chiều nay / nơi chốn này
anh gặp lại em / đóa hoa tulips
em / rực rỡ trong màu áo vàng thanh khiết
mảnh mai như hạt mưa bụi chiều đông /
và dường như nụ cười trên môi em /
có chút gì hao gầy, se sắt.
Có thể chúng ta ghiền cà phê,
không ghiền quê hương.
Cả hai đều đắng.
Một bên có thể pha đường.
Một bên cần pha máu.
Đứt tay đã đau.
Huống gì bứt ruột xé gan.
--- từ biệt nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ (1952-2021)
Đêm lặng lẽ, chờ năm uẩn
tan theo nghiệp, bạn về đâu
kêu giữa trời nghiêng cánh nhạn
nguyện qua bờ dứt thảm sầu.
Mở trang kinh, đọc lời Phật
vô lượng khổ ngàn kiếp xưa
chờ nến tàn theo lửa tắt
nguyện chúng sinh khắp qua bờ
̶ ̶ ̶ ấu trùng sâu trong cuộc hóa thân làm bướm /
một sáng cây liễu rủ trước sân tươm từng giọt /
từng giọt sương mai lả chả trên tóc trên trán /
hai má man mác ửng hồng buổi hừng đông /
nhẹ nhàng nàng chấp cánh bay về phía mặt trời /
lãng đãng ngút ngàn trên nền mây ám khói /
rồi mất hút trong cuộc thử nghiệm xã hội thô bạo
Có phải em về theo nắng / bay vào khuya giấc chiêm bao / thức dậy chờ đêm tóc rũ / mấy thuở thức với trăng sao / Có phải anh từ trăm kiếp / về tìm em bạc mái đầu / dặm ngàn mưa khuya còn thức / chim buồn nghiêng cánh về đâu / Có phải tình nhân về gọi / ẩn lời cổ ngữ ngàn năm / chép vào dòng thơ nước mắt / hát theo lạc khúc cổ cầm
Ồ bé ngoan, anh biết dù bé có làu bàu vài tiếng với mẹ khi bị phá giấc ngủ nhưng rồi bé cũng mau mắn rửa mặt, đeo đèn lên đầu, tay xách bị, tay xách cây dùi sắt được ba trang bị rất tốt, và chạy ù về hướng ấy/ Đây, vườn hoa em: núi rác khổng lồ ở ngoại ô tập trung tất cả cặn bã của thành phố đông dân nhất nước/ Người phố thị dạo chơi vườn hoa xuân trăm sắc thì nơi đây em có rác rến muôn nghìn màu
ngước mặt nhìn trời, mùa xuân vuốt tóc/ từ chốn thinh không, rụng xuống dòng thơ / ẩn hiện đâu đây vài chữ hững hờ / buồn đọng lại bờ sông con nước đục / nghe trong gió vang tiếng cười xanh lục / đôi mắt liêu trai tù ngục cuồng si / một vẫy tay, một lời nói thầm thì / góc tối nhỏ, cạn ly, đời trăm mối
Bước ra vườn sau nhà /
Hỏi hoa Mai nở chưa /
Những cây Thủy Tiên đất /
Có về kịp Giao Thừa /
Ta đợi năm mới đến /
Đuổi tai ương đi xa /
Cầu đất trời cựa mạnh /
Thay mới cả hồn ta /
Hồn ta như lụa mới /
Nhỏ xuống giọt xuân sương /
Loang loang từng cánh mỏng /
Nở tung đóa vô thường.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.