Buồ Thiếu n

25/06/202311:32:00(Xem: 842)
dinhtruongchinh
"tôi đóng lại chiều" - Đinh Trường Chinh

 

‘Cái không biết’ chưa bao giờ tự hỏi “biết không?”

‘Cái dễ biết’ nghênh ngang trong bóng tối.

‘Cái biết đến nay 2023’ “Tưởng giếng sâu

                                        thả sợi dây dài,

                                        không ngờ giếng cạn

                                        thả hoài sợi dây.” (*)

Trí óc bắt đầu từ nửa khuya

Tâm tình có bản tính con cú

thức đêm,

ngủ khi mặt trời chiếu sáng.

‘Cái chưa biết’ lang thang suốt ngày.

khi đêm khó thấy cú thức dậy.

Ngày này ngày mai ngày nữa qua vô tâm

buồn ơi, cuộc sống. “Ngày buồn dài lê thê

                                  Có hôm chợt nghe

                                  gió lạnh đâu tìm về.” (**)

 

Không phải sống làm người buồn bã.

Người làm cho sống buồn.

‘Cái biết buồn’ khi ‘cái biết’ đến gần ‘cái không biết’

bắt được hơi gió lạnh rùng mình

cảm được cõi trống trải

nơi con người sợ hãi. Sợ là gốc của buồn.

Buồn xuôi nguồn từ thơ ấu

càng đi càng già buồn càng nhiều.

                        “Tìm đâu

                        những ngày thơ ấu qua

                        Tìm đâu

                        những ngày xinh như mộng

                        Tìm đâu những ngày thơ

                        Tìm đâu những chiều mơ

                        Tìm đâu, biết tìm đâu

                        đâu giờ…” (***)

  

‘Cái hết buồn’ không bao giờ xảy ra.

Đã làm người, sống phải thở

Thở chính là buồn.

Chắc gì ‘buồn’ đã hiểu hết ‘cái buồn’?

 

Giờ đây, nửa khuya, tôi rất buồ.

Cảm giác của người không tìm ra nước mắt.

Bắt đầu đau đau trong lồng ngực.

Ngu Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thơ của các thi sĩ Hoàng Xuân Sơn, Trần Yên Hòa, Thy An...
Lần đầu tiên đến với trang Văn học-Nghệ thuật Việt Báo, Nguyên Thu là một nhà thơ nữ sinh sống ở Việt Nam. Thơ của chị mềm mại, trữ tình, nhưng không thiếu tính cách tân, không ngần ngại phá bỏ ước lệ. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
điện thoại di động reo / chuông gió reo / thanh âm chất chồng ngổn ngang / khép cửa nhốt ráng chiều / nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc...
Thơ của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Hạ Vi...
Thơ của các thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn, Trần Hạ Vi, Thy An, Ben Oh
chỉ là trò đố chữ em có biết thế nào khi em là người hành khách duy nhất nếu đó là nơi xa hơn nơi tôi xin em đừng đi.
cùng em lập địa hoang đàng | từ phơi mở với tình tang | rập rờn | bóng nắng chiều | thổi | cô đơn | vào trong lục tía | hồng ngôn cực tình
Thơ của Nguyễn-hòa-Trước, Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Hoàng Vy, Hoàng Thị Bích Hà, Trần Yên Hòa...
Những tương phản | chiều sâu và bề mặt | hai bên của đồng tiền không nhìn thấy nhau, là một nhưng xa lạ | Cháy lên hay tan vào đất | lá đơn sơ chỉ có hai chọn lựa
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai / Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng / Nợ máu xương, nợ người lận đận / Của một thời vàng tím trẻ trai...