Hôm nay,  

Ông Anh Hiếu Chân

24/02/200500:00:00(Xem: 4895)
Năm 1986 anh Hiếu Chân ở phòng 11, tôi ở phòng 10 khu ED Nhà Tù Chí Hoà, hai phòng sát vách nhau, có mấy lần ra hành lang xách nước tôi trao đổi được với anh mấy câu. Anh ấy đứng trong phòng tù, tôi ở ngoài hành lang, cách nhau hàng song sắt. Anh ấy mang theo cái veston, những tháng cuối năm trời lạnh anh ấy suốt ngày bận veston, và hút thuốc lào. Một lần anh ấy nói với tôi: “Lúc ra đi tôi dặn vợ con tôi nhớ ngày này làm giỗ tôi.”
[HHT]
Gấu về Hà Nội học, thoạt đầu là ở nhà ông anh rể Hiếu Chân. Ông lấy bà chị họ, chị Giậu, con bác Cả Hoán.
Gấu biết ông anh rể, là từ những ngày ông chạy loạn, tức là bỏ Hà Nội những ngày toàn quốc kháng chiến, chạy tản cư lên Sơn Tây, quê vợ. Ông mang theo món quà - hay lễ vật, tuy muộn, trình diện quê hương vợ, theo đúng truyền thuyết Sơn Tinh, Thuỷ Tinh, ai đem lễ vật đến trước... - là nghề làm giấy, thứ giấy dó, của quê ông, làng Bưởi. Rồi những ngày Tây nhảy dù xuống cánh đồng Sơn, lại chạy nữa. Và cũng như Sơn Tinh, ông đem bà chị của tôi lên đỉnh thứ ba của núi Tản, tức đỉnh thấp nhất trong ba đỉnh, để lập khu Kinh Tế Mới, nguồn gốc của mọi thứ Kinh Tế Mới, ở cái mảnh đất khốn khổ này. Khí hậu khắc nghiệt ở đây khiến vợ chồng không có thêm một đứa con nào khác, ngoài cô con gái độc nhất, là cô ĐV, khi còn là nữ sinh trường Gia Long, lập hội CTY, bị cắt nghĩa là... Cho Tình Yêu, khiến cả trường, cả Sài Gòn xôn xao một thời, nhưng ý nghĩa của nó thực sự không phải như vậy, và có tính riêng tư giữa mấy người bạn gái cùng lớp, và chẳng liên quan gì tới tình yêu, càng không có nghĩa, là cho vô tư tình yêu.
Bà chị tôi, khi còn nhỏ đã được bố hứa gả cho con trai của một người bạn của ông, là ông ngoại Gấu. Bà vợ cả của ông ngoại Gấu có hai người con, là bà cụ Gấu, và Cậu Cự. Bà này mất, ông lấy người thứ nhì. Ông Cậu Toàn của tôi, là con bà này. Từ trước, tôi vẫn nghĩ ông Toàn và bà cụ tôi là hai chị em ruột, có lẽ bởi vì ông là người thương tôi nhiều nhất. Mãi tới gần đây, trở lại đất bắc, tôi mới biết không phải vậy. Ông Cự mới là ông em ruột của mẹ tôi. Có lần, ông đánh bà cụ tôi, hình như là liên can tới Chị Giậu, hay là bà vợ sau của ông. Tôi nhớ là, ngay lúc đó, tuy còn nhỏ, nhưng cáu quá, tôi thề lớn lên sẽ khiền cho ông cậu Cự này một trận. Mấy ông cậu con bà Ba, tức bà vợ sau cùng của ông ngoại tôi, mắng, à thằng này hỗn. Ông Toàn gật gù khen, đúng, mày đánh là đúng, giữa cậu và mẹ, phải chọn mẹ.
Ông Toàn là ngưòi tôi đã từng nhắc tới nhiều lần, thí dụ như trong bài viết Trở Lại Nơi Một Thời Vang Bóng
ĐV có thời là học trò Thanh Tâm Tuyền. Cô còn là đệ tử của thầy Trí Quang. Những ngày sôi nổi Phật Giáo, cô bị mật vụ của ông Diệm săn bắt, phải sơ tán khỏi gia đình, tới nhà bà con hoặc bè bạn. Ông bố bị mật vụ Diệm bắt. Khi Diệm đổ, có một thời ông anh rể tôi lên voi, trở thành "cố vấn chính trị" cho ông tướng "thối mũi", vua miền Trung, tướng Nguyễn Chánh Thi. Do thối mũi, ông tướng này bị, hoặc được Mẽo đưa qua Mẽo để trị bịnh. Còn ông anh của tôi, lại trở về nghề ký quèn. Suốt đời, thời gian làm quân sư quạt mo cho tướng thối mũi, là hiển hách nhất của ông Hiếu Chân, nhưng bà chị tôi cũng chẳng được một chút ăn theo. Nói rõ hơn, suốt đời, ông nhờ vào tài buôn bán, tần tảo của bà chị tôi. Bà chỉ được, có một lần trúng số an ủi, đó là lần ông chồng cám cảnh bà vợ, bèn, bắt chước Tú Xương, làm hai câu thơ tặng:

Vì anh sức yếu phận hèn
Cho nên em phải bon chen việc đời.
Thực sự, bà vợ ông đã có lần cứu ông khỏi chết.
Đó là lần ông chạy VC [ông là Quốc Dân Đảng], sang Tầu, bị Tầu Phỉ bắt, trói vô cọc, tính trảm. Bà vợ qua kịp, đóng tiền chuộc, mới thoát.
*
Trước khi về Hà Nội học, ở nhà anh chị Hoạt, Gấu đã từng được mẹ cho về Hà Nội hai lần. Bà hồi đó buôn gạo, và có được một hai khách hàng quen ở Hà Nội. Mỗi lần về như vậy, ở nhờ nhà họ, và là mỗi lần kỷ niệm khác nhau, và thật khó quên.
Lần đầu, biết cái lạnh, ngọt, bùi, của cây kem. Ăn ở nhà người bạn hàng của mẹ. Gấu còn nhớ, nhà có mấy đứa trẻ cùng tuổi, hoặc lớn hơn một chút. Bữa đó, chúng mua kem ăn. Gấu đứng nhìn. Thèm thì không thèm, vì biết món đó ra thế nào mà thèm. Như Gấu còn nhớ được, có vẻ như mấy đứa nhỏ đó không phải thương hại thằng bé đang chết thèm, nhưng là muốn cho thằng bé nhà quê này được hưởng cái thú này, nên mua thêm cho nó một cây.

Sau này, đọc Trăm Năm Cô Đơn, ngay ở đoạn mở đầu, cái anh chàng bị đưa ra pháp trường, nhớ gì chẳng nhớ, lại nhớ cục nước đá, lần đầu tiên trong đời được sờ vào, và cái cảm giác lạnh toát đó, như đoạn sau đây, trong một bài viết cũ.
"Hà Nội như thế đối với tôi một đứa trẻ nhà quê, kỷ niệm cây kem lạnh buốt răng lần đầu được liếm láp (kỷ niệm bừng sống lại, lần đọc Garcia-Marquez, khi ông mở ra "Trăm Năm Cô Đơn" bằng cái cảnh pháp trường, và tử tội, trong những giờ phút chờ đợi hành quyết, đã nhớ lại cái cảm giác lạnh buốt lần đầu sờ tay vào cục nước đá…); những phim Tarzan, Zorro lần thứ nhất được xem (chung kỷ niệm với nhà thơ Nobel văn chương người Nga, Joseph Brodsky); những hồi chuông xe điện cho tới bây giờ thỉnh thoảng còn rộn ràng…"
Lần thứ nhì, là mẹt bún chả, được mẹ cho ăn ở chợ Đồng Xuân.
Sau này, khi chợt nhớ lại, không phải nhớ mùi vị bún chả, nhưng mà là cái cảnh Gấu ăn bún chả, và được một thằng bé cùng tuổi, lấy cái quạt nan phe phẩy cho cậu khách đỡ nóng nực, đỡ chảy mồ hôi!
Ăn bún chả có người quạt hầu, Gấu chưa từng được ai hầu hạ như thế. Đó là lần đầu tiên được hầu hạ, nên nhớ đời!
Nhắc đến bún chả, vì đây là món ruột của bà chị Gấu, chị Giậu, vợ anh Hoạt.
Lạ lùng thật, từ mẹt bún chả chợ Đồng Xuân, vòng vo thế nào lại tới những ngày đầu tiên ở Sài Gòn, tới sạp bún chả của chị Giậu ở Chợ Vườn Chuối.
Rồi tới cái chuyện ngồi xích lô.
Ngồi xích lô, là lần về đầu tiên.
Khi trở về quê, nhớ lại, Gấu không làm sao tưởng tượng ra được cái thế ngồi của người đạp xe, ấy là bởi vì, Gấu không tin được, cái người đạp xe, tức là kẻ hèn hạ, lại có thể ngồi ngất ngưởng trên đầu người khác, dù là không hẳn như vậy. Tam Lang, trong Tôi Kéo Xe, đã coi việc phát minh ra cái xe xích lô là một bước tiến hoá quan trọng trong vấn đề nhân phẩm của con người, nó tránh cái cảnh khốn nạn người kéo người của xe kéo, nhưng cái xích lô, theo tôi, còn hơn thế nhiều. Chẳng thế mà bây giờ, thiên hạ đi du lịch VN, vẫn thích ngồi xích lô dạp phố phường.
NQT
Tanvien.net

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.