Hôm nay,  

Thơ Thơ (03/13/2007)

13/03/200700:00:00(Xem: 2622)

Thơ Thơ

Xuân Nhớ Nhà

Đường vắng chiều Xuân thiếu bóng người
Cành trơ trụi lá chỉ mình tôi
Cô đơn lẻ bóng mừng Xuân mới
Chợt nhớ thương về mắt lệ rơi

Nhớ ngày xưa cũ đón Xuân sang
Pháo nổ rền vang khắp xóm làng
Trẻ nhỏ tung tăng trong áo mới
Người vui nhộn nhịp tiếng cười vang

Giờ đây đón Tết kém vui tươi
Chẳng lẽ Xuân vui thiếu vắng rồi
Bánh mứt rượu ngon vui đón khách
Câu chào chúc Tết vẫn đầu môi

Xuân nào về lại trên quê hương
Để đón chào vui khắp phố phường
Trước ngõ mai vàng, xác pháo đỏ
Giao thừa vọng tiếng từng hồi chuông

Giờ đón Xuân về, tuyết trắng rơi
Ngoài hiên giá lạnh gió ru hời
Tóc giờ điểm bạc màu sương trắng
Nghĩ lại quê nghèo cảnh tả tơi

Xuân đến thêm buồn nỗi nhớ mong
Bên ly rượu đắng xót xa lòng
Lối về tuyết phủ con đường vắng
Đã mấy Xuân sang nắng có hồng

Quê người đón Tết có gì vui
Thấy Tết lòng thêm tủi ngậm ngùi
Xuân ở nơi này vui thiếu bạn
Trà dư tửu hậu đón Xuân hời

Nguyễn Vạn Thắng

*

Em Về Gợi Nhớ Tình Quê

Gửi hiền muội về thăm Gò Công
Mai em về, đường quen lối cũ
Ta nghe ray rứt nhớ nát lòng
Mười mấy năm dài thân biệt xứ
Nước nguồn lai láng vẫn đầy sông

Em về bởi mẹ em còn đó
Tuổi hạc đèn khuya gió lá lay
Mẹ mong con, tuổi ngày thơ nhỏ
Thao thức thâu đêm đếm tháng ngày…

Đoạn đường ta nhớ in trong dạ
Xóm Củi qua cầu Nhị Thiên Đường
Cầu Ông Thìn đâu có gì lạ
Một quãng đường xưa giặc nhiễu nhương…

Bến phà Cầu Nổi nghe gần quá
Quán lá bên đường bún thịt nem
Đường vẫn long chong đầy đất đá
Đời nổi trôi, tình vẫn êm đềm…

Bao ngược trắng bờ sóng nhấp nhô
Dòng xuôi không thấy- gió sông hồ
Rẽ phân bốn hướng đường chia biệt
Một khúc cầu treo bước xuống đò…

Em về ta thấy lòng nôn nóng
Chân bước lên phà mắt ngóng xa
Xã Lới, Sơn Quy …lòng vọng động
Đã thấy tình quê ngọt cảnh nhà…

Đường Tổng Đốc Phương về Cầu Huyện
Cũng vẫn ổ gà, đá long chong
Dấu bước học trò xưa lưu luyến
Áo trắng đường trưa ngập nắng hồng

Em về nhớ hái bông so đũa
Luộc chín ăn cơm với mắm chà
Đất người ta vẫn luôn thèm nhớ
Tấm lòng của mẹ…ủ đời ta!

Mấy trái sơ ry xanh, hồng ửng
Muối ớt đỏ màu tươi xít xoa
Chùm ruột, khế chua treo lơ lửng
Em ơi! Nhớ quá cảnh quê nhà

Em về ta gửi lời thăm mẹ
Thăm thầy, thăm bạn, thăm trường xưa
Đất người lòng vẫn riêng cô lẻ
Thao thức lòng vương ướt gió mưa…

Thy Lan Thảo

*

Tiên... Tiểu Thư

Chân em bước cạnh những hoa
Tím màu bông giấy, tuổi ngà nữ sinh
Thảm hoa đẹp, họ si tình
Nịnh em, khen “Đẹp!” vẽ hình ra… tiên:
“Tiểu Thư, tiên nữ ngoan, hiền!”
Làm sao em dám nổi điên ghen hờn"
Người khen, người tính thiệt hơn
Em thơ-ngây… nhận, hoa vờn gót chân
Tránh hoa, em bước ngại ngần
Tránh ghen, em viết vài vần thơ lưu
Tiểu thư buổi sáng muốn cười
Thơ cho vui nhé! Để đời thêm hoa
Hoa thơm, không… “giấy”, không nhòa
Thơ thơm, em viết: thái hoà cho nhau

Thái hòa cho cả đồng-bào
Quê-hương cũng đẹp! Biết bao là tình!
Tình anh, tình chỉ chúng mình
Tình em, tình của quang-vinh san-hà

Ý Nga

*

Nhắn Gưœi

Khi anh viết bài thơ này lên báo
Là em đã đi mất biệt phương nào
Thôi cũng chịu một nưœa đời ảo não
Xa xót đứng nhìn cánh cánh nhạn bay cao
Em ơi, em thuơœ nào đầy tha thiết
Hay moœi chờ hay ngóng đợi tin anh
Thế mà nay phaœi đành lòng ly biệt
Chẳng để cho anh có dịp dỗ dành
Ôi tình yêu, tình yêu thường ngang trái
Hay bày ra nghìn khổ aœi đau thương
Khiến lứa đôi chẳng còn gì ái ngại
Đành lìa xa dẫu tê tái đoạn trường
Anh thầm nghĩ chắc là em buồn lắm
Suốt nhiều đêm thao thức - có phaœi không"
Cứ nhớ lại những ngày tình say đắm
Ai mà không khoœi tan nát cõi lòng!
Thôi hãy cười cho hành trang đỡ nặng
Giấu kín đi dòng tình ái đã qua
Để cho tâm hồn nhẹ phần cay đắng
Đường còn xa còn gặp chuyện yên hòa
Chắc chắn là có ngày đời lại sáng
Cứ vững tin hỡi người bạn tình ơi!
Chớ u hoài, chớ rã rời chán naœn
Mặt trời lên sẽ xóa áng mây mờ
Hạnh phúc, bình yên đang chờ đâu đó
Nơi cõi nào anh nói nhoœ em ơi!
Đừng trách người yêu thế này, thế nọ
Thông hiểu nhau, tình trường thọ muôn đời.

Trần Thanh

*

Đồng Khánh Huyền Trân Xưa

Tặng Đồng Khánh 80 tuổi.

Tôi nhớ mãi một "mai tê" Đồng Khánh
Một mai tê... dễ sợ: Lạnh xa mù
Mai tê rồi bóng xế trăng lu
"Con ve kêu mùa Hạ, biết mấy thu gặp chàng!"

Huế có già mô mà níu kéo thời gian
Lo chi rứa nỗi đá mòn sông cạn
Bảy trăm năm những mùa trăng ly tán
Sông nước Chàm miền châu Rí, Châu Ô

Công chúa - tóc xanh Đồng Khánh - ngày xưa
Ruỗi ngựa đá qua mấy bờ trong đục
Ngày Chiêm Quốc, đêm mơ về bến Việt
Mắt Huyền Trân còn đẫm lệ Khắc Chung

Điệu ca Hời đòi đoạn nao lòng
Sên phách gõ giọng Nam Bình kể lể
Có phai cũ khi nửa đời xa Huế...
Ngõ sau nhìn, quê mẹ có vời trông"

Tôi, Đồng Khánh... mai tê, thời son trẻ
Đã xa quê từ dâu bể mưa nguồn
Hái niềm vui tan tác giữa cơn buồn
Nhớ rưng rức nỗi tha phương dồn tụ 

Đồng Khánh ơi, Huyền Trân xưa đó
Lắm tang thương vùi dập Huế vô chừng
Sông, nước, biển, trời... nơi mô cũng có
Nhưng não nùng làm Huế đẹp rưng rưng...

Khi ở Huế thấy Huế buồn chi lạ
Xa Huế rồi thấy Huế quá mênh mông
Trong nỗi nhớ một cũng là tất cả
Khi thương yêu tất cả sẽ vô cùng.
Trần Kiêm Đoàn (California, đầu mùa Xuân 2007)
Qua Đường Độc Lập
Khách bước nhoœ lang thang tìm dạo phố
Nhớ dáng xưa... em Độc Lập bàng hoàng
Đường lên đèn, màn trướng, bước chân hoang,
Migel, Tiger... dập dồn tiếng nhạc
Giữa vỉa hè, đèn dầu kê leo lét
Nghiêng ngaœ chai ly, ốc ghẹ gọi mời
Chị công nhân, dừng chút gạt mồ hôi
Thằng vé số tay mân mê cánh phượng
Em về đâu sau mùa dâng gió chướng
Áo lụa nay, mưa nắng giữ được màu!
Mái tóc còn mùi chùm kết, hương cau!
Trái khổ đã traœi qua bao vị đắng
Đơn vị nhoœ, lính rừng, đêm ứng chiến
Kê ba lô, căng võng dưới hiên nhà
Chép thơ tình, nệp cưœa, gưœi người ta
Sáng đến lớp, nón che nghiêng bẽn lẽn
Sông Hàn ơi! Còn đâu lời ước hẹn
Đường mất tên, phố đã lạ lắm rồi
Tìm quán xưa, bàn ghế đã đổi ngôi
Ông thầy chùa buồn đời đăm mắt ngó
Đà thành ơi! Về qua thầm gọi nhoœ
Cánh chim non bạt gió... biết phương nào
Cổ viện buồn, tượng đứng đã hư hao
Ai về ghé... có lòng tôi thầm nhớ.

Lê Cẩm Thanh

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Bài thơ gửi các chiến sĩ đấu tranh

Kính chuyển quý Cha Lợi Cha Lý và quý chiến sĩ chống Cộng đang đấu tranh gian nan ở quốc nội.

Vừa qua việt cộng điên cuồng
Công an đàn áp Nhà Chung Kinh Thành
Xứ Huế thơ mộng hiền lành
Có vị linh mục đấu tranh kiên cường
Từ lâu ngài vẫn một đường
"Tự Do Hoặc Chết"" làm gương cho đời


Nguyệt Biều vang tiếng một thời
Cha Nguyễn Văn Lý ra lời gọi kêu
Toàn dân nước Việt mến yêu
Vùng lên tiến đến mục tiêu cứu mình
Đòi quyền tự do tâm linh
Đòi trả ruộng đất, nhân quyền người dân
Việt cộng bạo ngược hung hăng
Đã từng bắt giữ giam cầm, tù gông
Nhưng cha Lý vẫn một lòng
Tâm ngài vì chúa vì dân vì đời
Nay cha khổ nạn tơi bời
Chúng con khẩn nguyện ơn trời giúp cha
Cùng bao chiến sĩ quê nhà
Hòa thượng, bác sĩ, những nhà đấu tranh
Quả là Việt cộng gian manh
Một mặt cho phép tăng đoàn Làng Mai
Về nước cúng lập đàn trai
Tuyên truyền cho cái chiêu bài giải oan
Một mặt chúng lại hung tàn
Bắt bớ linh mục, giáo dân quê nhà
Người Việt hải ngoại chúng ta
Hãy cùng lên tiếng, cùng cha một lòng
Vận động chữ ký phong trào
Tuyệt thực phản đối, gửi trao kiến trình
Bày tỏ ý nguyện tâm tình
Gửi các tổ chức nhân quyền phân minh
Hải ngoại quốc nội đồng tình
Ngọn lửa chính nghĩa bừng bừng thổi lên
Đốt tan chuyên chính xích xiềng
Dựng lại đất nước mối giềng kỷ cương
Phục hồi nhân phẩm tình thương
Con Hồng cháu Lạc vẫn luôn ghi lòng
Nghe qua trận địa Houston
Có 4 chiến sỉ cuối tuần nhịn ăn
Phan Vỹ, Minh Dức, Cơ Long
Kim Như phối hợp Washington DC
Kính chúc quý vị kiên trì
Đồng Tâm hợp sức việc gì cũng xong
Chúc buổi tuyệt thực thành công
Nguyện cầu cha Lý hồng ân tràn đầy.

Phù Tang Tam Việt (VKhuê-Tiền Đạo-Huỳnh Vi)

*


Đâu Thể Nào Quên

Nhiều đêm không ngủ nằm ta nhớ
Ray rứt ảnh hình kỷ niệm xưa
Gian hiểm qua rồi ai không sợ
Bởi đời đã ướp lắm giông mưa…

Những thằng bạn cũ thời trung học
Suốt bảy năm chung lớp chung trường
Con thuyền cặp bến đường trơn ướt
Mưa bão tơi bời …gió bụi bay!

Có đứa chọn nghề đi dạy học
Uốn cành chăm sóc lứa măng non
Đất đá khô cằn cây khó mọc
Lửa đạn rền vang đất nước buồn…

Những thằng còn lại quên nghiên bút
Ngẩng mặt cao đi dưới quân cờ
Bạn xưa chung lớp nay chung hướng
Áo trận giày saut gió bụi mờ…

Lắm thằng đền trả ơn sông núi
Yên giấc ngàn năm giữa chiến trường
Tuổi trẻ một thời ai công tội
Cúi đầu ôm nhận hết đau thương…

Gươm súng xưa… nay đổi xích xiềng
Núi rừng Việt Bắc lạnh niềm riêng
Đau thương, tủi nhục thân đày đọa
Đêm lạnh từng đêm đếm lụy phiền

Vẫn có nhiều đêm nơi đất lạ
Trong mơ thấy rõ cảnh lưu đày
Kéo cày, đốn củi… trời băng giá
Thân ốm lòi xương… địa ngục nầy

Tỉnh người biết được đời yên ấm
Vẫn thấy lòng đau nhớ cảnh tù
Nhục cũ, vết hằn còn ghi đậm
Làm sao quên được chuyện tháng tư…!

Thy Lan Thảo

*

“Xuân” Viễn Xứ

Viễn xứ tuyết rơi trắng nẻo
Quê nhà trời đã sang xuân
Bơ vơ nỗi lòng quan ải
Người đi mấy nẻo phong trần
 
Chợt buồn lên cay mắt ướt
Thẫn thờ nhớ nắng xuân xưa
Áo ai đôi tà tha thướt
Ngập ngừng guốc nhịp hiên trưa
 
Nghẹn ngào dỗ giấc cô miên
Đàn ai vẳng tiếng muộn phiền
Xanh xao điệu buồn dĩ vãng
Âm thầm một nỗi niềm riêng
 
Chập chùng tuyết giăng trắng nẻo
Tâm tư xao xuyến ngỡ ngàng
Lặng nhìn khung trời phiêu lãng
Ngậm ngùi dõi bóng quan san!

BạchLoan

*

Chuyện Cáo Hồ

Gìa Hồ xác chết không chôn,
Trần gian bám viú nên hồn chưa siêu;
Làm cho đất nước tiêu điều,
Làm cho dân Việt chịu nhiều khổ đau.
Miền Nam đảng xúm kéo vào,
Tài nguyên vơ vết, tranh nhau chiếm nhà.
"Cái gì Ngụy cũng hơn ta!"
Lùa đi cải tạo, cửa nhà cướp luôn.
Tư sản, mại bản một xuồng,
Tống kinh tế mới, rảnh đường, rảnh chân.
Cái gì cũng bảo của dân,
Lao động Đảng miễn, chỉ dân có phần.
Công an, quân đội nhân dân...
Ngân Hàng Nhà Nước là phần của ông.
Tội tình thân phận "cố nông" (1)
"Sản vô Đảng" (2) cả, đừng mong tới mình.
Bao giờ ra khỏi Ba Đình,
Hồ về địa ngục, dân tình mới yên,
Hồ về nhớ rước đảng viên,
Chừng ấy đất nước mọi miền reo vui.

TV.

(1) Bần cố nông (2) Đảng vô sản.

*

Qua Đường Độc Lập

Khách bước nhoœ lang thang tìm dạo phố
Nhớ dáng xưa... em Độc Lập bàng hoàng
Đường lên đèn, màn trướng, bước chân hoang,
Migel, Tiger... dập dồn tiếng nhạc
Giữa vỉa hè, đèn dầu kê leo lét
Nghiêng ngaœ chai ly, ốc ghẹ gọi mời
Chị công nhân, dừng chút gạt mồ hôi
Thằng vé số tay mân mê cánh phượng
Em về đâu sau mùa dâng gió chướng
Áo lụa nay, mưa nắng giữ được màu!
Mái tóc còn mùi chùm kết, hương cau!
Trái khổ đã traœi qua bao vị đắng
Đơn vị nhoœ, lính rừng, đêm ứng chiến
Kê ba lô, căng võng dưới hiên nhà
Chép thơ tình, nệp cưœa, gưœi người ta
Sáng đến lớp, nón che nghiêng bẽn lẽn
Sông Hàn ơi! Còn đâu lời ước hẹn
Đường mất tên, phố đã lạ lắm rồi
Tìm quán xưa, bàn ghế đã đổi ngôi
Ông thầy chùa buồn đời đăm mắt ngó
Đà thành ơi! Về qua thầm gọi nhoœ
Cánh chim non bạt gió... biết phương nào
Cổ viện buồn, tượng đứng đã hư hao
Ai về ghé... có lòng tôi thầm nhớ.

Lê Cẩm Thanh

*

Tình Thương

Chữ Tình là chữ của tim
Thêm Thương, gạt-gẫm, tôn-nghiêm chẳng cần
Trí ngủ tạo nghiệt hồng-trần
Tặc-tâm giúp ác bao lần linh-tinh
Tình thương vốn-dĩ thiện-minh
Việt-gian cảm-mạo bệnh tình thương mang
Đối-thoại dụ-dỗ vội-vàng
Lợn bà âu-yếm nhìn chàng Heo lăn
Việt-Cộng ác-nghiệp lăn-quăn
Bất-nhân, bất nghĩa, thâm căn tích sầu
Hòa-giải hòa-hợp ai cầu
Cộng tan vì Hợi trên đầu đụng Đinh
Tân-niên xin chúc an-bình
Việt-Nam, thế-giới, tiền-trình an-khang
Thịnh-vượng vì bỏ thiên-đàng
Xã-Hội Chủ-Nghĩa độc tàng phải tan
Vinh-quang vì bỏ tham-tàn
Yên vui hạnh-phúc bao dàn Tình Thương.

Tiểu Bảo

*

Canh Cánh Thành Sầu

Hỏi ai san sẻ nỗi buồn,
Cho vơi đau khổ vấn vương tháng ngày"
NP

Nỗi buồn thấm thía quặn đau lòng.
Nhìn mái tóc giờ đã trắng bông.
Mỏi đợi đồng bào QUĂNG SỢ HÃI,
Mòn trông cách mạng BẺ XIỀNG GÔNG.
Không nghe rầm rộ dân vùng dậy,
Chỉ thấy dập dồn địch tấn công.
Đàn áp Liên Tôn Kinh lẫn Thượng,
Phủ đầy tang tóc một non sông.

Ngô Phủ

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Mẹ Tôi

Mẹ tôi trong những ngày giỗ chạp
Thường ngồi chắp tay cầu khấn giờ lâu
Chiếc áo hoa hiên cũ đã bạc màu
Tôi chỉ thấy mẹ dùng khi lễ bái
Đời của tôi nhiều khổ đau oan trái
Mẹ bao giờ cũng cầu nguyện cho tôi
Đứa con trai tù tội mấy phen rồi
Hàng nước mắt chảy dài trên má mẹ
Ngồi bên mẹ, tôi thấy mình nhỏ bé
Tình thương yêu của mẹ lớn bao nhiêu
Mẹ ơi, con lòng chỉ nguyện một điều
Được gần sống, đừng lìa xa khỏi mẹ!
Giờ hẳn mẹ mỗi khi ngồi cầu lễ
Cho đứa con tù bệnh chốn rừng sâu
Chiếc áo hoa hiên cũ đã bạc màu
Phải đẫm ướt biết bao hàng nước lệ!
(1963)

Thương Đôi Mắt

Thương đôi mắt không dám nhìn cái đẹp
Sợ rằng cái đẹp không vui!
Đôi mắt sẽ ngượng ngùng cúi xuống
Bàn chân thầm lặng quay đi......
Đôi mắt Trương Chi
Đôi mắt sinh ra đã nhìn đáy nước
Nấm mồ định trước, xanh trong...
Năm tháng xuôi giòng...lãnh đạm

(1964)

Cánh Thơ

Ôi cánh thơ nhẹ nhàng là thế
Mà sao sợ hãi giam cầm"
Bởi cánh thơ chỉ là cánh chim,
nhưng cánh chim báo bão
Lại không phải bão thông thường,
mà bão trong tim
(1965)

Đất Này
Đất này chẳng có niềm vui
Ngày quệt mồ hôi, đêm chùi lệ ướt
Trại lính, trại tù, người đi không ngớt
Người về thưa thớt dăm ba
Trẻ con đói xanh như tàu lá
Cày bừa phụ nữ đảm đang
Chốn thôn trang vắng bóng trai làng
Giấy báo tử rơi đầy mái rạ
Buồn tất cả
Chỉ cái loa là vui!

(1965)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.