Nguyên là mùa Quốc Hận thư 40, người Mỹ gốc Việt có nhã ý muốn bày tỏ lòng tri ân sâu xa đối với nhân dân, chánh quyền Mỹ đã dan tay ra cứu khổn phò nguy hàng triệu quân dân cán chính của Việt Nam Cộng Hoà di tản tỵ nạn CS được Mỹ đưa về trại định cư đầu tiên ở Căn cứ Thuỷ Quân Lục Chiến, Camp Pendleton, Nam California. Công cuộc tổ chức chương trình “Hành Trình Đến Tự Do và Vươn Tới” (Journey to Freedom and Beyond) gần hoàn tất thì đùng một cái Bộ Ngoại Giao Mỹ báo cho căn cứ không cho chào cờ và hát quốc ca Việt Nam trong buổi lễ tưởng niệm, viên lý do đó không phải quốc kỳ của một quốc gia Mỹ thừa nhận.
Trái lại người Mỹ gốc Việt suốt 40 năm qua không ở được VN với CS di tản ra hải ngoại mang quốc kỳ là biểu tượng nước nhà VN, hồn thiêng sông núi theo mình. Quốc kỳ Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ được tôn kính như biểu tương thiêng liêng gần như biểu tượng tôn giáo. Ở Mỹ lâu nay quốc kỳ VN dược người Mỹ gốc Việt được cùng tôn vinh, treo, chào và hát quốc ca VN Cộng Hoà cùng với quốc kỳ Mỹ một cách hết sức long trọng đã biến thành nghi thức quan trọng, long trọng không thể thiếu được. Nên người Mỹ gốc Việt chọn nơi khác và vẫn làm một cách thành khẩn tri ơn quân dân Mỹ, chớ không ngưng vì lịnh cấm của Bộ Ngoại Giao, không cho làm tại co ngơi của liên bang.
Người Mỹ gốc Việt không muốn lợi dụng những lổ hổng của qui ước ngoại giao của Mỹ, chớ nếu làm chăc không khó qua mặt cái bộ Ngoại Giao quan liêu thư lại sống trong tháp ngà Mỹ đâu. Nhớ như khi đoàn người Mỹ gốc Việt tham dự tang lễ TT Reagan, Ban Nghi Lễ cho biết phái đoàn không được trương cờ khi đi vào lễ tang dược liên bang tổ chức. Thì phái đoàn người Việt trong đó có người viết bài này hội ý nữ mặc áo dài phất phới quốc kỳ VN, nam đeo cà vạt nền vàng ba sọc đỏ trước ngực, tất cả truyền thông Mỹ tập trung ông kinh vào, chẳng co nhà ngoại giao, ngoài dơ nào có thể nói gì cả.
Như một thành công đầy mưu trí khi những người dân cử Mỹ gốc Việt xuất thân tư Little Saigon tương kế tựu kế, tạo thành phong trào cờ vàng tung bay khắp nước Mỹ. Bằng cách vận động chánh quyền tiểu bang, chánh quyền địa phương quận hạt, thành phố ra quyết nghị công nhận quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ là biểu tượng, di sản của cuộc chiến đấu, tranh đấu cho tư do, dân chủ của người Mỹ gốc Việt. Đó cũng là niềm tin lịch sử, giá trị truyền thống của Mỹ, lý tưởng Mỹ cổ vỏ nên đến nay có 130 thành phố, quân hạt và tiểu bang của hơn phân nửa dân số Mỹ, công nhận.
VNCS đau như thiến, than vấn đề quốc kỳ VN Cộng Hoà và nhân quyền VN là hai trở ngại trung tâm trong bang giao giữa Hà nội và Washington. Ngoại giao Mỹ cũng cứng họng vì không thể xen vào việc của chánh quyền tiểu bang và địa phương tính tự trị rất cao theo nguiyên tắc hiến định
Trở lại việc Bô Ngoại Giao không cho treo cờ VNCH và hát quốc ca VNCH là làm một việc làm quan liêu, hình thức khiến Bộ Ngoại Giao mang tiếng làm việc cho ngoại quốc, đứng về phía CSVN chớ không phải về phía công dân Mỹ gốc Việt. Xét về tiến lệ, trong Nội Chiến ở Mỹ, Miền Bắc phe thắng trận, chủ trương liên bang đâu có thừa nhận cờ của quân dân Miền Nam. Nhưng khi ngừng chiến, hoà bình, Miền Bắc và chánh quyền liên bang đâu có cấm ai, tổ chức nào ở Miển Nam treo cờ của Miển Nam. Thậm chí chánh quyền liên bang còn dành một phần đất lớn ở Nghĩa Trang Arlington cho tư sĩ Miển Nam nữa. Làm như thế vì chánh quyền liên bang coi dân quân Miền Nam là “đồng bào”, chánh quyên liên bang Mỹ là của dân, vì dân, do dân, phuc vụ quyền lợi dân Mỹ là chánh, chớ không phải vì ngoại quốc.
Đồng ý hiện thời Mỹ và VN Cộng sản có bang giao và giao thương, có đối tác toàn diện, nhưng chỉ là đối tác thôi, chớ không phải đồng minh chết sống có nhau như Mỹ và Việt Nam Cộng Hoà trong Chiến tranh VN. Bây giờ viện lẻ ngoại giao với VNCS để phủ nhận, chối bỏ tình đồng mịnh lich sử giữa VNCH và Mỹ là, có mới nới củ, là phản bội một số giá trị Mỹ, là đi ngược lai một số nguyên vọng của công dân Mỹ. Trước nhứt là phản bội sư hy sinh của 58.000 tử sĩ Mỹ chiến đấu tại VN, hàng trăm ngàn thương phế binh Mỹ bỏ một phần thân thể ở VN và hàng triệu người Mỹ dành những ngày hoa mộng sang giúp VNCH – là đồng minh thân thiết nhứt của Mỹ, tiền đồng mạnh nhứt giúp Mỹ chống Cộng ở Đông Nam Á.
Là đi ngược lại nguyện vọng của gần ba triệu quân dân cán chính và gia đình cùng hậu duệ của VNCH tỵ nạn CS, đinh cư ở Mỹ hiện là công dân Mỹ sống, làm việc, đóng thuế đi lính để bảo quốc an dân Mỹ.
Là tạt những gáu nước lạnh vào các vị thống đốc, nghị sĩ, dân biểu tiểu bang, giám sát viên quân hạt, thị trưởng và các nghi viên hội đồng thành phố đại diện cho hơn phân nửa dân số Mỹ đã thảo luận biểu quyết, ký sắc lịnh thừa nhân quốc kỳ VN nền vàng ba soc dỏ là biêu tượng, di sản tư do, dân chủ của công dân Mỹ gốc Việt.
Là làm sống lại thế lực của Phản Chiến ở Mỹ trong thời Chiến Tranh VN, đã bó tay Quốc Hội, bó tay Hành Pháp, buộc quân đội Mỹ chưa từng thua trận phải rút quân như quân thua trận ra khỏi thành. Để cho nước Mỹ, để cho Ngoại Giao tiêu biểu là Bộ Trưởng kiêm Ngoại Trưởng Kissinger phản bội đồng minh, giúp cho CS Bắc Việt bức tử VNCH.
Là đi ngược lại cuộc đấu tranh cho Nhân Quyền VN mà Quốc Hội Mỹ và những viên chức và người Mỹ chánh trực hiện thời rất thiết tha, liên tục mở các cuộc chất vấn, điều trần, ra quyết nghị ủng hộ giá trị này và chống lại những vi phạm của CSVN.
Là đi ngược lại quyền tự do ngôn luận, tự do bày tỏ của chính dân chúng Mỹ, trong đó có người Mỹ gốc Việt, để Bộ Ngoại Giao Mỹ bình thường hoá ngoại giao với một chế dộ độc tài đảng tri toàn diện là CSVN.
Là phủi công ơn của Quân Lực Mỹ nghe theo tiếng gọi của chánh quyển Mỹ đi tham chiến VN, ra tay cứu vớt người tỵ nạn chánh trị VN. Làm lễ này tại Pendleton là người Mỹ gốc Việt có thiên ý muốn bày tỏ lòng tri ơn sâu xa đối với nhân dân, chánh quyền nhứt là quân đội Mỹ ngay tại nơi người Mỹ đã đưa người Việt đặt chân vào đất Mỹ để tỵ nạn CS và đinh cư trên xứ tự do.
Can cừ Pendleton là biểu tương của tinh thân quân dân Mỹ Việt như cá với nước, của tình đồng đội Mỹ Việt Nam Công Hoà chết sống có nhau, tình đồng minh chân chính của chánh quyền và nhân dân hai nước Mỹ và Việt. Để ôn cố tri tân. Để phát huy cái hay, cái tốt của các sắc tộc trong xã hội đa văn hoá, đa chũng tộc Mỹ.
Người Mỹ gốc Việt dành cho công đức này của người Mỹ một nghi thức cao quí thiêng liêng gần như tôn giáo là, chào quốc kỳ Việt Mỹ, hát quốc ca Việt Mỹ, tưởng niêm anh linh tư sĩ Việt Mỹ - là một nghi thức người Việt Quốc Gia VN, coi là biểu tương thiêng liêng gần như tôn giáo, biến thành nghi thức không thể thiếu được trong các lễ lộc quan trọng, long trọng như thế này.
Thế mà Bộ Ngoại Giao lại viện lẽ vì nghi thức ấy là trái với qui ước ngoại giao, không cho người Mỹ gốc Việt làm một hình thức lễ Tạ ơn quân dân Mỹ.
Một tổn thương tâm lý, một bất mãn tinh thần không nhỏ không phải cho riêng người Mỹ gốc Việt mà cho nhiều sắc tộc đinh cư ở Mỹ, kế cả nhưng người Mỹ có tinh thần chánh trị chánh trực.
Luật là do con người làm, thì có thể sửa được, luật nào mà không có biệt lệ. Qui ước ngoại giao thấp hơn do con người đặc ra, có thể sủa được. Huống hồ ngoại giao Mỹ nổi tiếng là một “ cái đáy sương mờ” ( foggy buttom) thừa lời, dư cách cách nói ai hiểu sao cũng được và có 1001 kiểu tránh né, như không hay biết dể hành dộng xảy ra. Nếu Bộ Ngoại Giao có nghĩ đến người Mỹ gốc Việt một chút thôi, coi như không yêu cầu Bộ Quốc Phòng ra lịnh cho Camp Pendleton không cho người Mỹ gốc Việt sữ dụng cờ VNCH thì đâu có xì can đan này. Vả lại tin tức cho biết vụ này CSVN không có khiếu nại như kỳ xây dưng đài Chiến sĩ Việt Mỹ ở Westminster, Tổng Lãnh sự CSVN ở San Fran gởi công văn xuống phản đối, Hội Đồng Thành phố Westminster tỉnh bơ xé thơ bỏ vào sọt rác, bảo đây là đất nước Mỹ, CS không có chuyện gì để xen vào.
Và bây giờ khi Bộ Ngoại Giao viện lẻ bang giao với VNCS không cho người Mỹ gốc Việt hành lễ có cờ VNCH ở Camp Pendleton, thi người Mỹ gốc Việt thấy kết quả của một phép thử, chớ không phải người Mỹ không biết liên bang có bang giao vói CSVN.Hồi đó tơi giờ dâu có ai người Mỹ gốc Việt vận động vẫn thừa nhân quốc kỳ VNCH là biểu tượng, di sản của người Mỹ gốc Việt đâu. Nhưng người Mỹ gốc Việt bao vây quyết dịnh của Bô Ngoại Giao thừa nhân cây cờ máu của CS, bằng hành dộng biểu tinh phản đối lùa cậy cờ máu của CS vào ru rú như con gián ngày trong chỉ ba khuông viên ngoại giao của CS ở Mỹ.
Tạm thời công dân Mỹ gốc để bụng vụ này, chờ ngày bàu cử chanh quyền liên bang, sẽ trả lời phải quấy bằng lá phiếu dối với Đảng Dân Chủ đang lãnh đạo chánh quyền liên bang hiện thời.
Trước mắt hành động theo niềm tin và chánh tri chánh trực. Little Saigon với hai thành phố căn cứ địa chống Cộng có nghị quyết cấm cửa CS và Học Khu Garden Grove dành mọi dễ dàng cho người Mỹ gốc Việt thực hiện Chương trình “Hành Trình Đến Tự Do và Vươn Tới” (Journey to Freedom and Beyond) ở sân vận động trường trung học Bolsa Grande, Garden Grove, góc Westminster và Bushard, nơi thường tổ chức Đại Nhạc Hội Cảm Ơn Anh, người Chiến sĩ VNCH. Bãi đậu xe rộng rãi. Cơ ngơi thoáng mát, phong cảnh đẹp đẽ. Ngoài nghi thức chào quốc kỳ Việt Mỹ, Quốc ca Việt Mỹ, tưởng niệm anh linh tư sĩ Việt Mỹ còn có thêm lễ thắp nến vào lúc 8 giờ tối để tưởng niệm tất cả những người đã hy sinh trong cuộc chiến Việt Nam cũng như những người bỏ mình trên đường đi tìm tự do sau đó. Chương trình sẽ kéo dài từ 3 giờ chiều tới 9 giờ tối Thứ Bảy, 25 Tháng Tư, năm 2014, rộng rãi dễ cho quan khách và người đến tham dư./.( Vi Anh)
- Từ khóa :
- Việt Nam
- ,
- Mỹ
- ,
- California
- ,
- Nhân Quyền
- ,
- Westminster
- ,
- Garden Grove
Gửi ý kiến của bạn