RFA nói hai người bị tuyên mức nặng nhất trong vụ án 14 thanh niên Công giáo - Tin Lành ở Vinh là anh Đặng Xuân Diệu và Hồ Đức Hòa, mỗi người 13 năm tù giam.
Hiện anh Hồ Đức Hòa đang bị phải thụ án tại trại giam Nam Hà, còn Đặng Xuân Diệu ở Trại 5 Yên Định Thanh Hóa. Đặng Xuân Diệu bị bắt hồi cuối tháng 7 năm 2011 và bị đưa ra tù xét xử cùng 14 người khác tại Vinh trong phiên sơ thẩm kéo dài hai ngày 8 và 9 tháng 1 năm 2013. Tuy nhiên anh Đặng Xuân Diệu luôn cho rằng bản thân vô tội, ngay trước tòa anh cũng tuyên bố không hề phạm tội theo như cáo buộc là âm mưu lật đổ chính quyền theo điều 79 Bộ Luật Hình sự Việt Nam.
Anh Đặng Xuân Hà, anh trai của tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu, là một thành viên trong gia đình được vào dự tòa kể lại:
Ra trước tòa Diệu nói đi học chỉ để về làm cho công ty phát triển, Diệu nói điều đó không có tội. Có người nói khi đi học Đảng Việt Tân thì họ cho tiền bạc…; nhưng trước tòa, tòa cũng nói chỉ lấy của Diệu một máy điện thoại trị giá chừng 700 ngàn đồng Việt Nam; như thế không đáng giá gì mà phải ra trước tòa chịu án 13 năm tù cả...
RFA đã phỏng vấn anh Trương Minh Tam, nguyên là một tù nhân bị đưa đi biệt giam ở Trại 5 Yên Định, Thanh Hóa, và phòng giam giáp vách với phòng của tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu, cho biết sau một thời gian vào tù anh chú ý đến người tù ở phòng cạnh bên, rồi mới biết đó là tù nhân Đặng Xuân Diệu mà anh Trương Minh Tam từng vào Vinh để dự phiên xử sơ thẩm hồi ngày 8 tháng giêng năm ngoái.
Anh Trương Minh Tam cho biết tình hình của tù nhân Đặng Xuân Diệu mà anh biết được khi ở trong tù như sau:
“Đó là từ ngày 22 tháng tư cho đến ngày 23 tháng 10 năm 2013, cậu ấy sống một nơi thực sự là địa ngục trần gian vì cậu ấy bị cán bộ trại hành hạ và xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm, Trại còn bật đèn xanh cho phạm nhân kia đánh đập, bắt cậu ấy phải phục vụ, làm việc như nô lệ cho người ấy như đun nước để người kia pha trà, rữa bát, quét nhà, không được nằm quạt, không được uống nước sạch, rồi phải ngồi làm người mẫu cho người kia vẽ những bức tranh nửa người, nửa súc vật để sau đó chính những cán bộ trại vào bình luận cho rằng phạm nhân kia có năng khiếu hội họa.
Tôi nghĩ những điều đó thực sự không thể chấp nhận được trong một xã hội con người, vì như thế những tù nhân chúng tôi bị họ coi rẻ không bằng một con súc vật.Ngoài ra cậu ấy còn đấu tranh cho quyền của anh em ở khu giam riêng, khu kỷ luật tạo nên một khoảng cách rất lớn giữa cậu ấy với cán bộ nên các điều kiện vật chất cung cấp cho cậu ấy hết sức hạn chế; đồng thời do sức sống đấu tranh của cậu ấy nên cậu quyết định không ăn bữa trưa cho đến khi nào lãnh đạo trại giam giải quyết các yêu sách của cậu ấy cũng như cho anh em. Đó là điều làm tôi khâm phục.”
Gia đình của tù nhân Đặng Xuân Diệu sau khi biết tin người thân phải tuyệt thực hồi tháng tư năm nay cũng như nhịn đói vào thàng 6 vừa qua đã có thư kêu cứu gửi đến các nơi như những đại sứ quán nước ngoài tại Việt Nam, đến Đặc phái viên Liên hiệp quốc về tự do tôn giáo- tín ngưỡng, đến các đấng bản quyền trong giáo hội Công giáo Việt Nam.
Gửi ý kiến của bạn