màu ảnh chiến tranh

11/04/202112:24:00(Xem: 2273)
83
Minh họa: Cao Bá Minh



Bạn thân tôi là quân nhân xuất sắc.

Anh vào cuộc chiến với quân hàm thiếu úy.

Sau sáu năm, rời chiến tranh bằng cố thiếu tá

Trở về nhà, lạnh lùng, câm lặng,

trong hộp gỗ, anh chỉ còn một cánh tay.

 

Anh là người đàn ông thứ năm trong gia đình,

hy sinh tính mạng bảo vệ tổ quốc,

sau cha và ba anh trai.

Không nước mắt, mẹ anh đưa anh vào giữa nhà.

Ngồi cạnh quan tài, nắm tay anh,

im lặng, đôi mắt vô hồn nhìn lên bàn thờ,

nơi bốn bức ảnh những người lính đã chết.

Nhìn cảnh thương tâm đó, tôi sợ hãi.

Tất cả người mẹ đều đau khổ vì con,

Nhưng người mẹ mất con, đau khổ nhất.

Người đau khổ tiếp theo là vợ anh

và đứa con trong bụng.

 

30 năm qua,

đôi khi tôi mơ về bạn mình.

Có lần, bạn tôi nói:

- “Tao mất cả hai tay.

Cánh tay trong quan tài của người lính khác. "

Lần sau, tâm sự:

- “Thằng bé không phải con tao.

Tao bị chấn thương nặng ở háng trong trận chiến đầu tiên. "

 

Không ai tin vào những giấc mơ,

nhưng lời nói của anh đóng đinh

hình ảnh chiến tranh đầy ám ảnh

trong hồn tôi.

 

*

Color of War Images

 

My best friend is an outstanding soldier.

He entered the war wearing the second lieutenant.

After six years, he left the war as a major.

Returning home, cold and mute,

in the wooden box, he lost an arm.

 

He was the fifth man in his family,

sacrificing life to protect our homeland,

after his father and three brothers.

With no tears, his mother took him into their house.

Sitting next to the coffin, she holds his hand,

silent, eyes blankly stared at the altar,

where four pictures of the dead soldiers stood.

Seeing that pitiful scene, I was frightened.

 

All mothers suffered for their children,

But the mother who lost her child suffered the most.

The following sufferers were his wife

and her womb child.

 

Over the past 30 years,

sometimes I dream about my friend.

Once, he told me:

- "I lost both arms.

The arm in the coffin belongs to another soldier."

Another time, he said:

- "The boy is not my child.

I had a severe injury to my groin in the first battle."

 

No one believes in dreams,

but his words hammered haunted war images,

through my soul. 

 
Ngu Yên

 

(Dich qua hệ thống SLTA

Download SLTA miễn phí:

https://www.academia.edu/45629061/SLTA_Second_Language_Translation_Aids)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
khi tôi ngước mặt trả lời / bà đã quay lưng / nắng sớm vươn theo lấp lánh / trên tóc trên vai / áo phất phơ bay trong gió
chút ánh sáng của núi rạng đông / phương đó quê hương là mặt trời / rót chén rượu ân tình nắng ấm / lòng xao xuyến như lần đầu tìm nhau / tấm lòng như con nước dâng cao / hạnh phúc như đến từ vũ trụ / giấc mơ vẽ lên bức tranh trăm nỗi / cuộc tương phùng cuối đời
Thơ ông có bí mật ma thuật ra sao? Xin đọc Howl (Hú), bạn đọc sẽ thấy chữ nghĩa biến hóa, phẩm chất văn chương văn học, cách mạng văn học, hòa tan vào nhau, cuồn cuộn bất ngờ, như múa lân, không biết lúc nào nó ngóc đầu, đập đuôi, xàng xê, nhảy cao, trồn đồn, lăn chiên. Đám muá lân đó, có Bùi Giáng đóng vai tề thiên đầy phép tắc và huyền thoại.
Saigon mẹ tôi không miếng trầu tươi / Không miếng vôi nồng, môi miệng biếng cười / Mẹ ngồi lặng nghe từng con số tới / Số cứ tăng dần, mắt Mẹ lệ rơi
bất kể dự báo thời tiết hôm nay & mười ngày tới / ở một nơi rất riêng tư ̶ ̶ ̶ trước không hề có tên / nay gọi vùng vịnh bóng đè / đối mặt một đại dương chưa bao giờ phẳng lặng
Ba bài thơ trên được trích từ tập sách "Không Đứng Mãi Trong Tranh" của Lê Chiều Giang, sách gồm những bài tùy bút ngắn tác giả viết "Mà như vẽ lại... không hề tẩy xóa, chẳng tô vẽ thêm..." và những bài thơ "hiện thực đầy ẩn dụ". "Không Đứng Mãi Trong Tranh" của Lê Chiều Giang là cuốn sách đầu tay và duy nhất được tác giả gởi tặng đến những người bạn của Nghiêu Đề và bạn Cô, với lời Nguyễn Thị Thụy Vũ viết thay đề tựa: "Chúng tôi sẽ đọc Lê Chiều Giang, những giòng chữ chảy lui về quá khứ. Một quá khứ không thể nào không nhắc tới, nhớ tới... Những quá khứ của thời đã "Chết đi, sống lại." Đọc Lê Chiều Giang là đứng lùi lại, ngắm nhìn những bức tranh vẽ lại kỷ niệm, bạn bè, tình yêu, những điều rất xa xưa, bằng cặp mắt của hiện tại, bức tranh của những tháng ngày cũ ẩn hiện bằng cảm xúc riêng của tác giả, nhưng rất chung như chính trăn trở của bạn bè, thế giới, thời đại của Cô. Đọc thơ Lê Chiều Giang, là để ngọn khói trong lòng mình bay lên, là "Mổ trái tim.
Thơ ba dòng là một thứ “hố đen” trong vũ trụ thơ. Đó là thứ “thơ còn lại” sau khi thiêu rụi những rườm rà, những quy cách, những lối mòn của những đường lối thơ đã trở nên chán ngắt mà, trong đó, nổi bật nhất, là sự mượt mà du dương của chủ nghĩa lãng mạn. Thơ ba dòng, do đó, là thơ để nghĩ hơn là để ngân nga như những nhạc điệu êm tai và, trong tương tác với người đọc, như là một thứ thơ đã nén chặt, nó sẽ bùng nổ theo những liên tưởng và suy tưởng không ngờ.
Thanh âm một cõi Sa Bà / Ba ngàn thế giới cũng là tại tâm / Nước non chung một cung trầm / Máu sa lệ sót những lầm than đau
Mối tình đầu đã giết dì tôi / như người ta giết bông hoa / cắm lên bàn thờ / héo hon tháng ngày còn lại. / Dì tôi yêu thích và buồn theo tiếng hát / “Đồi Thông Hai Mộ” / Như thể mối tình trong ca khúc này / là tâm sự của dì tôi.
nguyên thủy là kêu gọi trở về / nơi cánh đồng của những trong lành tươi mát / chưa nảy sinh những dị biệt / chân đi trên phù sa / ướt những tấm lòng xanh ngát bao la
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.