Một đôi lần, khi Đức Phật thuyết pháp những vùng lân cận, thái tử lại được theo mẹ tới đảnh lễ Đức thế Tôn. Chỉ ngay lần đầu được diện kiến Đức Phật, thái tử Jivaka đã hoàn toàn bị nhiếp phục bởi oai nghi tế hạnh trên từng bước đi thong dong, dáng ngồi an lạc, lời nói nhu hòa chan chứa từ bi, trí tuệ. Thái tử tự nhủ lòng, sau khi trở thành y-sỹ sẽ xin quy y, theo bước chân tăng đoàn mà chăm sóc sức khỏe cho hàng môn đồ tứ chúng ngày càng đông đảo.
Một mùa đông khi Đức Phật giảng pháp trên núi Linh Thứu, thái tử nhận thấy ai cũng co ro run rẩy vì không đủ áo ấm. Tình trạng này rất dễ mắc bệnh cảm hàn và sưng phổi. Thái tử Jivaka bèn về cổ động bạn bè vốn là các công tử giòng giõi quý tộc giầu sang, hãy phát tâm tặng thêm y áo cho tăng đoàn được đủ ấm khi tiết trời lạnh giá.
Việc chính thức cúng dường y áo cho các tu sỹ bắt đầu từ đó, thay vì trước kia đại chúng chỉ thuần cúng dường thực phẩm.
Một lần, Đức Phật cùng Đại Đức Ananda đứng trên đồi cao nhìn xuống những thửa ruộng phía dưới. Đức Phật bảo:
- Này Ananda, hãy nhìn xem, những thửa ruộng đầy lúa chín vàng san sát bên nhau mới đẹp làm sao! Đất ruộng đó hẳn phải là đất mầu phì nhiêu và hạt mầm gieo xuống cũng phải là hạt tốt mới đem lại kết quả đẹp đẽ kia. Này Ananda, thầy có nghĩ rằng y của tăng đoàn nếu may theo mẫu đất ruộng này, khi khoác y lên sẽ là lời nhắc nhở người xuất gia giữ thân tâm thanh tịnh như đất mầu, tinh tấn tu học như gieo hạt tốt, tất, sẽ gặt hái thành quả như đồng lúa chín vàng kia"
Đại Đức Ananda chắp tay thưa:
- Thế Tôn dạy chí phải. Con xin thỉnh ý Thế Tôn, họp các huynh đệ rồi truyền xuống đại chúng để từ nay ai phát tâm cúng dường y áo cho các tỳ-kheo thì hãy may theo mẫu như những thửa ruộng liền nhau. Bạch Thế Tôn, chiếc y đẹp đẽ mang ý nghĩa thâm sâu này có thể được gọi là ....
Đại Đức ngập ngừng chờ đợi thì Đức Phật mỉm cười, nhẹ nhàng tiếp lời:
- Sanghati may theo mô hình các thửa ruộng có thể gọi là phước-điền-y, để không chỉ nhắc nhở ý nghĩa trên hình thức mà còn phải luôn tâm nguyện tạo phước duyên cho người.
Chiếc phước-điền-y đơn sơ khởi từ gần 2600 năm trước, với thời gian có lẽ cũng thay đổi phần nào cho phù hợp với môi trường sinh hoạt từng thời đại nhưng những nét chính vẫn giữ nguyên, nhất là ý nghĩa ẩn dụ sau tấm y mà Đức Thế Tôn đã chỉ dạy thì không gì chối bỏ được. Vị tu sỹ chân chính đã khoác phước- điền-y trên thân là đã tròn đạo hạnh, chỉ một tâm nguyện theo bước Cha Lành. Để có thể dũng mãnh tiến bước, người cha đã trao cho các con những chiếc chìa khóa vàng, giúp các con tạo được và giữ được năng lực. Một trong những chìa khóa đó là Bát Chánh Đạo, tám món quà đẹp đẽ. Đức Phật dạy:
- Phải trực diện khổ đau mới có thể dứt trừ được khổ đau để tiến tới giải thoát. Muốn tạo cho mình năng lực để trực diện khổ đau phải nghiêm túc tri hành Bát Chánh Đao. Đó là: nhận thức chân chính, tư duy chân chính, ngôn ngữ chân chính, hành động chân chính, sinh kế chân chính, chuyên cần chân chính, niệm lực chân chính và định lực chân chính.
Hàng Phật tử tuân lời Phật dạy mong cầu giải thoát cũng đã là những người đáng kính mến, huống chi những vị cắt ái ly gia, quyết tự độ rồi độ tha, không phải chỉ mong đạt quả vị Thanh Văn, Duyên Giác mà còn phát Đại Nguyện, hành Bồ Tát Hạnh, xả thân phụng sự chúng sinh, hộ trì đạo pháp, luôn nói lời chân thật dù sinh mạng nguy nan.
Thuở xưa, Tôn-giả Shantiveda (Tịch Thiên), tác giả bộ đại luận Bodhicaryavatara (Bồ Tát Hạnh) đã viết:
Tôi đâu cần nói gì thêm"
Người ấu trĩ làm việc lợi cho mình
Phật làm việc có ích cho người khác
Hãy nhìn vào sự khác biệt đó
Nếu tôi không đổi hạnh phúc của tôi
Lấy sự đau khổ của người khác
Tôi sẽ không đạt tới quả vị Phật
Và ngay trong cõi ta-bà, tôi sẽ không vui
Cội rễ của mọi khổ đau trên thế giới
Nằm trong các ý nghĩ về “Tôi”
Nguồn gốc tất cả các hạnh phúc
Là ý nghĩ hướng về “Người” (*)
Dù ở bất cứ chân trời nào, người đã chọn Bồ-Tát-Đạo chỉ có một con đường mà thôi. Đã khoác phước-điền-y trên thân bằng tâm nguyện chân thật, vị ấy sẽ không bao giờ thối chuyển dù trước sức mạnh nào.
Buổi sáng ngày 19 tháng 11 năm 2005, khi Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN bước xuống thang gác Thanh Minh Thiền Viện để đi lo Phật sự, làm chủ lễ giỗ Tổ Nguyên Thiều, thì bị khoảng 50 nam nữ công an thành phố, tuân hành lệnh nhà nước Cộng Sản Việt Nam, ngăn chặn không cho đi với lý do mơ hồ:
- Hôm nay HT phải lên quận làm việc chứ không được đi đâu khác!
Đại lão Hòa Thượng đã nhỏ nhẹ mà nói rằng:
- Hôm nay là ngày giỗ Tổ Nguyên Thiều tại chùa Giác Hoa, chúng tôi phải lo việc tôn giáo, tín ngưỡng trước. Việc lên quận xin để hôm sau.
Lời ôn hòa đó được đáp lại bằng cuộc giằng co, xô đẩy thô bạo; và trước sự chứng kiến sửng sốt của rất đông dân chúng hai bên đường, phước-điền-y đắp trên thân lão Hòa Thượng đã bị đám nam nữ công an xé rách toạc !!!!!!
Cộng Sản Việt Nam đã từng đem cha mẹ, thầy cô ra đấu tố đến chết (Trường Chinh đấu tố cha để làm gương!!!)
Cộng Sản Việt Nam đã từng dâng đất, dâng biển cho quan thầy Trung Cộng.
Cộng Sản Việt Nam đã tàn phá nhà thờ, đình chùa, lăng miếu, giam cầm, bức tử những tu sỹ - bất kể tôn giáo nào - dám đi ngược lại đường lối Đảng.
Nay, ngang nhiên xé rách chiếc y tượng trưng đạo pháp trên thân một trưởng tử Như-Lai, liệu CSVN đã đủ lộ rõ bản chất “tam vô”: vô gia đình, vô Tổ Quốc, vô Tôn giáo hay chưa"
Diệu Trân
(Mùa pháp nạn 2005)
(*)Ý thơ: Tôn giả Tịch Thiên -- Việt dịch: Chân Huyền