Hôm nay,  

Thơ Thơ

13/11/200700:00:00(Xem: 2329)

Thăm Mộ Thầy

(Chúng con kính tặng hương hồn thầy)

Thầy của con ơi! Hỡi thầy ơi!
Chiều nay ba đứa chúng con về
Dâng nén hương thơm lòng tưởng nhớ...
Nước mắt trào tuôn ngập trời quê
 
Thầy của con ơi! Hỡi thầy ơi!
Chiều nay 3 đứa chúng con về
Lạy thầy mỗi lạy lòng tưởng nhớ
Bóng thầy lồng lộng giữa trời quê
 
Thầy ơi! Thầy ơi! Thầy thấy không
Ôm chúng con, ấp ủ vào lòng
Chúng con nức nở trong tưởng nhớ
Nay được gặp thầy thoả ước mong
 
Thầy của con ơi! Hỡi thầy ơi!
Cho con khóc nhé mừng đoàn tụ
Năm châu bốn biển lại một nhà
Nước mắt tuôn trào- lòng nở hoa
 
Thầy ơi! Thầy hỡi! Thầy có vui
Ôm con cho ấm - ấm dạ người
Mong được bên thầy muôn vạn kiếp
Xua hết tủi hờn- Tan tuyết sương
 
Thầy ơi! Thầy hỡi! Thầy có nghe
Đêm nay 3 đứa chúng con về
Trong niềm hạnh phúc vui đoàn tụ
Tạ tội trước thầy, thầy có nghe"
 
Thầy của con ơi! Hỡi thầy ơi!
Con mãi là con- đứa con ngoan
Thương nhớ lòng con đến ngút ngàn
Thấm đẫm lệ tuôn dài năm tháng
Nhớ thương... thương nhớ đến vô vàn
 
Thầy của con ơi! Thầy có nghe
Bao năm xa cách vẫn đi về...
Lòng con ghi nhớ công trời biển
Còn hơn Đông hải- Thái sơn kia
Biết tới bao giờ đền đáp được"
Lệ tuôn thấm đẫm cả trời quê
 
Thầy của con ơi! Hỡi thầy ơi!
Con về thăm thầy thăm nghĩa trang
Xin thầy năm tới con sửa sang
Nơi ở của thầy cho khang trang
Để muôn ngàn đời muôn vạn kiếp
Họ Nguyễn muôn đỡi mãi vẻ vang.

Quê hương, tháng 28 tháng 10 năm 2007

Con Hoàng Mai

*

Mai Nếu Có Về

Mai nếu có về thăm lại Việt Nam,
Cho anh gửi theo nỗi buồn xa xứ,
Dãi đất hình cong nằm trên đỉnh nhớ,
Em ơi! Quê mình đẹp biết bao nhiêu.
Tiếng sáo đồng quê, bay bổng cánh diều,
Những gốc rạ còn thoảng hương lúa mới.
Anh ở quê người cuộc đời chìm nổi,
Dù không đói lòng và trí bình an,
Nhưng thương người thân lắm nỗi cơ hàn,
Thương mái tranh chiều vấn vương khói bếp,
Thương tiếng chày khuya ngày mùa rộn rịp,
Vẫn còn in sâu ký ức tuổi thơ,
Thương ánh trăng vàng ôm ấp vườn xưa,
Thương cả bóng hình người em chung ngõ,
Thuở mớI biết yêu thấy em còn nhỏ,
Định đến mai này khi hết chiến tranh,
Sẽ về bên em dệt mộng ngày xanh,
Tiếc thay cuộc đời không như mơ ước.
Mai nếu có về! Em sang thềm trước,
Thăm ngắm hộ anh những khóm hải đường,
Cho anh gửi lời nhắn với người thương,
Anh ở Quê Người nhớ Quê Mình lắm!

Hoàng Yến

*

Mối Tình Đầu

Tôi kể bạn nghe một chuyện buồn,
Những ngày thơ dại ở quê hương,
Bao năm lưu lạc, tôi hoài nhớ,
Đêm vắng, canh tàn lệ vẫn tuôn.

Thuở ấy, tôi đang học lớp mười,
Tuổi hồng, đèn sách, học, đuà, vui,
Nhà tôi cũng chẳng xa trường mấy,
Chỉ cách nhau chừng nửa dậm thôi.

Cô bé tôi yêu tên Ngọc Lan,
Nhà tôi xưa ở cạnh nhà nàng,
Cách nhau chỉ bức tường vôi trắng,
Nhung nhớ nhưng mà chẳng lối sang.

Tôi đã yêu Lan thật đắm say,
Từ khi Lan mới dọn về đây
Ngay từ giây phút đầu tiên ấy.
Mới gặp, nhưng lòng đã ngất ngây.

Tôi biết mong chờ, biết nhớ thương,
Ngày ngày dan diú với tơ vương,
Đêm đêm thao thức, chong đèn viết,
Bao lá tình thơ gởi bạn đường.

Lan còn bé lắm, mới mười ba,
Trong trắng, đoan trang, dáng ngọc ngà,
Má đỏ, môi hồng, màu phượng vĩ,
Mây thua suối tóc, tuyết nhường da.

Hai đưá chung trường nhưng khác lớp,
Đi, về một lối, một đường thôi.
Mỗi sáng tôi ra đầu ngõ đợi
Người tình trong mộng, cuả... đời... tôi.

Chẳng hẹn nhưng mà cũng đợi nhau,
Chưa quen, nhưng ý hiệp, tâm đầu,
Gặp nhau, muốn nói, còn e ấp,
Cúi mặt nhưng tình đã vội trao.

Tôi nhớ bạn ơi, một buổi chiều,
Đường về, nắng nhạt, gió hiu hiu,
Bỗng dưng mưa đổ, từ đâu đến,
Hai đứa đụt chung một túp lều.

Mưa ướt vai Lan, ướt cả đầu,
Lòng tôi xao xuyến, xót, thương, đau,
Aó ngoài tôi cởi đưa Lan mượn,
"Che đỡ cô à, trả lại sau"

Lan ngước nhìn tôi, thật thiết tha,
Diụ dàng Lan nói: "Cám ơn nha,
Ngày mai, Lan sẽ đem đi giặt,
Lan trả cho anh, trả tận nhà"

Từ đấy đường tình, hai đứa yêu,
Vắng Lan tôi thấy nhớ thương nhiều,
Vắng tôi Lan cũng buồn vô hạn,
Hạnh phúc toàn là mộng dấu yêu.

Tình cuả chúng tôi thật thiết tha,
Thu tàn đông đến, lại Xuân qua,
Hạ về, phượng thắm sân trường cũ,
Ba tháng bạn bè, đứa, đứa xa.

Thế rồi một sáng, buổi tàn Thu,
Có gió heo may, có sương mù,
Có lá vàng rơi ngoài cưa" ngõ,
Mây buồn giăng mắc, lối âm u.

Tôi đứng chờ hoài, chẳng thấy Lan,
Nghe lòng xao xuyến, dạ hoang mang.
Vội đến nhà Lan, tôi gõ cưa",
Không người, trống vắng tựa nhà hoang.

Lan đã đi rồi, đã bỏ tôi,
Lan đi, chẳng nói một đôi lời,
Xa nhau, sao chẳng câu từ biệt,
Để lại trong tôi những ngậm ngùi.

Lan đi, tôi nhớ tối hai mươi
Vào lúc tàn thu, cuối tháng mười,
Mãi mãi không về, tròn mộng ước,
Để mình tôi sống với đơn côi.

Lan đã vượt biên với mẹ cha,
Một đêm mưa bão, bỏ quê nhà,
Ra đi vĩnh viễn không về nữa,
Mãi mãi xa rồi, xa thật xa.

Tôi đã tìm Lan, khắp nẻo đường,
Nuí, rừng hùng vĩ cuả quê hương,
Đông, Tây, Nam, Bắc nhưng nào thấy,
Chỉ thấy u hoài với nhớ thương.

"Ngọc Lan ơi hỡi, Ngọc Lan ơi,
Em đã ra đi, biệt cõi đời,
Để lại nơi đây hoài tiếc, nhớ,
Bóng hình em mãi sống trong tôi."

DV HoDiep

*

Đường Trăng

Anh hái vầng trăng rút sợi tơ
Đan thành túi gấm chứa vần thơ
Gói bao kỷ niệm thời niên thiếu
Cái thuở chăn trâu tuổi dại khờ
 
Anh rút tơ trăng dệt lụa vàng
Trải đường trong xóm đón em sang
Mật ong vương vãi trên nền cát
Xõa tóc tre ghen bóng ngỡ ngàng
 
Ánh mắt trao nhau những dịu hiền
Phập phồng rạo rực rộn đôi tim
Bao điều muốn nói sao còn giấu
Để cuối đường trăng nuối tiếc nhìn
 
Dù tre đường bóng cản đường ghen
Thoăn thoắt chân đòn gánh mạ chiêm
Cũng kịp mỉm cười trao gói cốm
Còn nồng hương nếp quyện hương sen
 
Đã mòn chân đất khắp Đông Dương
Gian khổ anh đi mọi chiến trường
Vẫn đọng đường trăng hương vị cốm
Tim hồng dệt thắm sợi tơ vương

Anh Phong

*

Thương

Cơn mưa chiều chợt đến
Em nép vào lòng anh
Từng hạt mưa long lanh
Mưa ơi đừng tạnh nhé

Em ....thật là nhỏ bé
Trong vòng tay anh yêu
Giọt mưa nào liêu xiêu
Cho tim em bối rối 

Dòng đời về muôn lối
Mình mỗi người một nơi
Vẫn thương lắm anh ơi
Lời thì thầm nhớ mãi

Nơi đầu ghềnh cuối bãi
Anh có còn thương em
Như những lần mưa đêm
Đưa em về xóm nhỏ

Còn đường trơn lá cỏ
Hai đứa đã nguyện cầu
Dù biển cạn sông sâu
Thề thương nhau trọn kiếp

Chiều nay trong nuối tiếc
Mưa ngoài trời mênh mông
Giọt mưa buồn trên sông
Hãy còn thương em nhé...

Hoa Tím Ngày Xưa

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Ma Đạo

Vùng ảo ảnh, tỏa muôn màu muôn sắc
Ánh lập lòe, như nắng ấm thủy chung
Ẩn bên trong, dòng phản trắc chập chùng
Dìu nhân thế đến khung trời hư ảo

Chuyện nước non! tựa như người thay áo
Vạn ngôn từ lấp lửng ánh vàng thau
Khá khen thay, sự gian trá hoạt đầu
Mượn nghĩa nọ, dựa danh kia lừa bịp

Đi khắp nơi, khoe khoang từng "bí kíp"
Tung hỏa mù, lòng yêu nước thương dân
Ôi! Niềm tin sao cứ mãi nguội dần
Ai hớn hở tung hô loài ma đạo"

Kìa hãy xem, những mập mờ trâng tráo
"Máu mào gà, nước vỏ lựu" hồng tươi(*)
Nhồi phấn son, ôi! hương sắc tuyệt vời
Che thực chất, những tâm hồn khánh kiệt

Đáng tiếc thay, gấm hoa mầu trung liệt
Nay nhạt nhòa, hương sắc úa tả tơi
Lộ chân dung, sao cứ mãi bịp đời
Tâm phá sản trong cuồng ngôn, ngụy ngữ

Phạm Thanh Phương

(*) Sự giả trá Tú Bà dạy Kiều lừa khách

*

Quê Cần Những Tấm Lòng Son

Thân mến gởi đồng bào Việt Nam, mọi lứa tuổi, trong và ngoài nước.

Sài Gòn! ... tôi nhớ  Sài Gòn! ...
Nhớ hàng me thắm, nhớ con đường dài
Bạch Đằng, nhớ buổi ban mai
Hải quân, chiến hạm đậu ngoài bến  mơ
Trong màu nắng đẹp như tơ
Uyên ương, ai đó, dạo bờ sông mây
Hóa Giang, hùng sử ghi đây"
Tượng Trần Hưng Đạo chỉ tay thề nguyền ...
Đầy ngăn ký ức thiêng liêng
Đường xuân Nguyễn Huệ cười duyên mai, đào
Nhớ nhà Quốc Hội toà cao
Lê Lai, Lê Lợi, và nào Gia Long
Ngọt ngào nước mía Viễn Đông
Mai Hương, kem lạnh mát dòng tuổi xanh
Lê Thánh Tôn, chợ Bến Thành
Ngựa xe, gái lịch, trai thanh sớm chiều
Tự Do, Thống Nhất dập dìu
Và Dinh Độc Lập thân yêu, vàng cờ
Đức Bà, cung thánh, nhà thờ
Tháp cao vót đỉnh trời mơ, thanh bình!
Thảo Cầm Viên, thuở học sinh
Lang thang, những bước chân tình chơi vơi...
Duy Tân, trường luật, đông người
Trái tim Nguyễn Trãi, nụ cười Trưng Vương
Tháp Rùa, thương qúa Mỵ Nương
Vì tin Trọng Thủy nên chương tình sầu!
Phan Đình Phùng, Ngô Tùng Châu
Nhớ chùa Xá Lợi có lầu chuông cao
Gia Long ai đỏ má đào
Ngắm ai áo trắng mà xao xuyến lòng
Tao Đàn một thuở song song
Ngây thơ, mộng biếc, tình trong, ngọc ngà
 
Bây giờ... mộng biếc... trôi xa...
Sài Gòn đã bị người ta cướp rồi!!!
Người đem đau khổ cho người
Nát cân Công Lý, mất đời Tự Do!
Sài Gòn, người gọi thành Hồ
Viễn Đông, viên ngọc ngày xưa đâu rồi"!

Ai ơi, xin hãy cứu đời
Đứng lên, lấy lại giùm tôi Sài Gòn!
Đời cần những tấm lòng son
Và quê cần những người con ngoan cường
Để mà quang phục quê hương
Để đem bất khuất can trường cứu quê!

Ngô Minh Hằng

*

Đèo Ngang

Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Lác đác bên sông chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời, non, nước
Một mảnh tình riêng ta với ta.
Bà Huyện Thanh Quan
Xin kính hoạ: Dốc Đứng
Tổ quốc khi còn bóng giặc tà
Văn minh há dễ được thăng hoa"
Kẻ chưa no ngủ, không mền chiếu
Người vẫn đói ăn, chẳng cửa nhà
Dân chủ mưu cầu thì bại sản
Tự do tranh đấu sẽ tan gia
Thanh Quan bà hỡi về đây ngó
Thảm cảnh ngày nay của nước ta!

Vntvnd

*

Những Anh Hùng Chống Cộng

Kính tặng những thợ thuyền lao động đang tham gia cuộc biểu tình đòi quyền sống tại Việt Nam.

Tổng nổi dậy! Những Thợ Thuyền Lao Động,
Sáu Mươi Ngàn mạng sống chấp tử vong,
Đã đứng lên, đã mạnh dạn đình công,
Họ là những Anh Hùng không tên tuổi.
Thà chết vinh hơn lầm lì nhục tủi,
Đổ mồ hôi chỉ đổi những bất bình.
Vẫn đói nhăn hằng vạn vạn gia đình,
Giữa xiềng xích cực hình quân Cộng Sản.
Hỡi dân chúng! Hãy nung sôi căm phẫn,
Hãy nung sôi huyết quản rực lửa hồng,
Hỡi thanh niên giới trẻ giống Tiên Rồng,
Hãy tiếp ứng, xuống đường làm Cách Mạng.
Phải tận diệt cả tập đoàn Bác Đảng,
Cứu non sông bị bán đứng cho Tàu,
Cứu toàn dân qua thảm não thương đau,
Cứu thế hệ mai sau đời hạnh phúc.
Tổng nổi dậy! Thời cơ nay đến lúc,
Tinh thần là hỏa lực mạnh vô biên,
Nhân tâm là vũ khí lật bạo quyền,
Tổng nổi dậy! Hồn thiêng sông núi gọi.

Ngô Phủ

*

Hoà Giải Với Quỷ sẽ thành... Ma!

Xét rằng Cộng đảng lũ gian tà
Lũ giặc buôn dân bán nước ta
Tư cách tay sai hơn Khải Thống (1)
Hành vi phản trắc vượt chồn xà
Bất nhân, Kiệt Trụ tôn hàng tổ
Vô đạo, Võ Tần bái bậc cha (2)
Nếu nghĩ ngồi chung cùng quỷ được
Mười phần chín rưỡi chắc thành ma!

XàBeng

(1) Hoàng Cao Khải, Lê Chiêu Thống. (2) Võ Tắc Thiên, Tần Thủy Hoàng.

*

Mất Tất Cả Rồi, Đời Còn Gì Hơn!

Những hồi ức chiến-tranh
Lửa và máu đã tanh
Đổ ra vì cộng-sản
Mặc ngoại bang tranh giành

Trận chiến Ban Mê Thuột,
Cuộc triệt thoái Cao Nguyên,
Rồi chiến-trường Trị Thiên,
Thêm Cà Mau, Tuyên-Đức…

Trang sử nhà anh viết,
Bằng máu chính thân anh.
Thân tạm cư thua thiệt,
Cũng chẳng màng lợi danh

Đời lao công tập-tễnh,
Bằng cấp, xếp đem chôn,
Mỗi người một tâm bệnh,
Thân xác như vô hồn.

Những đứa con Việt-Nam,
Đời tỵ-nạn âm-thầm,
Nợ áo cơm, nước mất,
Nuôi mẹ già bằng… tâm.

Nuôi con ra kỹ-sư,
Đứa giáo-sư, bác sĩ…
Dù nghèo hèn, tạm cư
Không một ai khinh-bỉ

Anh than: “Kháng chiến ma,
Tôi góp tim làm quà.
Bây giờ chiến-khu… giả,
Tóc cũng vừa… râm hoa!"
“Mấy Chính-Phủ Lưu-Vong
Là bấy nhiêu vương-miện…”
Lệ anh chảy ròng ròng
Nhiều hơn máu thời chiến

Đêm nằm thương quê Mẹ,
Lệ rơi ướt bờ vai,
Gia tài ngày càng… nhẹ,
Nhẹ hơn cả hình hài.

Người lính rất cô-đơn
Gà trống ôm tủi hờn
Không một lời than-vãn
Đời còn gì để hơn!!!

Ý Nga

*

Thương Về Cố Quận

Từ anh vượt sóng trùng khơi
Quê hương ảo não dưới trời tháng tư
Từ em mắt ướt tạ từ
Đèn khuya hiu hắt tương tư mấy mùa
Đêm về ngóng ánh trăng xưa
Vẳng nghe trong nẻo mưa thưa vọng về
Não nùng tiếng nấc sơn khê
Giọt thời gian rụng buồn nghe mấy đời
Âm thầm đếm hạt mưa rơi
Thương về cố quận, nhớ người năm xưa!

Bạch Loan

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

ĐẢNG TA

"Đảng ta là đạo đức"
Bác Hồ nói đúng thực!
Búa đanh nện vào ngực
Bắt làm đủ định mức
Người thời hộc máu tươi
Chết sau vài hôm trời
Người thời thành ho lao
Sống cũng chẳng là bao
Nhưng giữ vững cao trào
Thi đua trong cải tạo
Đảng ta rất nhân đạo
"Bác Hồ" không nói láo!

(1980)


"BÁC HỒ"

Mấy chục năm xa nước,
Bác không viết phong thư nào
về thăm gia đình trong nước.
Cách mạng thành công,
 Bác vịn cớ bận, bất cần
Bác Hồ ơi! Bác không yêu nhà,
Bác làm sao yêu được nước
Không yêu người thân,
Bác làm sao yêu được nhân dân!
Chỉ những kẻ ngu đần
Bị mê lóa bởi tuyên truyền điêu trá
Mới tin Bác là đạo cao đức cả
Yêu nước thương nòi, có nghĩa có nhân
Đến chị ruột Bác kia,
khi còn sống ở dương trần
Cũng từ Bác, coi là không có Bác.
Vì Bác đối với thâm tình quá bạc
Chị Bác- bà Thanh- nói vậy nhiều lần
Bác vu cho bà là bị tâm thần!
Bác ranh ma, Tây không bắt nổi một lần
Làm cách mạng ở nước ngoài thoải mái
Bác xứng đáng được tôn là cáo quái
Bác quái hơn nhiều so với lũ tay chân!

(1981)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.