Mùa đông đi học buồng (buồn) lắm. Em ngủ rớt (rất) ngon mà khôn (không) muốn thứt (thức) dậy. Mẹ em lai (lay) tay em, kéo em, nói dậy dậy đi học. Em cũn (cũng) phải dậy, nhưn (nhưng) em ở trong buồn (buồng) tắm lâu vì em còn ngủ gậc (gật) thêm nữa. Nhưn (nhưng) mẹ đập cửa, em phải mở cửa, dụi mắt cho tĩn (tỉnh). Mẹ la em nên em phải làm cái mặc (mặt) tươi, rồi em ăn sáng, đồ ăn mẹ nấu để sẳng (sẵn) trên bàn. Em uống sửa (sữa) tươi rớt (rất) ngon, nên em bớc (bớt) buồng (buồn) ngủ. Em thay quần áo, còn cặp sách em đã soạn từ tối hôm trước nên khi ba nổ máy xe là em chạy liền ra xe, em khôn (không) bị ba la.
Nhưn (Nhưng) em bị ba la vì em quên áo lạn (lạnh), ba bắt em phải chạy vào nhà lấy không thì lạn (lạnh), sẽ bị cảm. Mà em cũng thít (thích) bị cảm để được ở nhà, nhưn (nhưng) em rớt (rất) sợ uống thuốc và ăn cháo mấy ngày. Có khi phải đi bác sĩ, em khôn (không) thít (thích) đi bác sĩ.
Trời lạn (lắm). Khi tới cổng trường em phải chạy nhanh vào lớp. May mà nghe lời ba vào nhà lấy áo lạn (lạnh), nếu không là em bị bệnh rồi.
Mùa đông có nhiều ngày lễ vui lắm. Nhưn (nhưng) nếu trời ít lạn (lạnh) thì vui hơn. Đêm nằm ngủ em phải đắp nhiều mềm (mền) mới ngủ được. Em cũng thít (thích) được nằm ngủ với mẹ cho ấm, nhưn (nhưng) em của em nó giành (dành) mẹ rồi, mà nó còn đái dầm nữa, em sợ ước (ướt) lắm. Ước(Ướt) lạn (lạnh) lắm.
Còn bạn em nói, khôn (không) thít (thích) mùa đông, nhưng thít (thích) ngày lễ, ngày lễ vui quá mà.
Kevin Trần
Tam