Về Một Hội Sinh-Viên Giả-Hiệu
Tâm Việt
Trong mấy tuần qua, suốt từ hôm có tin ông đại-sứ Lê Công Phụng của Hà-nội lập ra Hội Thanh-niên Lưu-học-sinh Việt-nam (CS) vùng Hoa-thịnh-đốn để chuẩn-bị đi dần đến chỗ lập ra một tổng-hội SVVN (thân Hà-nội) trên toàn-quốc, dư-luận người Việt trong vùng đã khá xôn xao. Phần vì thấy đây là một thách đố của nhà cầm quyền Hà-nội đối với cộng-đồng người Việt tự do ở Hoa-kỳ, bắt đầu ngay từ vùng thủ-đô của xứ này.
Sở dĩ nó phải bắt đầu ở đây là vì ông Lê Công Phụng, tuy là đại-sứ của nước Cộng-hòa xã-hội-chủ-nghĩa VN ở Hoa-kỳ song ảnh-hưởng của ông có lẽ không vượt quá mấy nhân-viên sứ-quán, mấy quan-chức Hà-nội làm việc ở Ngân-hàng Thế-giới (World Bank), Quỹ Tiền-tệ Quốc-tế (IMF) và một hai cơ-quan quốc-tế khác ở đây. Ngay cả trong đám du-sinh, quyền hành của ông có lẽ cũng chỉ đảm bảo được trong trường-hợp mấy đứa “con ông cháu cha” đang theo học trong các trường đại-học trong vùng còn đa-phần các sinh-viên đi từ VN nhưng tự-túc hay do gia-đình các em gửi sang thì cũng tránh xa ông “đại” và cái “sứ” của ông, ngoại-trừ trường-hợp bất đắc dĩ mà họ phải tới làm giấy tờ đi về VN. Sở dĩ tôi có thể khẳng-định được điều này là vì chính tôi đã gặp cả chục các em đi làm để có tiền bổ túc vào tiền học, và các em đều rất chán ngán những chuyện gì đang xảy ra ở VN, không ít các em tìm cách ở lại xứ này sau khi học ra trường, thậm chí có cả người đi làm ở Ngân-hàng Thế-giới rồi cũng vẫn muốn và tìm cách ở lại sau một thời-gian.
Bằng-chứng về một hội “dổm”
Bằng-chứng về sự thiếu tin tưởng của ngay ông Lê Công Phụng đối với sinh-viên (CS hay thân Cộng) của ông có thể thấy ngay nơi ông không dám hay không có nổi một sinh-viên thứ thiệt đứng ra làm chủ-tịch cho cái hội mà ông dựng lên. Trong khi hầu hết các hội sinh-viên chính-danh của người Việt hải-ngoại, các VSA (Vietnamese Student Associations) mà hầu hết đều có trong các trường đại-học lớn ở xứ này, đều được cầm đầu bởi một nam hay nữ-sinh-viên thứ thiệt học tại các trường đại-học đó thì ở đây, hội sinh-viên thân Hà-nội của ông đại-sứ lại do một nhân-viên ngân-hàng đứng tên chủ-tịch. Hãy trích ngay nguyên-văn của bản tin VOV (Voice of Vietnam) và TTXVN (Thông Tấn Xã VN): “Nguyễn Tú Chi, hiện đang công tác tại Ngân hàng Thế giới - người được bầu là Chủ tịch lâm thời của Hội cho biết: ‘Việc thành lập Hội thanh niên, sinh viên Việt Nam ở Washington DC sẽ gây dựng phong trào sinh viên ở đây có tổ chức hơn. Sắp tới, Hội sẽ tổ chức một buổi liên hoan ẩm thực, giao lưu với Đại sứ quán và thanh niên học sinh tại Washington DC’.”
Hội gì mà việc đầu tiên nghĩ đến là ăn nhậu (“liên hoan ẩm thực”), là “giao lưu (sic) với Đại sứ quán” thì gần như chắc chắn là thế nào tham-dự vào hội cũng sẽ có phong-bì. Thật thảm thương!
Bàn tay nối dài của tòa đại-sứ cũng có thể thấy ngay ở trong một sinh-hoạt từ-thiện đầu tiên của hội: “Ban chấp hành lâm thời của hội cho biết trước khi hội được chính thức thành lập, thanh niên tại khu vực Washington, bên cạnh việc tổ chức các hoạt động thể thao, giao lưu văn hóa văn nghệ, đã tham gia tích cực vào một số hoạt động gây quỹ từ thiện. Họ đã quyên góp được hơn 1.500 USD để ủng hộ bé Xuân Trường tại tỉnh Tây Ninh chăm sóc mẹ bị bệnh ung thư và cùng với sinh viên và giáo viên của trường Đại học Johns Hopkins góp hơn 7.000 USD giúp bạn Trần Thị Quỳnh Hoa, cựu sinh viên của trường, chống chọi với bệnh ung thư.” Sở dĩ ta biết đây là tiền của sứ-quán vì “sinh viên và giáo viên của trường đại học John Hopkins” đa-số là nhân-viên ngoại-giao của Hà-nội được cử sang theo học về ngoại-giao tại trường SAIS (School of Advanced International Studies) của Viện ĐH John Hopkins University, nằm trên đường Massachusetts gần Dupont Circle. Không lẽ SAIS—một trường có không đầy 20 sinh-viên VN—mà lại gây quỹ được tới mức 7000 đô-la để giúp một cựu-sinh-viên của trường. Thật khó tin nếu đó không phải là tiền của ông đại-sứ! Thành thử những sự che mắt của ông đại-sứ xem ra rất vụng về!
Việt-nam con cháu Triệu Đà"
Mọi sự dối trá cuối cùng thì cũng không đánh lừa được ai. Đặc-biệt khi chúng ta nhìn vào hình của ông Lê Công Phụng chụp chung với tân Ban Chấp hành “lâm thời” của Hội Thanh niên-Lưu học sinh VN mới lập thì ta thấy gì" Thứ nhất là có sáu người, bốn nam hai nữ, trông cũng không đến nỗi tệ nhưng có người cũng nhận ra ngay đa-phần là người nhà của sứ-quán.
Nhưng đó không phải là chuyện quan trọng. Chuyện quan trọng nhất trong bức ảnh lại nằm ở đằng sau ông đại-sứ và mấy “thanh-niên lưu-học-sinh” kia. Có người xem cái bàn thờ đỏ choét ở đằng sau, đã thốt lên: “Sao mà có thể quê mùa, đồng bóng đến như vậy"” Nào bài vị, câu đối, bát hương, đỉnh trầm… xem cứ như lễ tổ đầu năm chứ không phải là ngày thành-lập một hội tân-thời của thế-kỷ 21! Không lẽ sinh-viên, thanh-niên VN ngày nay lại “cổ-truyền” và mê-tín, dị-đoan đến mức đó!
Song nếu là giỗ tổ thì thưa ông Đại-sứ, “yêu nước là yêu xã hội chủ nghĩa” để đâu" “Tổ-quốc” là “tổ quốc xã hội chủ nghĩa” (định-nghĩa của Lê Duẩn) để đâu"
Hay là vì thế, vì ông Đại-sứ Lê Công Phụng không rõ tổ-quốc mình ở đâu nên phía trên mới chình ình một tấm hoành-phi thật lớn viết: “Việt Nam Triệu Tổ.” Thế là nghĩa làm sao"
“Triệu Tổ” là tổ nào" Hay là tổ của chúng ta không còn là Hùng Vương, con Hồng cháu Lạc, con Rồng cháu Tiên nữa"
Hay là, như Bắc-kinh chủ-trương gần đây, tổ của chúng ta là Triệu Đà, nghĩa là một ông Tàu sang xứ ta rồi lập nghiệp, dựng nên nước Nam-Việt—để nhập nhằng Nam-Việt ngày trước thì bây giờ là Việt-nam! Ôi, mưu sâu của Trung-Cộng do một ông đại-sứ Việt-nam (sic) cam tâm đem ra thực-hiện! Song có lẽ cũng không nên lấy làm lạ nếu ta nhớ chính ông Lê Công Phụng là người đã đi “thương thảo” sự hiến đất, hiến biển cho Bắc-kinh cách đây hơn 10 năm!
Vậy chúng ta hãy mau mau nhắc con cháu chúng ta trên khắp nước, trên 50 tiểu-bang: Hãy tránh xa bọn hủi, bọn cùi, bọn con cháu Tàu phù (như chúng đã muốn thuyết-phục mấy tên mất gốc trong Tổng-cục II ở Hà-nội tại một cuộc họp ở Côn-minh cách đây không lâu) này!
Ô hô! Ai tai! Ai tai! Cái nghị-quyết 36!