l ụ c b á t t h á n g 3.

09/03/202321:30:12(Xem: 1895)

 

                        [ở trần gian thường đôi co

                                      lết xuống địa ngục lò dò chui lên]

 

0N7A8776_Edit_Flower
Photo: Nguyễn Lập Hậu

 

 

C H Ư N G

 

tìm về cây cỏ hàng ba

khi không níu áo sa đà suối sông

đã khô cạn kiệt cánh đồng

tình đời.  sấm nộ.  cơn dông bão rầu

người đâu xe đâu tuôn đâu

mũ đâu đội mãi trên đầu mũ ơi

phừng phừng một bữa nắng nôi

rưng rưng một dải núi đồi rưng rưng

 

 

D I Ệ N

 

tháng ba lạnh.  xuân chửa về

bỗng nghe giật gió.  từ tê tái.  hồn

tháng [3].  thèm một nụ hôn

của thời cháy bỏng.  bồn chồn.  hanh xưa

tiếng môi ngon.  giữa nắng.  vừa

miếng tươm mật ngọt.  miếng trừa yêu sâu

cái vuốt ve chợt nhiệm mầu

mà rồi tháng lạnh.  mùa ngâu lại gần

năm luồn.  đáo tiệp thu phân

bỗng dư một chút sinh phần cỏ hoa

bây giờ tràng hạt tháng ba

chuỗi sương lạnh biếc ngân hà tím sao

 

 

L Ã N H

 

lạnh lẽo tôi

                     nồng nàn em

chúng ta thức đủ trăng mềm sóng thưa

lời trách cứ đã dư thừa

lời yêu thương chẳng mây mưa được lòng

                       con đường vô vị cong cong

một.  hai súng đạn lên nòng cửu âm

 

 

chỉ trỏ vào hàng ghế câm

bỗng nhiên nhớ một nụ mầm trổ hoa

em ngồi đấy.  từ xưa.  giờ

mà rồi đi biệt chỗ ta hẹn cùng

em thùy dương.  em.  mông lung

tỳ lưng phướn ngả một vùng y sa

 

 

P A R K

 

khi rừng ôm lục xanh cây

quàng vai bỗng nhớ hương bầy đàn xưa

khẳng khiu cành níu xuân

                                                   vừa

lấn qua đông tái

chút mùa của ni

khỏa thân trên má đương thì

mùi hương giú kín từ bi thực phồn

cây rừng.  và lá vô ngôn

trần vai lạnh mấy sắc ròn thị phi

  

 

Hoàng Xuân Sơn

mars 2014

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
bạn không thể nhìn thấy nỗi buồn của tôi nó không phải như một người bị gãy chân và chống nạng bạn cũng không biết rằng nó tàn tật và đang suy sụp
Con thú trụi lông | Ai đang tâm vặt hết | Hồng | Chân mây
giọt ngắn giọt dài | thấm vai nghe lạnh | đôi mắt nhả ra thứ ánh sáng mịt mờ | nhận chân niềm hạnh phúc vỡ mau
phận người như vỏ bào mạt cưa trong cơn lốc xoáy | quá khứ thập thò van xin | ký ức bé mọn chập chờn lang bạt ̶ ̶ ̶ nào ai nhớ
Như một người đi tìm kỷ vật | Tờ lịch xưa đánh tráo góc mù | Con số nhảy múa trên triền dốc | Đời buồn như một chiếc mộng du
Nếu cần, con tin Chúa sẽ chịu đóng đinh thêm một lần nữa | để con chiên Chúa được bình an có cái ăn cái ấm chắc chắn Chúa đã làm, đang làm và sẽ làm | bởi vì Người là Đức Chúa trời hằng cứu giúp chúng con.
Ngỡ mình ở cuối năm tây | Dòm trật năm cũ thấy ngày đã xa Ngỡ mình là gió bay qua | Không phải. đứng khựng. chỉ là cây khô | Ngỡ mình đâu đó phất phơ | Năm. tháng. chấm. phẩy, một tờ sang trang
Những bài thơ xuất sắc của Giáng Vân nằm ở biên giới giữa điều có thể nói và điều không thể nói ra. Thơ chị có nhiều đề tài, tình yêu, suy tư lịch sử, những xúc động mới về thế giới hiện nay. Đó là một loại thơ sâu kín, cắm rễ trong vùng tối đen của tiềm thức, nhưng hướng về phía ánh sáng. Giáng Vân không ngần ngại nói về sự bế tắc, sự cùng đường của xã hội, cái chết và sự diệt vong của con người. Trong tập thơ gồm 36 bài, những mảng tối được thấy rõ, sự buồn rầu, lo lắng, cảm giác phẫn nộ, nhưng chị nói nhiều hơn đến sự vượt qua. Chị tin vào tâm hồn. Thơ chị có hai nguồn mạch: những câu chuyện riêng tư và những nỗi lo âu của thời đại mình. Chị có những bài thơ đi tới chỗ tận cùng, nơi giao điểm của hai niềm cảm hứng, đó là một kiểu thơ trữ tình thời sự hiếm gặp hôm nay.
Em một đời quanh quẩn giữa bông hoa Báo Xuân, con Chim non, con Ve Sầu, | con Chuồn Chuồn Kim con Giun đất… và ngất ngây rượu Mận | Em không tìm ra em
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.