sự tàn bạo
hình dung
chiếc nôi bé, hòn than to nhìn vào mặt lương tâm nhân loại
trái tim run rẩy nói
lời tiên tri sống
Ác sẽ không giật được chiến thắng sau cùng
chúng ta nghe tiếng ồn
xe tăng tiến về nơi con tin giam giữ
trên kiến trúc, trên đầu trần, đạn pháo rơi xuống cùng tốc độ
không bao giờ nữa, quân khủng bố
bằng mọi giá. không
đạn pháo rơi
cùng tốc độ, ngày đêm
trẻ ngờ ngạc kéo lên từ gạch vụn
cạn đã lâu, sữa ấm
bụi và máu, nơi trí nhớ bắt đầu
nằm cạnh nhau
người thân cùng người lạ
phước nếu được ngủ yên trong mồ chung đó
khi nhà thương bỏ trống và xe ủi đi qua
chúng ta vẫn đang nghe
nhưng tiếng ồn làm màng nhĩ ta rách đi một nửa
chúng ta vẫn nhìn
nhưng tàn ác chói chang làm mắt ta chỉ một nửa hé ra
chảy từ bắc xuống nam
con rạch. và ngược lại
ầm ầm dòng suối
tung tóe văng những tinh thể hận thù
không còn sức hấp thu
nghiêng đầu
câu kinh và con rắn
một thời cho hoà bình một thời cho chiến tranh
một thời cho đột công một thời cho tận diệt
lời tiên tri vẫn sống
nhưng để bảo vệ mình, trái tim run sợ đã tê đi
kc Nguyễn