tháng 9. yêu thương
tàn. một mùa hè
chỉ còn xác. ve
nụ hôn. ngã vào. quá khứ
mùa thu. trang điểm vàng. khô
ngôn ngữ. ẩn mật
lặng. câm
...........
về thành phố. vùng bắc mỹ
dậy mùi cũ. kỹ
với mùa tuyết. dài vô tận
thành phố đông. cứng. vào tháng giêng
ngủ vùi cùng. kỷ niệm
có ct. đã đi qua. mùa thu
không còn. xào xạc lá. vàng
những người cũ. năm xưa
nào vkk. nào mt. nào nd. nào ttt. nào tty
nào bạn. nào bè
và cả. những nốt nhạc. ngày lâu lắm
nay nơi. đâu
..........
ngày năm tháng sáu 2022
rồi mùa thu của năm nay sẽ về. rồi những thảm lá vàng sẽ phủ ngập lối. những rừng cây rồi sẽ vàng lá.
rồi mùa thu sẽ nhoẻn miệng cười để cả một trời óng lánh. đó. mùa thu đã gắn chặt với một người
như vậy.
cái bàn nhỏ trong bếp ông thường ngồi sau một ngày làm việc. điếu thuốc và chai bia và những ngón
tay gõ xuống mặt bàn. nh̃ững dòng nhạc của ông được thành hình tự những lúc ấy (?)
cái dương cầm một góc ở tầng dưới nhà ông. nơi ông dàn trải lòng mình qua những
nốt nhạc. nơi mt/ nd/ dt/ vkk/ ttt/ tty/ nc/ tdt những người bạn cùng ông trò chuyện.
cùng ông uống rượu một thời.
mùa đông minnesota khắc nghiệt. tuyết đến chục inches. những cơn gió buốt. kéo nhiệt độ
xuống vài chục độ F. trong căn nhà đó. có ánh đèn vàng. có tiếng dương cầm. có bạn bè. có
ly rượu và những tiếng cười ngất ngưõng thì những cơn bão tuyết những cơn gió lạnh ngoài
kia chẳng nghĩa lý gì.
hãy nghe bạn ông nói về nhạc của ông:
"Bạn ta Cung Tiến,
Sắp đến ngày Cung Tiến 9 & 10 tháng 7 tới ở Cali. Các bạn đang dời miền Minesota gió lạnh về
miền Cali nắng ấm. Đây cũng là ngày hội của âm nhạc miền Nam VN vì nghe nhạc Cung Tiến
với Thu Vàng, Hương Xưa, Hoài Cảm… đồng nghĩa với một cuộc hành hương trở về thăm Saigon
yêu dấu thủa nào. Tôi xưa nay vẫn yêu thích những tác phẩm đầu tay ấy của Cung Tiến mà anh
thường gọi là “exercices”nhưng theo tôi đó là những dấu ấn mang tình tự VN rõ rệt nhất
trong nhạc của anh. “Đó là một khu vườn Cung Tiến, một thế giới riêng Cung Tiến.
Trên 50 năm nay nhạc Cung Tiến không lẫn với ai, nhạc “ xưa” nhưng không “cũ” bao giờ’,
càng nghe lâu càng thấm. Nó chịu được sự thử thách của thời gian. Nghe nhạc Cung
Tiến tôi thường nghĩ đến người con gái đẹp của một thế gia vọng tộc vừa suy tàn, sống ẩn dấu
trong một khu vườn vắng nhưng luôn luôn mang một nỗi tự kiêu thầm kín về gia phong
và nếp sống của mình.”.
“Ngày Cung Tiến “sắp tới hẳn là vui, tôi ở xứ Nam bán cầu này ,xa quá không tới được.
Già cả, lẫn lộn rồi mà bây giờ gặp được bạn xưa, uống với nhau ly trà, chén rượu thì sung
sướng quá. Nhân cuộc chơi “văn nghệ” này tôi nhớ lại một cuộc chơi văn nghệ
năm xưa (1975) trước khi nhà tan, nước mất. Đó là “Đêm Vũ Hoàng Chương”chúng ta
tổ chức để vinh danh nhà thơ lớn khi anh còn tại thế.
Tôi viết bài này khi nghe tin chị Vũ Hoàng Chương mất năm 2005 Tôi có CC bài này tới
bạn ta Nguyễn Cao Đàm. Có một người bạn nữa tôi muốn gửi, bạn Nguyễn Xuân Nghĩa
người ủng hộ chúng ta hết mình trong cuộc chơi năm xưa., Thấy trong số nghệ sĩ
trong concert Cung Tiến có Quỳnh Giao, xin cứ gửi cho Quỳnh Giao là chắc sẽ tới NXNghĩa.
Tôi loạng quạng đánh mất Email address của Quỳnh Giao rồi nên nhờ bạn forward giúp.
Chúc mọi sự lành. Thân quí. PLP."
nhạc cổ điển vn tôi chỉ nghe mỗi mình nhạc ông. với tôi vậy là đủ.
tiễn. và đưa . cả hai tôi điều không quen. không muốn. nhưng chúng lại đến. và bắt phải làm.
thôi cứ để hoài cảm. hương xưa. và cả thu vàng
nữa ở lại. nghe bố!
bố đi bình an.
Họ vẫn còn...
…
CT
có lá rơi đầy không thứ tự họ vẫn còn
có vàng ươm đẫy những mùa thu
có đôi chân cũ xào xạc cũ
nhốt tiếng dương cầm trong ngón tay
…
-- Tuệ, như một nén hương đến Bố nuôi