Hôm nay,  

Xem Xét Nước Tàu Tại Sao Gọi Rằng “Trung Quốc”

04/11/201400:00:00(Xem: 4168)

Xưa nay, mỗi khi thành lập một triều đại hay một chính thể, đều phải nghĩ đến Quốc hiệu. Quốc hiệu là tên chính thức của một quốc gia. Quốc hiệu chẳng những có ý nghĩa biểu thị chủ quyền lãnh thổ, mà còn có thể biểu thị thể chế và mục tiêu chính trị của quốc gia mình; nên Quốc hiệu đối với mỗi công dân nước ấy, có tính thiêng liêng và lòng tự hào dân tộc.

Thời xa xưa, tương truyền rằng Hoàng Đế tên là Công Tôn Hiên Viên là lãnh tụ Hoa tộc đã đánh bại Si Vưu là lãnh tụ của Viêm tộc (Việt tộc sau này), độc chiếm sáu tỉnh lưu vực sông Hoàng Hà rồi lập ra nước Tàu. Hiên Viên đã phỏng theo sinh hoạt của Viêm tộc để tổ chức xã hội Hoa tộc là một bộ lạc bán khai, du mục, gốc Turk lai Mông Cổ ở phương Bắc đến xâm chiếm đất Trung Nguyên, với văn hoá truyền khẩu (chưa có chữ viết). Kẻ chiến thắng đương nhiên chiếm đoạt tài sản của kẻ chiến bại, như bắt dân Viêm tộc làm nô lệ, chiếm đất nước và luôn cả văn hoá trong đấy có chữ “Khoa Đẩu” (chữ Việt cổ) rồi biến cải chữ Khoa Đẩu thành ra chữ Hán (người viết sẽ trình bày chữ Khoa Đẩu biến thành chữ Hán ở một bài khác).

Tần Thủy Hoàng (259-210 TCN), sau khi tiêu diệt các nước chư hầu khác, thống nhất Trung Nguyên lập ra nhà Tần (Tàu). Sau đấy, một Đình trưởng ở Giang Tô là Lưu Bang khởi binh bên dòng sông Hán Thuỷ, diệt được lực lượng của Hạng Võ, lập ra nhà Hán, xưng là Hán Cao tổ (năm 202 TCN) và lấy quốc hiệu là Đại Hán. Nhà Hán cai trị thời gian rất dài khoảng 400 năm, nên từ Hán đã ăn sâu vào đầu của dân chúng khắp nơi, vì vậy giống dân này quen gọi là người Hán. Các triều đại của Tàu kế tiếp cũng tự kiêu, tự xưng: Đại Đường, Đại Tống, Đại Thanh... các vua Tàu tự xưng là thiên tử (con trời) có hàm ý cai trị cả thiên hạ và tất cả thiên hạ đều là của họ. Các vị tiên đế của Việt Nam, thấy Tàu tự kiêu như vậy, thì cũng lấy quốc hiệu ngang ngửa với Tàu, như: Lý Thánh Tông lấy quốc hiệu là Đại Việt (1054). Năm 1820, vua Minh Mạng đổi quốc hiệu Việt Nam thành Đại Nam.

Vào thời xưa, vùng đồng bằng rộng lớn ở phía bắc sông Hoàng Hà và ở phía nam sông Dương Tử, vùng đất ở giữa hai dòng sông này gọi là Trung Nguyên, có nghĩa là vùng đồng bằng rộng lớn ở chính giữa. Sau khi bộ tộc này thành lập quốc gia thì họ tự lấy quốc hiệu là “Trung Hoa” có nghĩa là quốc gia trung tâm của văn hóa. Và sau này gọi là “Trung Quốc” là quốc gia của trung tâm thế giới, là cái rốn của vũ trụ. Từ đấy, họ xem những dân tộc các nước láng giềng là thứ man rợ, như: Nam Man, Bắc Địch, Đông Di, Tây Nhung...

Trước năm 1975, người Việt tại miền Nam thường gọi là Trung cộng để chỉ Lục Địa Tàu và Trung Hoa Quốc Gia để chỉ Đài Loan. Còn người Tàu thì gọi là: Tàu Đại Lục, Tàu Đài Loan, Tàu Chợ Lớn, Tàu Hồng Kông, Tàu Phúc Kiến, Tàu Quảng Đông...Vào thời Đệ nhất Việt Nam Cộng hòa (1955-1963), tổng thống Ngô Đình Diệm ký Đạo luật số 53 ban hành vào tháng 9-1956, cấm ngoại kiều (nhắm vào Hoa kiều) tham gia 11 nghề, bao gồm: Thóc gạo, điền địa, buôn bán thịt cá, than đá, dầu lửa, thu mua sắt vụn v.v... để bảo vệ kinh tế cho Việt Nam. Ngoài ra còn có lệnh trục xuất người Hoa nếu họ không chịu nhập quốc tịch Việt Nam.

Ngày nay, khi ghe thuyền của ngư dân Việt Nam, nếu bị giặc Tàu tấn công, chính quyền CSVN chỉ dám dùng hai chữ tàu lạ, không dám nói giặc Tàu hay giặc cướp biển, xin hỏi lý do nào phải gọi như vậy?! Đảng CSVN đang xem người Tàu như chủ nhân, nên người Tàu tại Việt Nam chẳng những hung hãn và xem thường người Việt Nam trong nước, mà người Tàu ở đấy còn coi Công an Việt Nam như tôi tớ của họ, sự nhục nhã này do ai gây ra vậy?!!!

Nếu vô tình, chúng ta gọi nước Tàu là “Trung Quốc” là mặc nhiên công nhận nước Tàu là cái rốn của vũ trụ. Chữ “Trung Quốc” mà Việt cộng thường gọi là vì VC có thể mê muội rằng “lá rụng về cội” vì họ đã được ủy viên quốc vụ viện Tàu Cộng là Dương Khiết Trì, trong cuộc hội đàm tại Hà Nội ngày 18-6-2014, đã bảo: “đứa con hoang đàng trở về nhà”. Còn người Việt ai có tinh thần dân tộc thì tôi thiết nghĩ nên gọi: Tàu, Tàu cộng, giặc Tàu, Tàu phù, Tàu khựa... hoặc gọi Tàu như người Tây phương đã gọi: China, Sino, Chinois...

Tiền nhân chúng ta đã thẳng thắn gọi là Tàu hay giặc Tàu, vì sao ta gọi là “Trung Quốc”. Sử Việt đã chứng minh điều này:

1 - Bình Ngô Đại Cáo của văn hào Nguyễn Trãi, khi nói đến người Tàu hay nước Tàu, ông viết thẳng thắn gọi chúng là giặc. Xin trích hai đoạn trong Bình Ngô Đại Cáo để thấy rõ ràng hơn:

“Phần thì giận hung đồ ngang dọc,
Phần thì lo quốc bộ khó khăn.
Khi Linh Sơn lương hết mấy tuần,
Khi Khôi huyện quân không một đội,
Có lẽ trời trao cho gánh nặng, bắt phải qua bách chiết thiên ma(*).
Cho nên cố gắng gan bền, chấp hết cả nhất sinh thập tử.
Thế giặc mạnh ta yếu mà ta địch nổi,
Quân giặc nhiều ta ít mà ta được luôn.
.......
Đến nỗi đứa trẻ con như Tuyên Đức, nhàm võ không thôi,(**)
Lại sai đồ nhút nhát như Thạnh, Thăng, đem dầu chữa cháy.
Năm Đinh mùi tháng chín, Liễu Thăng từ Khâu Ôn tiến sang.
Lại năm nay tháng mười, Mộc Thạnh từ Vân Nam kéo đến.
Ta đã điều quân thủ hiểm, để ngăn lối Bắc quân,
Ta lại sai tướng chận ngang, để tuyệt đường lương đạo.
Mười tám Liễu Thăng thua ở Chi Lăng,
Hai mươi Liễu Thăng chết ở Mã Yên,
Hai mươi lăm Lương Minh trận vong,
Hai mươi tám Lý Khánh tự vẫn.
Lưỡi dao ta đang sắc, ngọn giáo giặc phải lùi”.

Văn hào Nguyễn Trãi đã dùng các từ: Giặc, Bắc quân, hung đồ, Thế giặc, Quân giặc, vua nước Tàu thì ông gọi là đứa trẻ con Tuyên Đức, có ai dám bảo văn chương của ông thiếu sâu sắc hay thiếu trong sáng không?.

2 - Khoảng giờ Thân (4 giờ chiều) mồng 5 Tết tháng Giêng Kỷ dậu (1789), vua Quang Trung, mặc chiếc áo bào đỏ, đã qua nhiều trận huyết chiến, nên đổi ra màu đen cháy vì hơi khói của thuốc súng. Ngài cùng đại quân và 80 thớt voi tiến vào kinh đô Thăng Long, đúng như lời của vua đã tuyên bố tại núi Tam Điệp. Vua Quang Trung đã tính đến việc giảng hòa với nhà Thanh sau khi thắng trận để tránh chiến chinh tiếp tục khổ sở muôn dân. Vì vậy, ông đã ra lệnh cấm giết bại binh khi quân Thanh (Tàu) đầu hàng. Quân Thanh thấy khoan hồng, nên đã ra hàng hơn 800 người, đều được cấp thực phẩm và quần áo. Trước khi trả về Tàu, vua phủ dụ chúng lời lẽ hào hùng, chính nghĩa, đanh thép, nhưng chí tình chí lý: “Việc quân là cái độc của thiên hạ. Gặp giặc như các ngươi thì giết, lẽ đó là thường. Bắt được mà tha, xưa nay chưa từng có. Trẫm theo lẽ trời và thuận lòng người, lấy việc binh nhung mà định thiên hạ. Việc Tổng đốc Tôn Sĩ Nghị của các ngươi sức hèn tài mọn, không biết tự lượng đem hai mươi chín vạn quân sang cửa quan, vượt suối trèo non, vô cớ xông vào chỗ hiểm để gây binh hấn, khiến cho các ngươi một lũ dân đen vô tội phải nằm sương gối tuyết và chết bởi đầu tên mũi đạn. Đó là tội của Tổng đốc nhà các ngươi. Trẫm trỏ cờ lệnh, chỉ trong một trận quét sạch các ngươi như kiến cỏ; kẻ đã chết trận xương chất thành núi. Những kẻ bị bắt nơi trận, hoặc thế bách xin hàng, đáng lẽ theo quân luật mà chém ở pháp trường. Song vì thể tấm lòng hiếu sinh của trời đất và lấy tấm lòng bao dung, trẫm tha tính mạng các ngươi và cho các ngươi được sung vào các hàng quân hoặc cấp lương hướng cho, để các ngươi khỏi bị khổ kẹp cùm, đánh đập. Đấng vương giả coi bốn bể như một nhà, các ngươi nên thể lòng trẫm mà bỏ sự ngờ sợ để báo ơn trẫm.”

Sau đấy, những tù binh này đều trả về Tàu. Vua Quang Trung đã gọi quân Thanh (Tàu) là giặc, Tổng đốc Tàu là Tôn Sĩ Nghị sức hèn tài mọn và quân Tàu là kiến cỏ. Khí khái thế đấy, mắng giặc thế đấy, mà vua Càn Long của nhà Thanh (Tàu) luôn nể sợ vua Quang Trung, vì vua Quang Trung hào hùng không ngại giặc Tàu; chứ không phải gọi tàu lạ hay “Trung Quốc”?!.

Vào thời cận đại và hiện đại, những người Việt có ít nhiều tinh thần với đất nước và dân tộc, chưa từng thấy gọi Tàu là “Trung Quốc”:

3 - Nhà Thái dịch Lý Đông A (1920-1946?) là người nhìn xa thấy rộng, trong “Chu Tri Lục 3, Cương lĩnh cách mạng Việt” của ông, ông đã nhìn tận tim cật quân xâm lăng Tàu, thời nào chúng cũng muốn xâm chiếm nước ta. Ông nêu rõ: “Còn nhớ Tôn Văn nói với cụ Phan (Bội Châu): Các ông bất tất phải làm, Việt Nam chỉ là một tỉnh của Tàu, chúng tôi làm xong thì xong”. Cũng như Tưởng Giới Thạch lúc bấy giờ nuôi mấy tên Việt gian và nói: “Việt Nam là Tàu, Việt Nam để người Tàu làm giúp cho”. Nhà Thái dịch đã thẳng thắng gọi là Tàu. Mưu mô thâm độc của Tàu là thế đấy, vì sao người Việt còn tôn sùng họ?!

4 - Việt Nam Sử lược của sử gia Trần Trọng Kim (1883-1953) là cuốn sách rất giá trị, ngay đầu đề chương 3 (tr. 34) đã viết: “Xã hội nước Tàu về đời tam đại và đời nhà Tần”. Và cả cuốn sách này tôi chưa từng thấy một chữ nào gọi là “Trung Quốc”?!

5 - Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết nhạc phẩm “Gia tài của mẹ” xin trích một đoạn:

“Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
Một trăm năm đô hộ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ để lại cho con
Gia tài của mẹ là nước Việt buồn”

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn còn viết một số ca khúc phản chiến. Khoảng năm 1966, Trịnh Công Sơn bắt dầu tung ra những nhạc phẩm phản chiến qua tiếng hát Khánh Ly, gây nên tâm lý chán ghét chiến tranh, làm chán nản một phần nào trong hào khí chiến đấu của người quân nhân miền Nam. Sau trận Tết Mậu Thân (1968), họ Trịnh tung ra tập nhạc “Kinh Việt Nam”. Sau đấy, họ Trịnh cho ra tập nhạc ru ngủ “Ca khúc da vàng”. Độc địa hơn nữa là nhạc khúc “Nối vòng tay lớn”... Họ Trịnh đã gọi giặc Tàu có sao đâu; họ Trịnh viết nhạc phản chiến, nhưng được sống dưới chế độ tự do của VNCH, nên không bị tù đày như chế độ CSVN ngày nay?!.

6 - Nhạc sĩ Việt Khang đã viết hai nhạc phẩm:

- Nhạc phẩm“Việt Nam tôi đâu?”, xin trích một đoạn:

“Giờ đây
Việt Nam còn hay đã mất
Mà giặc Tàu, ngang tàng trên quê hương ta
Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tội
Chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu”

- Nhạc phẩm “Anh là Ai”, xin trích một đoạn:

“Xin hỏi anh ở đâu?
Ngăn bước tôi chống giặc Tàu ngoại xâm
Xin hỏi anh ở đâu?
Sao mắng tôi bằng giọng nói dân tôi?”

Với hai bản nhạc “Việt Nam Tôi Đâu?” và “Anh là Ai” của Nhạc sĩ Việt Khang đều có chữ giặc Tàu; Việt Khang đã bị nhà cầm quyền CSVN bắt bỏ tù vào tháng 9 năm 2011. CSVN đã bỏ tù cả Nhạc sĩ và hai bản nhạc này. Hai bài hát yêu nước nồng nàn, mạnh mẽ chống giặc Tàu xâm lược lại trở thành một thứ “quốc cấm”. Trong nước: không ai được hát, không ai nghe và không ai được lưu truyền cả hai bài hát yêu nước nồng nàn là cớ gì?!.

7 - Cuối cùng, xin hoan hô cô sinh viên Nguyễn Phương Uyên đã phản đối giặc Tàu xâm lược, nên đã can đảm dùng máu viết trên tấm vải trắng: “Đi chết đi ĐCSVN bán nước” và “Tàu khựa cút khỏi biển Đông”. Với hai câu này, Phương Uyên bị chế độ CSVN buộc tội phỉ báng đảng CSVN và nói “Tàu khựa” là nhục mạ “Trung Quốc” là có tội. Vì thế, cô Nguyễn Phương Uyên bị CSVN bắt vào tù. Do đâu gọi “Tàu khựa” lại bị tù đày vậy?!

Nếu có ai nghĩ rằng gọi là Tàu hay “Trung Quốc” cũng thế thôi, không có gì khác biệt. Xin thưa khác biệt xa lắm. Ví dụ bản nhạc của Việt Khang, đem câu: “Mà giặc Tàu, ngang tàng trên quê hương ta”. Đổi lại là: “Mà Trung Quốc, ngang tàng trên quê hương ta” thì hào khí biến mất. Và Nguyễn Phương Uyên viết “Tàu khựa cút khỏi biển Đông”. Đổi lại là: “Trung Quốc” cút khỏi biển Đông” thì câu sau yếu ớt thấy rõ?!

Từ những dẫn chứng trên, người viết thiết tha mong mỏi, người Việt có tinh thần quốc gia dân tộc, không nên có tư tưởng tự ti như CSVN gọi Tàu cộng là “Trung Quốc”, mà gọi: Tàu, giặc Tàu, Tàu cộng, Tàu phù, Tàu khựa...

Mong thay.

Ngày 3 tháng 11 năm 2014

Nguyễn Lộc Yên
____________

(*)- Bách chiết thiên ma: Càng trải qua nhiều gian truân, trắc trở, thì càng rèn luyện tinh thần.

(**)- Tuyên Đức: Vua Tuyên Tông nhà Minh hiệu Tuyên Đức.

Ý kiến bạn đọc
05/11/201402:57:08
Khách
Tôi đọc những trang Sử Việt mà tự hào cho dân tộc Việt Nam. Những tên Tàu gian manh ở VN, tôi thường gọi chúng là Ba Tàu, Tàu Chợ Lớn, Khách trú, (tại Sàigòn) hoặc Tàu Sạ Phang, Tàu Phù "Nị pằng sáy, lông cẩu sỉ" (Mày hôi như chó), (tại Hà Nội) là tiếng lòng tôi tự thuở bé đến giờ. Tôi hoan nghênh bài báo này và chung 1 ý kiến với tác giả nên gọi là Trung Hoa thay vì Trung "Cuốc" và với bọn Trung Nam HảI nên gọi là Trung Cộng.
05/11/201402:36:19
Khách
thêm 1 bài viết hay,đọc rất thích !
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mỗi khi tai qua nạn khỏi hay gặp một điều lành, chúng ta đều nhắc tới chữ Phúc Đức: “Nhờ phúc ông bà nên tôi vừa thoát nạn.” “Nhờ phúc nhà nên cháu vừa thi đỗ.” “Cầu phúc tổ tiên cho được mẹ tròn con vuông.”...
Có 6 loại cán bộ, đảng viên sẽ bị loại khỏi thành phần Ban Chấp hành Trung ương đảng khóa XIV, nhưng tiêu chuẩn người được chọn “vẫn cũ như trái đất”...
Ông Bill Burns, Trùm CIA, hôm 19/04/24, cảnh báo « Ukraine có thể thua cuộc chiến sanh tử với Poutine từ đây tới cuối năm ». Lời tuyên bố đưa ra trước hôm Hạ viện Huê kỳ biểu quyết có nên tháo khoán 61 tỷ USD để giúp Ukraine hay không? Nay thì Ukraine có 61 tỷ, và còn thêm phần viện trợ của Otan nữa, để tăng cường khả năng quân sự và cả kinh tế để đối đầu với Poutine. Vậy tới cuối năm, chiến tranh Ukraine sẽ kết thúc và thắng lợi sẽ ngả về phía Ukraine?
Thời gian còn làm Trung Sĩ Thông Dịch Viên trong Bộ Tư Lệnh Lục Quân Hoa Kỳ ở căn cứ Long Bình, Việt Nam vào năm 1969, trước khi tôi được chuyển sang phục vụ trong ngành phi hành của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, thì tôi có dịp tháp tùng phái đoàn Dân Sự Vụ (Civic Action) Lữ Đoàn 18 Quân Cảnh Hoa Kỳ (U.S. 18th Military Police Brigade) đi công tác ở Nhật Bản. Cũng trong chuyến công du này tôi đã phát hiện ra rằng, Nhật Bản là một quốc gia thực thi được chính sách phát triển kinh tế làm thịnh vượng cho toàn thể xã hội, và xóa bỏ được nhiều điều bất công...
Trong bất kỳ cuộc đấu tranh nào, cần phải phân loại, xác định rõ ràng các loại “địch” để tìm cách đối phó hoặc vận động gây cảm tình làm đồng minh, tùy loại địch. Mọi người thường nói, “biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng” là vậy.
Chỉ trong vòng 465 ngày (26/04/2024-17/01/2023) đảng CSVN đã trải qua 3 cuộc khủng hoảng lãnh đạo thượng tầng chưa từng có trong lịch sử. Người duy nhất vẫn “vững như bàn thạch” là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, 80 tuổi, nhưng ai sẽ thay ông Trọng để lãnh đạo đảng, sau Đại hội toàn quốc tháng 01 năm 2026 là câu hỏi chưa có câu trả lời...
Mới đây ở Việt Nam lại bùng nổ ra một vài vụ tham nhũng khá nghiêm trọng như vụ Vạn Thịnh Phát và Việt Á. Vào đầu năm nay, Transparency International báo cáo kết quả nghiên cứu tình trạng tham nhũng tại 180 nước trên thế giới trong đó có Việt Nam. Nhân dịp này chúng ta duyệt lại tình trạng tham nhũng ở Việt Nam.
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.