sẽ không có phép màu

13/06/202315:30:00(Xem: 1436)
KHI_TOI_CHET_HAY_DEM_TOI_RA_BIEN_2TRANG_VERSION2
Minh họa Đinh Trường Chinh

 


người góa phụ nghèo dâng hết hai đồng tiền mình có

lời khen ngợi từ Chúa Giêsu. Biển Đỏ

tôi tách làm hai, về đất hứa

mật và sữa

còn lại gì sau mấy ngàn năm?

 

vẽ trên đất với cành gãy nhặt tình cờ

trong chuyến đi của chúng ta trên hành tinh lơ đãng

 

mưa bốn mùa cho hồ cạn

sương giọt cho rừng lá bùi nhùi

 

dòng sông ngũ cốc và đường

máy khuếch đại cho dạ dày rên siết

 

bắp thịt cứng và tiếng thép thay lời nài nỉ

cho đàn bà. trước gầm gừ của sói mặc áo choàng

 

ân xá cho những con ngựa bị giam

nhà nghỉ cho lạc đà cháy sém

 

không có phép màu

sẽ không có phép màu

 

không có phép màu cho người bị thống trị

trong tay họ là vũ khí chống chế độ độc tài tốt nhất. sức mạnh của quần chúng. cơn giận chực chờ bùng nổ

 

không có phép màu cho người bị lừa gạt

đằng trước họ, sự thật chờ những ai muốn tìm kiếm nó

 

không có phép màu cho người bị đánh giá lầm

đằng sau họ, khói. nó cố đuổi theo nhưng sẽ không thắng cuộc

 

không có phép màu

sẽ không có phép màu

 

không có phép màu cho chúng tôi, người yêu

sống trong thế giới đang nhỏ dần. bay cao hết mức

hít khí trời tham lam nếu phổi hấp thu được

 

chim săn mồi không lo bị bắt

chỉ về mặt đất bằng cách bị bắn rơi

 

***

 

there’ll be no miracles

 

the poor widow offered all her coins

a praise from Jesus. I part

the Red Sea, toward the promised

land. milk and honey

any left after thousands of years?

 

draw on the ground with a broken branch picked

randomly, our walk on unmindful planet

 

dew drops for forest of tinder

four-season downpour for the dry lake

 

a river of sugar and grain

amplifier for wailing stomach

 

pardon for captive horses

rest home for singed camels

 

hard muscles and the sound of steel for women

-instead of pleas- amid growls of wolves in cloak

 

no miracles

there’ll be no miracles

no miracles for the ruled

in their hands the best weapons to fight dictatorship. power of the masses. anger waiting to explode

 

​​no miracles for the deceived

truth waiting ahead for those who wish to find it

 

no miracles for the misjudged

behind them, smoke. it’s chasing but won't catch up at the end

 

no miracles

there’ll be no miracles

 

no miracles for us, lovers

living in a deflating world. fly as high as we could

inhale greedily as long as our lungs can absorb

 

birds of prey not worried about getting caught

going down by being shot at only

 

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày buồn: Đ P Q 1 | GS Triết Đặng Phùng Quân (ĐPQ) | vừa mới từ trần (1942 - 15.7.2023). Năm tôi xong học trình cử nhân Văn Khoa SG ban triết (1969) thì anh ĐPQ đã bảo vệ thành công xuất sắc luận án Cao học Triết, được mời làm giáo sư thỉnh giảng môn Triết học tại Đại học Văn khoa Sài Gòn. Nghe tiếng anh nhiều nhưng tôi chỉ gặp anh lần đầu trong cuộc triển lãm nêu trên: Một lần trong một bữa ăn văn nghệ nói chung do anh chị Trương Đình Luận khoản đãi. Và lần thứ nhì tại tư gia nữ sĩ Hàn Song Tường, một tri kỷ, người đã viết chung với ĐPQ tuyển tập Một Dặm Tương Thân. Anh Quân người điềm đạm, nhiều phong cách mô phạm nhưng rất nhiệt tình trong giao tiếp. Tôi chỉ mới đọc anh sau này, phần nhiều trên trang mạng Gió-O của chị Lê Thị Huệ.
Khi không dám nhìn dung nhan | Tôi nhìn đắm đuối đôi bàn chân thương | cong cong yểu điệu xương xương | Đôi chân nho nhỏ dặm trường khổ qua
bao giờ tượng tạc như in | thì xin chất ngọc | nhắn tin về đời | một lần | [có] | một lần thôi | ngoại vi men dã chấm cười tinh khôi
Victoria Amelina là một nhà thơ, tiểu thuyết gia người Ukraine. Khi Nga tiến hành cuộc xâm lược toàn diện vào đất nước của cô vào năm 2022, cô đã dành phần lớn thời gian viết lách để ghi chép và nghiên cứu về các tội ác chiến tranh. Amelina hiểu rõ những rủi ro, nguy hiểm mình sẽ gặp phải với công việc này, với tư cách là một công dân chọn ở lại đất nước của mình trong chiến tranh, và với tư cách là một nhà văn phải đối mặt với một đội quân xâm lược đang muốn tiêu diệt bản sắc dân tộc mình. Cô đưa con trai đến nơi an toàn ở Ba Lan, nhưng bản thân trở về tiếp tục sống và làm việc tại quê hương. Khi Kyiv bị ném bom vào đầu mùa hè, cô đã quan sát các vụ nổ từ căn hộ của mình và viết: “Chiến tranh là khi bạn không còn có thể theo dõi nỗi mọi tin tức và khóc về những người hàng xóm đã chết thay cho bạn cách bạn vài dặm. Tuy nhiên, tôi muốn chúng ta sẽ bằng mọi cách không quên tên của họ.”
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung...
thăng trầm lên xuống / như những bậc đá trên đồi xanh / tóc bay theo gió / mùa hạ êm đềm thắp lửa mặt trời / trong từng đôi mắt mong đợi / dõi cánh chim bay xa...
Chân trời không ánh sáng | không tối đen | có màu sắc điên trong màn mắt kẻ loạn trí. | Mọi người chí tử nâng cao đời sống rộn rịp. | Chụm mũi lại hít thở một nắm không gian.
Xa hơn sự đau yếu của ông | Những con sói vẫn chạy qua những cánh rừng xanh, | Dòng sông quê không bị lôi cuốn bởi những bến cảng tân thời...
Thơ của Trần Yên Hòa & Lê Minh Hiền
Quả dâu trăng trắng | nước da hồng hồng | nào ai biết được | rượu còn hay không