trôi xa | trôi dưới bầu trời xám

28/10/202413:14:00(Xem: 341)
abstract-composition_Taro-Yamamoto-(1919-1994)
Hình minh họa: Taro Yamamoto (1919-1994); nguồn: wikiart.org   

 



trôi xa

một ngày ngất ngư tai biến mạch thơ

bịt miệng ú ớ như chó dại

tưởng chừng âm vọng mớ ngủ trong cơn mộng dữ

không hiểu một chữ một lời

 

nửa thế kỷ trôi qua

quanh quất đâu đây tiếng hú bất cẩn

đánh thức trí nhớ hoang dã

lô nhô những điểm mốc vận mệnh

giật mình rơi rớt khẩu hiệu tung hô

 

ký ức lấp lửng dần trống vắng

những mảng những mảnh đến rồi đi

sáng bạn vui trong buổi họp mặt cà-phê

chiều tối mất hút không lời giã biệt

như bạn từng nói bâng quơ:  

quỹ thời gian vô thường  ̶ ̶ ̶  lúc cạn kiệt nào ai biết ai hay

 

có những khao khát đau đầu dập ngực

có những dại khờ không chùn bước trước nguy cơ

mọi lựa chọn đều có lý do

ai có thể ngày qua ngày nghiêm túc lắng nghe liên khúc giáo điều?  

ai có thể tình nguyện đóng khung trời xanh mài nhẵn mặt người?  

 

ngó kim đồng hồ mỏi mệt

đôi khi tôi tách rời khỏi thân xác

ngậm ngùi nhìn cuộc sống đang tiếp diễn

thời gian đột nhiên chậm như mạch nha

và tôi sững sờ nhận ra tôi  ̶ ̶ ̶  

thấy tôi đã quá già trước tuổi.

 

trôi dưới bầu trời xám

 

bãi mặn vật vã về đêm

ban mai cảnh vật liêu xiêu dưới bầu trời xám

trên ghềnh đá chơ vơ

tôi đứng bên này đời

mà ngỡ mình bên kia

 

ký ức mong manh khiếm khuyết

lật những trang sách theo ngẫu hứng

dõi mắt tìm vết tích tháng năm

qua ống kính vạn hoa phù phiếm

 

tôi trôi về đâu?

cuốn theo dòng chảy về phía trước

hay giữa lưng chừng đâu đó dạt về sau

 

một ngày như thể hiện trên màn hình phân đôi

một ngày trượt qua những mảng thời gian rướm máu

lặng lẽ chờ kết thúc

giải cấu trúc không hứa hẹn

trong cuộc chơi dần tàn. 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
bài thơ độc có thể đóng khung cơn cuồng nộ | rồi treo nó lên tường, | bài thơ độc có thể làm bồ đặt chân lên xứ Trung Hoa, | bài thơ độc có thể làm cho một tâm hồn tan vỡ bay lượn,
Anh đánh vảy một con sông Sông tuồn đi chín khúc Chiếc cọc nhọn đứng khựng Thất tung chim bói cá Thủy triều vá một tấm áo xanh Bờ đá vô tăm chìm nghỉm
Bài thơ này đăng trên Việt Báo vào ngày 10 tháng 8 2024. Người dịch nói rằng “…Bài này hợp với tinh thần Phật Giáo…” Tác giả Henry Wadsworth Longfellow là một nhà thơ nổi tiếng vào bậc nhất ở Mỹ trong thế kỷ 19. Trong tiểu sử không thấy nhắc ông có nghiên cứu về Phật Giáo. Có thể giải thích rằng những gì thuộc về chân lý, sự thật thì sẽ mãi mãi tồn tại, bất kể Đức Phật có thuyết giảng hay không.
Vẫn mang tâm hồn hoang dại, ngu ngơ | Người lữ hành xuyên qua hai thế kỷ | Sao vẫn thấy | Xa lạ với chính mình | Trước những con đường | Trước phố chợ
tôi hát lẩm nhẩm | như bông sen tưới tỏa | ngợp ngời tôi làm thơ loạn kinh thiên | trên dưới ngang dọc bần thần | lúc hừng hực lúc câm
Em nhan sắc đồi câm / Tôi ù lì bến chải / Máu những giọt rất thầm / Tới khấc tình bãi nại / Cứu rỗi một nhành cây / Buồn lên thập tự giá / Hồn ma xưa hiện ngày / Xuống vũng đêm đày đọa
Tôi đến thăm một thành phố miền đông ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ màu đau thương nơi đó cũng rất tươi...
Làm sao em vá vầng trăng khuyết | Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ | Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh | Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ...
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Về đây yêu thương những | Gió lạnh trên đồi mây | Lời người như kiếp bạc Vin hờ một ngón tay