Hôm nay,  

Mặt Thật Của Chế Độ

01/01/201909:50:00(Xem: 3722)

Trong bài viết về trách nhiệm của CSVN phải chịu trách nhiệm về nạn buôn người và mại dâm, tác giả Trúc Giang MN có viết: “...Trước kia hồi sau tháng 5 năm 1975, Việc cộng chiếm miền Nam đã tuyên bố mại dâm là tàn dư của Mỹ nguỵ, thế nhưng hiện nay tệ mại dâm đã phát triển “đại trà” và lan tràn khắp nơi trên đất nước, thậm chí tại trường học cũng có lầu xanh. Thầy trò mua bán dâm ngay tại văn phòng hiệu trưởng. Các tú bà cũng là học sinh điều hành đường dây bán dâm cũng tại trường hoc.”(!) Rồi tác giả T.G. viết tiếp: ... “Bây giờ không còn Mỹ ngụy vậy ai đã tạo ra ‘cái nghề không vốn’ nầy?” Câu hỏi này phải để dành cho đám cầm đầu chế độ hiện nay trả lời. Nhìn đằng sau những ‘phồn vinh’ của thủ đô, của các thành phố ở VN hiện nay có ai chịu khó chiếu rọi nhìn vào mặt trái và bề sâu băng hoại của nó không? Còn về mặt văn hoá thì sao?

Bà Thủ Tướng Đức, Angela Merkel, đã từng sống ở chế độ cs Đông Đức, có nhận xét: “Cộng sản làm cho con người dối trá.” Cựu Tổng Bí Thư CS Liên Sô noí: “Đảng CS chỉ biết tuyên truyền và dối trá.” Dối trá thể hiện cả việc gian lận thi cử từ Bắc chí Nam. Ngoài việc gian lận trong thi cử, về mặt văn hoá thì nổi lên thứ “văn hoá đéo”, thứ ‘bún chửi’, phở chửi, cháo mắng ở Hànội. Tác giả TG kể là lần đầu tiên tới Hànội, ông bỡ ngỡ tìm một người quen, khi gặp một ông cụ, lễ phép hỏi thì ông ta trả lời: “Tôi đéo hiểu ông nói cái gì cả!” Thấy mấy đứa trẻ đang nô đùa ngoài ngõ, ông hỏi chúng thì một đứa bé cỡ mười tuổi xấc láo đáp: “Biết, nhưng đéo chỉ!” Một cô giáo kêu học trò trong lớp cắt nghĩa chữ “dũng cảm” thì nó trả lời gọn lỏn là: “Nghĩa là...là...đéo sợ!” Nói về ‘văn hoá chửi’ thì có quán bún chửi ở Hànội có thu hình trên đài CNN trong chương trình của đầu bếp lừng danh đã quá cố Anthony Bourdain, tháng 9 năm 2016 dài trong 42 phút. Quán bún chửi này ở số 41, đ.Ngô sĩ Liên, Hànội (Ngô Sĩ Liên là một vị danh sĩ thời xưa. Ôi thật là điều điếm nhục cho văn hoá gấm hoa của nước Việt - ttt.), do ‘chủ chửi’ tên là Hàn kim Thảo ngồi bán. Nhìn tấm anh mụ chủ chửi kèm theo trong bài báo ai nấy cũng đều kinh khiếp trước khuôn mặt như bà La sát của mụ, con mắt sếch, cái miệng chu ra môi dầy thô tục, chân mày sếch ngược lên trên trán, mặc áo ngắn tay để lòi nách (xin cáo lỗi) cách ‘phản phép vệ sinh về ăn uống’ đang gỡ bún để nấu cho khách hàng. (Ảnh của ‘mụ bán bún chửi’ này có trên trang C2, VB số Thứ Sáu và Tứ Bảy, 3 & 4 tây, tháng Tám, 2018. Mỗi khi nhìn ảnh mụ này tôi đâm ra kinh tởm vô cùng - ttt). Ta thử nghe lý do đưa ra là: nhiều người ‘nhẫn nhục’ (?!) chịu đựng là với lý do là món ăn ở đây ngon... Dần dà nhẫn nhục chịu đựng rồi cũng quen thôi (!) Không biết chúng ta có ai chấp nhận nổi lý do ‘vô cảm, chai lì’ nầy không??? Ta thử nghe lời bình luận của nhà báo Trương Anh Ngọc ở Rome, Italy, sau khi xem mục này trên CNN như sau: “Mình chỉ thấy thật xấu hổ. Mình không thể chấp nhận một dịch vụ thiếu văn hoá như thế. Thứ văn hoá xuống cấp ấy sở dĩ còn tồn tại, phát triển là vì người ta chịu nhục để được miếng ăn.” Nhà báo T.A.N. kết luận rất chính xác là: “Ngon ư? Xin lỗi! Tôi chỉ cần được tôn trọng.”


Về mặt giáo dục thì hiện tượng học trò đánh thầy cô giáo xảy ra khắp nơi trong nước rồi học trò bị cô thầy giáo đánh đập cũng không thiếu: “Chiều ngày 29, tháng 3, 2016 trên mạng xã hội xuất hiện hình ảnh một bé gái với đôi mắt, gò má và khuôn mặt bị bầm tím. Bé gái này tên Phàn Chung Thuỷ, 6 tuổi ở Lào Cai, vì viết chánh tả chậm mà bị cô giáo Trần thị Thu Trà đánh đập. Cháu Thuỷ được đưa vào bịnh viện Đa khoa Bát Xát cấp cứu. Ta nhớ lại là trước bảy lăm, học đường không hề có những tệ nạn và hiện tượng quá đổi tiêu cực này.
Trên trang mạng của một công ty du lịch thế giới có liệt kê là Việt Nam hiện đứng thứ 10 trên thế giới về nạn móc túi! Thật đúng là một xã hội ưu việt!!! Ở Nhật hiện nay nhiều cửa hiệu viết là: ‘Coi chừng người Việt’, tại sao lại như vậy? Thật là nhục!
Tôi có quen ông bạn làm nghề thông dịch qua điện thoại kể cho tôi nghe là có nhiều cú dịch cho Sở Sảnh sát bên Anh mà gần như đại đa số là thanh niên nam nữ bị câu lưu là dân ở Bắc, nhất là ở Hải Phòng. Một số ăn nói rất hỗn láo và toàn là kẻ qua Anh lậu và đi trồng cần sa. Hình như tệ nạn này cũng xảy ra ở Úc với đa số phạm nhân là du học sinh Việt.
Chế độ độc ác và vô nhân hiện nay có lẽ không còn đánh vào cái bao tử của đa số quần chúng nữa mà đánh vào cái bản năng hưởng thụ cách vô cảm đối với cái khổ của người chung quanh mình và cái nhục của một quốc gia cam lòng chịu sự đè ép. Những kỷ cương đạo lý trong xã hội đều bị phá hỏng, bị làm ngơ để cho cái tiêu cực lộng hành, sự liên hệ giữa người và người bị đặt trên sự hơn thua và lừa bịp nhau. Đó là “cảm quan thụ động của một đứa trẻ” chỉ biết ăn uống và hưởng thụ cho no rồi yên lặng trước những bất công đang xảy ra chung quanh mình. Trong một bài phát biểu, ông N.X. Nghĩa có nhận định như sau: “... Chúng hết còn là một sinh vật sống nhờ cái bao tử hay nhờ cảm quan thụ động như một đứa trẻ. Nhiều chế độ độc ác sở dĩ tồn tại là nhờ biết đẩy con người vào trạng thái tâm lý đó...”
Ôi, ngàn năm văn vật còn đâu
Những gì truyền thống bị dìm bùn nhơ
Do đâu mà có nổi này
Ai mà không thấy trong lòng quặn đau.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau ngày nhậm chức, Tổng thống Donald Trump đã ban hành hàng loạt sắc lệnh hành pháp và bị một số tòa án tiểu bang chống đối và hiện nay có hơn 120 vụ tranh tụng đang được xúc tiến. Trump cũng đã phản ứng bằng những lời lẽ thoá mạ giới thẩm phán và không thực thi một số phán quyết của tòa án. Nghiêm trọng hơn, Trump ngày càng muốn mở rộng quyền kiểm soát hoạt động của các công ty luật và công tố viên nghiêm nhặt hơn. Trong khi các sáng kiến lập pháp của Quốc hội hầu như hoàn toàn bị tê liệt vì Trump khống chế toàn diện, thì các cuộc tranh quyền của Hành pháp với Tư pháp đã khởi đầu. Nhưng Trump còn liên tục mở rộng quyền lực đến mức độ nào và liệu cơ quan Tư pháp có thể đưa Trump trở lại vị trí hiến định không, nếu không, thì nền dân chủ Mỹ sẽ lâm nguy, đó là vấn đề.
Khi Bạch Ốc công bố công thức tính thuế lên các quốc gia với các thang thuế khác nhau, người ta nhận ra đó chỉ là một một phép tính toán học căn bản, chẳng liên quan đến kinh tế học hay mậu dịch lẫn các dữ liệu thực tế nào cả. Chúng chỉ là những số liệu vô nghĩa và phi lý. Việt Nam không đánh thuế hàng Mỹ đến 90% và đảo hoang của những chú chim cánh cụt có liên quan gì đến giao thương. Điều này thể hiện một đối sách vội vã, tự phụ và đầy cảm tính, cá nhân của Donald Trump nhằm tạo áp lực lên thế giới, buộc các nước tái cân bằng mậu dịch với Mỹ hơn là dựa trên nền tảng giao thương truyền thống qua các hiệp ước và định chế quốc tế. Hoặc nhỏ nhặt hơn, để trả thù những gì đã xảy ra trong quá khứ: Trump ra lệnh áp thuế cả những vật phẩm tâm linh từ Vatican đưa sang Mỹ như một thái độ với những gì đức Giáo Hoàng Francis từng bày tỏ.
Tổng thống Donald Trump vào hôm qua đã đột ngột đảo ngược kế hoạch áp thuế quan toàn diện bằng cách tạm dừng trong 90 ngày. Chỉ một ngày trước đó đại diện thương mại của Trump đã đến Quốc Hội ca ngợi những lợi ích của thuế quan. Tuần trước chính Trump đã khẳng định "CHÍNH SÁCH CỦA TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI". Nhưng Trump đã chịu nhiều áp lực từ những nhân vật Cộng Hòa khác, các giám đốc điều hành doanh nghiệp và thậm chí cả những người bạn thân thiết, đã phải tạm ngừng kế hoạch thuế quan, chỉ duy trì thuế căn bản (baseline tariff) 10% đối với tất cả những đối tác thương mại.
Trật tự thế giới là một vấn đề về mức độ: nó thay đổi theo thời gian, tùy thuộc vào các yếu tố công nghệ, chính trị, xã hội và ý thức hệ mà nó có thể ảnh hưởng đến sự phân phối quyền lực trong toàn cầu và ảnh hưởng đến các chuẩn mực. Nó có thể bị thay đổi một cách triệt để bởi các xu hướng lịch sử rộng lớn hơn và những sai lầm của một cường quốc. Sau khi Bức tường Berlin sụp đổ vào năm 1989, và gần một năm trước khi Liên Xô sụp đổ vào cuối năm 1991, Tổng thống Mỹ George H.W. Bush đã tuyên bố về một "trật tự thế giới mới". Hiện nay, chỉ hai tháng sau nhiệm kỳ tổng thống thứ hai của Donald Trump, Kaja Kallas, nhà ngoại giao hàng đầu của Liên minh châu Âu, đã tuyên bố rằng "trật tự quốc tế đang trải qua những thay đổi ở mức độ chưa từng thấy kể từ năm 1945". Nhưng "trật tự thế giới" là gì và nó được duy trì hoặc phá vỡ như thế nào?
Hãy bắt đầu niềm tin này với câu nói của John Kelly, tướng thủy quân lục chiến hồi hưu, cựu Bộ trưởng Nội an, cựu chánh văn phòng của Donald Trump (2018): “Người phát điên vì quyền lực là mối đe dọa chết người đối với nền dân chủ.” Ông phát biểu câu này tại một hội nghị chuyên đề về nền Dân chủ ở Mount Vernon vào tháng 11/2024, ngay tại ngôi nhà của George Washington, vị tổng thống đầu tiên, người mở ra con đường cho nền dân chủ và tự do của Hoa Kỳ. Không đùa đâu! Tướng Kelly muốn nói, những người phát điên vì quyền lực ấy có thể giữ các chức danh khác nhau, thậm chí là Tổng Thống, nhưng trong thâm tâm họ là bạo chúa, và tất cả các bạo chúa đều có cùng một đặc điểm: Họ không bao giờ tự nguyện nhượng quyền lực.
Gần đây, Tổng thống Mỹ Donald Trump công bố áp dụng chính sách áp thuế 25% đối với ô tô nhập khẩu vào Mỹ, trước đó Trump cũng đã áp đặt biện pháp trừng phạt chung đối với Liên Âu, Canada, Mexico và Trung Quốc, nhưng lại tạm hoãn trong 30 ngày để cho Canada và Mexico thương thuyết. Các biện pháp bất nhất này gây nhiều hoang mang cho chính giới và doanh nghiệp các nước đối tác.
Trong buổi phỏng vấn ngày 31 tháng 10 năm 2024 với bình luận gia cánh hữu Tucker Carlson, Tổng thống Donald Trump khẳng định rằng dưới thời Joe Biden, Hoa Kỳ đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi vô tình đẩy Nga và TQ lại gần nhau. Theo Trump, một trong những ưu tiên hàng đầu khi ông quay trở lại Tòa Bạch Ốc sẽ là phá vỡ liên minh này. Khi đó, Trump tự tin tuyên bố: “Tôi sẽ phải tách họ ra, và tôi tin mình sẽ làm được.” Và ngay từ những ngày đầu của nhiệm kỳ thứ hai, Trump đã tỏ rõ mong muốn đàm phán với Nga nhằm nhanh chóng kết thúc chiến tranh ở Ukraine. Một cách giải thích cho chính sách này là: Trump đang làm đúng những gì từng nói trong cuộc trò chuyện với Carlson. Việc rút Hoa Kỳ khỏi cuộc xung đột tại Âu Châu và khôi phục quan hệ với Moscow, kể cả khi phải bỏ rơi Ukraine, là một phần trong chiến lược tập trung đối phó với TQ.
Cuộc đua vào Tòa án Tối cao Wisconsin rất quan trọng vì nó ảnh hưởng lớn đến các vấn đề pháp lý và chính sách trong tiểu bang. Wisconsin là một bang chiến địa quan trọng trong các cuộc bầu cử tổng thống Mỹ. Tòa tối cao tiểu bang có thể đóng vai trò lớn trong các tranh chấp liên quan đến luật bầu cử, quyền tiếp cận lá phiếu và các thách thức đối với kết quả bầu cử. Cuối cùng, sự lo lắng có cơ sở của người dân cuối cùng đã được hóa giải. Số tiền “đầu tư” $20 triệu của Musk đã không thắng được sự lựa chọn của Wisconsin.
Lịch sử là sự lập lại, nhìn ngược về thời gian: Sau khi Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Quốc vào năm 211 (trước Công Nguyên) Ông đã nghe lời vị Tể Tướng Lý Tư đốt tất cả các ghi chép của Sử Gia không thuộc nước Tần, kể cả Kinh Thi. Bất cứ ai thảo luận về Kinh Thi và Kinh Thư sẽ bị xử tử. Trong Sử Ký của Tư Mã Thiên, vụ đốt sách chôn Nho được gọi là “Phần thư khanh nho”, bao gồm việc đốt sách và chôn sống hơn 460 học giả. (1) Năm 1958, Mao Trạch Đông đã liên hệ bản thân ông với Tần Thuỷ Hoàng. Khi ông ta chôn sống 460 học giả ông nói trong một bài phát biểu với các đồng chí của mình: “Các bạn (những nhà trí thức) căm ghét chúng tôi, coi chúng tôi là những Tần Thuỷ Hoàng. Các bạn nhầm rồi. Chúng tôi thậm chí còn vượt Tần Thuỷ Hoàng một trăm lần”.(2) Năm 1975 khi CS miền Bắc, chiếm Việt Nam Cộng Hòa, phong trào đốt sách cũng xảy ra ngay tại miền Nam, Việt Nam. Hàng trăm cuốn sách được người Cộng Hòa mang đi giấu hay mang ra nước ngoài và hàng ngàn cuốn sách bị đố
Hai tháng đã trôi qua. Trên những diễn đàn mạng xã hội và cả trong những cuộc đối thoại đời thường, rất nhiều người thổ lộ về một thói quen vừa xuất hiện: đếm xem còn bao nhiêu ngày nữa kết thúc nhiệm kỳ bốn năm của chính quyền hiện tại. “Đếm thời gian trôi” vốn không phải là một thói quen tích cực trong đời sống. Nó phản chiếu tâm trạng chán nản, buông xuôi, thậm chí là sợ hãi. Hàng loạt câu hỏi “Chúng ta phải làm gì?”; “Rồi chuyện gì nữa?”; “Chúng ta đang sống ở thời đại nào?”… Trong đó, câu hỏi lớn nhất, và biểu lộ sự phẫn nộ của người dân nhất, đó là: “Đảng Dân Chủ đang làm gì?”
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.