Suốt thời gian mấy chục năm qua, một người chồng tên là Augie đã chấp nhận sống cuộc sống trong bóng tối suốt cả ngày lẫn đêm chỉ vì ông không muốn mở mắt nhìn thấy bản mặt xấu như dạ xoa của vợ. Ông Augie đã thú thực với phóng viên Joe Berger:
- Tôi biết nói ra thì ai cũng bảo tôi là một thằng đàn ông tàn nhẫn, một người chồng không có tim óc, nhưng thú thực tôi chẳng thể nào chịu đựng nổi mỗi khi nhìn thấy gương mặt xấu xí và hình hài gớm ghiếc của vợ tôi. Ông thấy chắc ông biết, cô ta vừa mập, vừa hôi hám, tóc tai lại bơ phờ, hàm răng chiếc thì rụng, chiếc thì nghiêng ngửa, cằm lại lún phún một đám râu. Đã vậy lại còn một chiếc nốt ruồi to tướng nằm chình ình bên má rồi cô ta lại còn bắt chước đua đòi đeo mấy chiếc vòng bên cánh mũi, trông thật là ghê tởm. Khổ cho tôi hơn nữa là nàng lại thường có thói quen nhâm nhi nhai tỏi sống bất cứ lúc nào kể cả khi ngồi đọc sách trước khi ngủ. Đã vậy, nàng lại chẳng bao giờ chịu đánh răng. Như vậy thì bảo tôi ngắm nghía dung nhan nàng mỗi ngày làm sao được. Tôi biết, chuyện tôi bịt mắt không thèm nhìn nàng là điều tàn nhẫn. Biết vậy nhưng thà như vậy để chung thủy sống bên cạnh nàng còn hơn là hai đứa phải ly dị mỗi đứa mỗi nơi!
Cũng theo lời thú nhận của ông Augie thì kể từ khi bịt mắt cho đến nay, ông đã không một lần nào nhìn dung nhan của vợ. Ông còn cho biết, tuy mấy chục năm qua không nhìn vợ nhưng mỗi lần chỉ cần nghĩ đến hình hài, khuôn mặt của nàng, ông cũng cảm thấy rùng mình rợn tóc gáy!
Tâm sự với phóng viên nhà báo, ông Augie cho biết, khi hai người thành hôn, vợ ông tên là Hallie mới có 20 tuổi. Lúc đó cô còn là một thiếu nữ tuy không xinh đẹp như minh tinh điện ảnh nhưng cũng dễ thương với những đường nét óng ả của một thiếu nữ.
Nhưng sau thời gian hai ba năm chung sống, chẳng hiểu sao đột nhiên Hallie trở nên lười biếng lạ lùng. Đầu tiên là nàng xin nghỉ việc ngân hàng để ở nhà. Nhưng vì cả hai vợ chồng không hề có con nên tuy ở nhà cả ngày, nàng chẳng hề động tay động chân vào bất cứ việc gì trong nhà. Suốt cả ngày lẫn đêm, ngoài thì giờ ngủ một giấc thật đẫy 12 tiếng vào đêm và bốn tiếng vào buổi trưa, còn lại nàng xem TV, video, xem truyện và ăn uống đủ thứ thập cẩm bất kể loại đồ ăn thức uống gì tìm thấy được trong tủ lạnh.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi không đầy mấy tháng trời, Hallie có một thân hình phì nộn gấp đôi, gấp ba ngày cưới. Nhưng như vậy, chưa đủ, nàng còn ăn mặc rất lôi thôi lếch thếch, lười tắm rửa và không bao giờ đánh răng.
Cũng vì đọc ba cuốn sách nhảm nhí, nên đột nhiên, nàng tuyên bố ăn tỏi có thể trừ được bách bệnh kể cả bệnh ung thư. Kể từ ngày đó nàng có thói quen nghiện nhai tỏi sống tựa như người nghiện ăn hạt dẻ.
Ông Augie kể lại nỗi đau lòng của ông như sau:
- Sau nhiều lần thúc dục nàng ăn uống kiêng khem, chịu khó tập luyện và ăn mặc diêm dúa một chút nhưng không kết quả, tôi đành cắn răng chịu đựng. Lúc đó tôi tự nhủ, thôi thì trời thương cho mình lấy được cô vợ xấu thì còn là vợ của mình, còn lấy phải con vợ đẹp nó làm vợ thiên hạ chẳng khổ gấp mấy hay sao" Nghĩ vậy nên tôi thấy an tâm đi làm tối ngày mà không lo chuyện vợ mình mèo mỡ, bồ bịch với ai. Nhưng rồi đến một buổi tối nọ, khi đang ngồi ăn tô súp khoai tây hầm với sốt cà chua, tình cờ tôi ngước mắt lên nhìn thì thấy cô vợ mình đang ngồi bên kia bàn nhìn tôi cười toe toét. Chẳng hiệu sao thấy nụ cười và bản mặt của nàng, tự nhiên tôi thấy miếng súp tôi đang ngậm trong miệng đắng chát và thấy ăn hết ngon. Tôi cố nhịn nhưng rồi chẳng thể nào nhịn được nên tất cả đồ ăn thức uống vừa ăn vào đều bị nôn thốc, nôn tháo ra ngoài. Ngay sau đó, tôi ra phố mua cho mình một miếng vải bịt mắt và kể từ ngày ấy tôi dùng nó bất cứ lúc nào khi có nàng ở cạnh.
Điều lạ lùng là nàng Hallie tuy có thân hình xấu xí và nhan sắc không quyến rũ nhưng lại rất thủy chung và yêu thương chồng. Khi được hỏi cảm nghĩ của nàng như thế nào khi phải sống bên cạnh người chồng có thói quen kỳ quặc như vậy, nàng đã thản nhiên cho biết:
- Mỗi người có một thói quen, một sở thích. Vì vậy khi lấy nhau, mình cũng phải biết tôn trọng những thói quen và những sở thích đó. Em thì em cũng thích anh ấy sống với em mà không bịt mắt để hai vợ chồng vui vẻ nhìn nhau một cách tình tứ. Nhưng nếu anh ta không thích nhìn em thì em cũng đành chịu chứ biết làm thế nào. Dù sao thà anh ấy bịt mắt mà sống bên cạnh em đến trọn đời còn hơn hai đứa phải ly dị.
Trước đây, khi thấy chồng bịt mắt, cô Hallie cũng buồn bã lắm và đã tính đến chuyện đi giải phẫu thẩm mỹ. Nhưng phần vì tiền bạc không có, phần nghĩ thói quen của mình đã vậy có giải phẫu về một thời gian thì cũng lại mập mạp xấu xí như xưa nên cô Hallie dẹp luôn chuyện đó. Mấy tháng sau, cô Hallie có đề nghị với chồng là cô sẽ chùm vải kín mặt nhưng ông Augie không chịu.
Riêng ông Augie cũng xác nhận, mặc dù không cảm thấy hạnh phúc mỗi khi nhìn hoặc nghĩ đến hình hài của vợ nhưng ông tuyệt nhiên không bao giờ nghĩ đến chuyện ly dị. Ông thường tuyên bố với bằng hữu, song thân và các anh chị em trong gia đình ông:
- Trước khi cưới vợ lấy chồng, tha hồ chọn lựa. Nhưng nếu đã lấy nhau rồi thì phải sống với nhau cho đến trọn đời. Còn sống với nhau có điều gì không hạnh phúc thì phải nói thẳng. Nếu cảm thấy không nhìn thấy bộ mặt xấu xí của nhau cuộc sống gia đình có phần hạnh phúc hơn thì cũng nên thẳng thắn làm chứ chẳng cần phải chịu đựng khốn khổ mà làm gì sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc của hai người.
Lạ lùng là suốt thời gian hai người sống chung với nhau, nhất là từ khi ông Augie quyết định bịt mắt không muốn nhìn bản mặt của vợ, cả hai vợ chồng đều không bao giờ to tiếng, cãi cọ nhau. Ngay cả hàng xóm láng giềng, gia đình của cả hai người cũng thừa nhận hai vợ chồng bao giờ cũng giải quyết mọi chuyện xích mích trong sự êm thắm và hiểu biết. Lạ lùng hơn nữa, trong khi Hallie thì uống rượu như hũ chìm bất kể ngày đêm, thì trái lại, ông Augie cả đời chỉ biết uống có nước suối.
Cách đây không lâu, có một thiếu nữ nhan sắc khá xinh đẹp vô tiệm của anh Augie mua cá và đã yêu anh mê mệt. Cô nàng này có gia sản, sự nghiệp vững vàng lại chưa bao giờ có gia đình. Nhưng suốt thời gian hai tháng trời tỏ tình bằng lời, bằng thư và gửi tặng kỷ vật, anh Augie vẫn trước sau một mực từ chối.
Anh Augie mỉm cười kết luận: "Hallie có xấu xí, hình hài có ghê gớm nhưng nàng cũng là vợ tôi. Đâu có phải chỉ vì tôi không muốn nhìn vợ tôi suốt bao nhiêu năm qua là vội vã cho rằng tôi là kẻ trăng hoa thích chuyện lá gió cành chim, đi tìm một người đàn bà khác đẹp đẽ hơn vợ mình. Tôi biết, tôi tuy tàn nhẫn với nàng nhưng tình chồng nghĩa vợ có những điều thiêng liêng, nên tôi đâu có thể bắt chước những thằng đàn ông bê tha vợ nọ con kia, đi bỏ nàng mà theo hình bóng một người đàn bà khác."