mùa hạ vàng đất lở

02/11/202110:48:00(Xem: 1562)

 

8
Minh họa: Cao Bá Minh

 

*

khi giọng nói bắt đầu bay lạc

theo gió mưa đầu mùa

em sẽ thu mình che giấu sự im lặng

nỗi cô đơn của tôi sẽ ra màu xám

như khói chiều bay lên núi

cỏ hoa dưới chân ngậm ngùi

và lời nói thì thầm

rót vào tim những hạnh phúc mong manh

*

khi đồng bằng cất tiếng ru của dòng sông

đất trời sẽ trở mình

thức dậy theo tiếng kêu tình nhân sông núi

tuổi xế chiều và bóng tối

đồng lõa một chút yêu nhau vội vã

như chén tương phùng uống cạn bình minh

*

câu niệm chú treo lên tường

ghi nhớ ngày trần gian chìm xuống hồ sen

những bàn tay vớt lấy

gầy gò như cô đơn

chạy dài trên con đường ẩm mốc

trên áo mẹ vẫn ghi khổ ải

của chiến tranh thù hận

đại dịch tang thương

và bài thơ lưu vong còn in đậm

một chút ngậm ngùi

cúi mặt những đêm vỡ trăng

*

chiều nay

mùa hạ vàng đất lở

khu vườn hoang sơ mang nét buồn

những con mắt mặc khải mở ra trong đêm

giọng nói tử sinh thầm thì

nhắc nhở ngày mai đừng bao giờ lỗi hẹn

khởi đi

từ hôm nay góc tối trần gian…

 

thy an

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...
Treo cổ lên / Mặt trời đen / Đầu cúi xuống / Nhất điểm hồng...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.