Lương, Mạnh
Coi chúng ù lì được nữa không"

Trần Thái Phương

*

Khoe Mí Cô Gia

Kính họa vận bài “Chính danh tÿ nạn” của Cô Gia đại gia trong mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” ở SGT số 445 nói về việc Ban Quản Trị Trung Tâm Văn Hóa & Sinh Hoạt CĐ/NSW đề nghị bỏ chữ Refugees (tÿ nạn) trong tên gọi Trung Tâm bằng tiếng Anh ở phiên họp ngày 17/12/05.

Thấy chuyện mần ăn một số ông...
Dễ gây tranh cãi, dễ phiền lòng.
Nên em... bánh trái xin ra mắt,
Cứ tớ... nhang đèn thử cúng vong,
Thỉnh ý minh quân cùng thánh tổ,
Thăm dò Ngọc Nữ với Kim Đồng.
Để nghe họ dạy mình sao đã,
Hai chữ này(*) mình bỏ được không"

(*) Hai chữ “tÿ nạn”

*

Vịnh Lời Khuyên Của Cô Gia

Trong mục “Thơ Cù Nèo” ở SGT số 445 đứa Nam Man có viết bài “Tuần Sau”. Cô Gia đọc bài này rồi gọi phone nói với đứa Nam Man như sau:

“Thông cởm” cho người lỡ phóng lao,
Chủ quan quá xá phải không nào.
Dù gì thì cũng quân nhơn cả,
Kẹt mấy đều là chiến hữu nhau.
Loạt đó (*) từ từ “đi” chẳng muộn,
Bài kia (*) chậm chậm “gởi” không sao.
Chớ “bung” kiểu đó là hư hết...
Họ cũng buồn, mà chú cũng đau.

(*) Loạt bài viết về “vụ việc” BQT Trung tâm VH&SHCĐ đề nghị bỏ chữ Refugees (tÿ nạn) trong tên gọi bằng tiếng Anh ở buổi họp ngày 17.12.05.

*

“Bạn Ta”

Bác mí em... đâu phải kẻ thù,
Mà còn là bạn đúng không “du”.
Buồn em chọc phá tàm xàm hả,
Giận tớ trêu đùa xách mé ru!
Nghĩ kỹ đàn em đâu có dại,
Suy cùng bọn tớ (*) cũng không ngu.
- Thương nhau mới cắn nhau đau thế,
Đau thế xem ra cũng chả bù....

“Tự ái” ("!) thì ăn cái giải gì,
Coi chừng còn bị họ hiềm nghi...
“Làng trên” đã trách ông ham nổi,
“Xóm dưới” đang đồn bác bẻ ghi.
Tốt nhứt: đừng cho ai nhắc lại,
“Sua” hơn: cứ để họ quên đi.
- “Bạn ta” (*)chẳng hiểu nghe ai vậy,
Chớ chuyện này là bất khả thi.

(*) Em và bác Cô Gia (*) "bạn ta” “chữ của ông Bùi Bảo Trúc

*

“Xây” Thì Rất Ít, “Cất” Thì Nhiều

Riêng tặng bác Đan Hà.
“Đấng” nào “đấng” nấy cứ hiêu hiêu,
Được “Vẹm” cho qua “điá” đủ điều.
“Đất nước ta”... đâu còn “lại nhũng”
“Quê nhà đảng”... đếch có “quan liêu”.
Bàn về tôn giáo... thì bàn xạo,
Nói tới tự do... cứ nói điêu.
Tiền bạc "đấng" xin về “thiện nguyện”...
“Xây” thì rất ít, “cất” thì nhiều.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.