Hôm nay,  

Chuyện Viết Báo Chùa Tại Hải Ngoại

21/05/201100:00:00(Xem: 8940)

Chuyện Viết Báo Chùa Tại Hải Ngoại

Nguyễn Thượng Chánh

Nói rõ là tôi không phải là một nhà văn hay một nhà báo gì cả. Tôi chỉ là một nhà viết hay nhà gõ mà thôi. Tôi viết chùa, tôi gõ chùa, để tự mình trau dồi thêm kiến thức, để tự học hỏi, để giải khuây, để cho vui, để khỏi nghĩ quẩn, để bắt trí não làm việc, đề phòng bị bệnh Alzeihmer, để thoát ly, và cũng để giảm bớt stress trong cuộc sống. Viết, gõ được xem như là một trị liệu pháp (therapy) vậy.

Thế cho nên, tôi viết cho người đọc nhưng thật ra là tôi cũng đồng thời viết cho chính tôi, cho cuộc sống của mình có được thêm phần ý nghĩa hơn…

***

Ngày nay việc sử dụng Internet được xem như là một phần trong sinh hoạt hằng ngày của đa số chúng ta. Internet là tai mắt và đồng thời cũng là sợi dây liên lạc (email, chat) giữa mọi người với nhau.

Chúng ta, trong đó có bạn và cả tôi nữa, ít nhiều đều ghiền Internet chẳng khác nào mình ghiền...một loại ma túy nào đó.

Internet chỉ biết vâng lệnh mà ít khi nào cãi lại. Kỹ luật.

Báo mạng, blogs xuất hiện nhiều vô số kể. Vàng thau lẫn lộn, thượng vàng hạ cám.

Tại hải ngoại, ai muốn viết gì thì mại vô cứ việc viết loạn xà ngầu lên.Vui lắm bà con ơi.

Không ai cấm cản ai hết, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận mà!

Một công việc thiện nguyện

90%, người viết (hay người gõ) đều là những người làm "chùa" hay làm công quả. Đây không phải là chùa một cột, chùa Phật, chùa Chà, hay chùa Bà gì hết, nhưng chùa ở đây là free, bài cho không, biếu không Bố thí.

Nội việc tờ báo chịu đăng bài cũng đem lại cho mình cảm giác sướng "lăng tăng" cả thể xác lẫn tâm thần rồi.Phê.

Quan trọng hơn hết là có người để ý, quan tâm, kiên nhẫn, chịu khó đọc; chê khen hổng thành vấn đề, thì quả thật đây làm điều làm mình bay bổng lên chín tầng mây.Đã.

Bất cứ chuyện gì cũng đã có người viết cả rồi. Từ chuyện phòng bệnh, ăn uống sao cho sống lâu sống khỏe để có sức mà kéo cày ngày như đêm, mà trả nợ đời, nợ băng và đóng thuế cho tới ngày về chín suối. Chuyện thiền, chuyện nam nữ vật lộn ạch đụi trên giường, chuyện xe cán chó, chuyện kinh bang tế thế, chuyện Bin Laden bị bắn nát óc, chuyện cụ già bên ni về bên đó lấy vợ bé đem về ngó chơi v,v...

Có người viết để phổ biến những thông tin hữi ích, còn người khác thì viết để khuyên bảo bá tánh nên ăn chay sám hối, mau mau lo tu tập đi kẻo hổng còn kịp nữa đâu. Đời mạt Pháp đã tới rồi.

Thậm chí có Ông Mỹ già Harold Camping bên Cali, một kỹ sư công chánh về hưu, cho biết dựa theo Kinh Thánh và sự tính toán riêng của ông thì chắc chắn như đinh đóng cột, là ngày 21/5/2011 là ngày tận thế. Ông nầy là sáng lập viên đài phát thanh Family Radio bên Cali. Để coi ông ta cương ẩu tới bậc nào. Thầy hù có khác. Dỏm.

http://aliensx.over-blog.com/article-la-fin-du-monde-serais-le-21-mai-2011- 64731439.html

Có người viết để giải khuây cho tâm trí bớt khùng, có ngưòi viết để xả xú bắp, có người viết để chọc giận phe nầy, đá giò lái phe nọ.

Có người viết, người đọc không biết họ viết cái gì, không hiểu gì hết. Nhức đầu.

Có người viết để hù cho thiên hạ sợ khơi khơi chơi. Đây là mấy cái thơ dây chuyền chain letters được gởi qua I Meo. Họ dọa thòng một câu bắt buộc mình phải chuyển thơ đi cho người khác nếu không thì mệt lắm. Bộ hết chuyện làm rồi sao anh suôi" Tào lao.

Có người viết để bán ảo tưởng. Để làm gì"

Có người thì viết vì muốn phô trương, vì ganh tị, vì ghen ghét, để trả thù, để trả lời, để chửi cho đã tức. Sân si.

Có người viết để xin xỏ tiền bạc. Tham.

Có người viết để cho biết là tao vẫn còn sống nhăn răng đây nè. Yêu cái tôi, thhương cái ngã..

Ai thích thì cứ đọc. Không ai ép buộc ai cả. Tự do.

Vậy, viết, gõ phải cẩn thận, coi trước coi sau, cân nhắc chữ nghĩa cho kỹ.

Nhắm mắt viết đại dám bị người ta hiểu lầm, diễn giải sai ý, rắc rối lắm chớ hổng phải chơi đâu. Bút sa gà chết.

Mỗi người mỗi cách viết

Viết bừa, cương ẩu, viết đại thì dễ.

Còn viết đàng hoàng, có suy nghĩ thì khó hơn vì phải tốn thì giờ, phải phối kiểm tin tức, tra cứu tự điển, hỏi han ý kiến bạn bè và các người chuyên môn v,v…

Chữ quốc ngữ khó thiệt..

Danh từ chuyên môn, danh từ khoa học, tiếng Tây tiếng U thì đã khó rồi nhưng tiếng mẹ đẻ của mình cũng không phải dễ gì hơn. Mỗi vùng, mỗi miền đều có cách nói, cách viết khác nhau. Bắc, Trung, Nam.

Viết cho đúng khó lắm. Lo.

Ngôn ngữ của mình mang theo là tiếng Việt xài trước 75, còn bây giờ thì có nhiều từ nhiều chữ lạ quá. Chịu thua.

Viết một đề tài về khoa học để quảng bá thông tin đến đại chúng rất phức tạp chớ không đơn giản chút nào hết. Phải tốn rất nhiều thời giờ để sưu tra tài liệu, phải viết sao cho dễ hiểu bằng cách tránh né tối đa những khía cạnh quá chuyên môn, quá kỹ thuật technicité chỉ làm cho bài viết trở nên khó hiểu, quá khô khan nhàm chán mà không có mấy người muốn đọc.

Mỗi người viết mỗi kiểu, mỗi cách, mỗi văn phong khác nhau. Mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười. Wow!

Viết sao cho mọi người đều hiểu hết là điều cần thiết.. Đó là ý mong muốn và cũng là mục đích của nhà viết, nhà gõ.

Văn là người"

Không chắc đâu.

Đôi khi mình thấy bài nào hay trong báo Mẽo thì đem dịch ra, xào nấu nêm nếm lại cho đúng gu người "Việt trung bình" nhưng đôi khi cũng không tránh khỏi bị người ta gán mình vào nhân vật đã được nêu ra trong bài.

Có khi bị sửa lưng, sao ổng nói vậy mà ổng lại làm khác. Chỉ biết cười trừ mà thôi. Nghe tui nói nhưng đừng có coi tui làm. Hổng sao.

Người nào chê mình là thầy mình. Phải cố gắng thêm hơn nữa để không phụ lòng mong đợi của bạn đọc. Xả.

Trăm người trăm ý

Vậy thì không thể nào thỏa mãn, viết đúng như ý muốn của tất cả mọi người được hết. Ảo tưởng.

Phản hồi mặn để sửa lưng, để bắt giò bắt cẳng thường thấy hơn phản hồi ngọt để khen tặng và khích lệ mầm già. Chuyện rất bình thường.

Nghĩ tới chuyện các người mù rờ con voi, mình thấy tâm hồn được an ủi phần nào. Tâm thanh tịnh trong tỉnh thức..

Kẹt

Chuyện trích dăng lại bài vỡ của người khác từ một blog, từ một báo mạng không phải là một vấn đề gì quá đáng, hiếm thấy xảy ra đâu. Đó là chia sẻ thông tin.

Nhưng cần phải tôn trọng tác giả, tôn trọng nội dung bài viết. Không được lờ cái tên của người ta, không được sửa lại tên cúng cơm hay bút hiệu của người ta, không được thêm những gì người ta hổng có viết trong bài gốc.

Và cũng nhớ ghi thêm là trích lại từ báo nào, từ website nào…theo đúng luật giang hồ. Cám ơn người anh em.

Một nhà báo kinh nghiệm tại Quận Cam mách nước.

"Khó khăn nhất là cách dùng chữ sao cho khéo léo và tế nhị, nơi dễ bị hiểu nhầm và gây đau đớn, nhất là:

- về chính trị (thí dụ, dùng chữ TPHCM)

- về tôn giáo (thí dụ, khi dịch tin Vatican bao che các linh mục lạm dụng trẻ em)

- về đảng phái (thí dụ, khi có bài nào nhắc tới đảng tranh, xưa thì là thời ông Diệm, gần là các đảng trong cộng đồng bây giờ)

- về thẩm định nghệ thuật (thí dụ, lỡ lời chê văn thơ người này, người kia dở)

Đề tài dễ câu khách là sex, về chuyện gay cấn tình, tiền, về y khoa, sức khỏe, bảo hiểm... nhưng với nhiều độc giả thì họ chỉ quan tâm về tình hình quê nhà. Không thể biết chính xác bao nhiêu phần trăm độc giả ưa thích.

Vui thì viết là vui, lại là môn thể thao luyện chữ, luyện Anh văn, thấy mình giúp nhiều cho đồng bào... Buồn là khi đọc các thông tin quê nhà làm mình khóc, như đọc về cảnh dân nghèo, về Lời Tuyên Bố của TS Cù Huy Hà Vũ, về bài của TS Nguyễn Thanh Giang viết "Thương Hạnh Lắm" và nhiều nữa...

Phản ứng thì trả lời tế nhị, nếu thấy càng gây thêm chia rẽ, thì đành im lặng... Thêm nữa, có những người hình như ngồi 24 giờ gửi bài lên các diễn đàn mạng, trong khi mình đâu có dư thì giờ mà đọc kỹ từng email, mà trả lời hết các ý mình muốn nói...

Muốn viết không đụng chạm ai hết là nên làm thơ tình, nhưng đừng gia nhập các hội văn nghệ, kể cả Văn Bút, vì mất thì giờ, rồi có khi chia phe, tan rã lại buồn, lại nghe đổ tội cho nhau...

Bài viết lý tưởng" Không biết. Xấu đẹp, hay dở tùy người đối diện".

Kết luận

Tôi viết, tôi gõ là tôi sống. (Je pense, donc je suis,Cogito ergo sum-René Descartes))

Thăng!

Montreal, May 21, 2011

Ý kiến bạn đọc
21/05/201118:44:23
Khách
Kính ngài Chánh, bài gõ của ngài đúng chính xác 99.9%, còn thiếu một điều là gõ như tui răng mà sai chính tả nhiều quá, phải cầu xin quí khách quan tha thứ, chỉ đọc lấy ý mà thôi, đa tạ.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.