1
Chuyện ngày xưa tự bến bờ
Phải rằng ngẫu nhĩ tình cờ gặp nhau
Mở ra một bến giang đầu
Khởi dòng tộc Việt quả bầu trăm con
2
Người vui bể cả sóng cồn
Người về trấn giữ nước non đất liền
Khách hào hoa, gái thuyền quyên
Ấy là nguồn cội một huyền sử xưa
3
Thời gian thấm thoát xa đưa
Văn Lang lập quốc truyền thừa từ đây
Nỗi lòng man mác trời mây
Rằng ơn thuỷ tổ sâu dày biết bao
4
Tiếc thay cho gái má đào
Lầm yêu nên để lũy hào vỡ tan
Loa thành thất thủ máu loang
Rắc lông ngỗng trắng dặm đường huyết pha
5
Mịt mù một giải sơn hà
Mỵ Châu ơi hỡi nước nhà phế phong
Xót xa con cháu Lạc Hồng
Sầu xưa thống thiết một giòng lệ rơi
6
Rằng ơn quốc tổ đời đời
Vua Hùng dựng nước cho người Việt Nam
Đồng chiều phảng phất khói lam
Mái tranh lặng lẽ mấy lùm tre xanh
7
Con bươm bướm nó lượn vành
Vàng hoa cải rộ mà thành tương tri
Nhạt nhoà dấu vết chim di
Miếu đền xưa hoá xanh rì bãi dâu
8
Ngày xưa ở Hát Giang đầu
Hai Bà Trưng đánh giặc Tàu tả tơi
Tô Định thái thú hụt hơi
Chạy về Ngô Quận rụng rời tâm can
9
Cái nòi giặc Hán rất gian
Đã tham còn laị bạo tàn lắm thay
Luôn luôn thèm mảnh đất này
Động binh xâm lấn xưa nay chửa dừng
10
Này em Việt tộc anh hùng
Giặc dù mạnh bạo cuối cùng cũng thua
Có người con gái Núi Nưa
Má đào yếm thắm tuổi vừa xuân xanh
11
Thấy quân Ngô cẩu hoành hành
Quyết lòng cùng với người anh phất cờ
Ra tay dựng laị cơ đồ
Triệu Thị Trinh khiến giặc Ngô kinh hoàng
12
Cỡi voi khoác chiến bào vàng
Anh hùng nhi nữ rỡ ràng sử xanh
Thiên hương quốc sắc một nhành
Xác thân dẫu mất tinh anh mãi còn
13
Khôn thiêng phò tá nước non
Vượt qua những bận sóng cồn hiểm hung
Nước nhà lụy cánh phù dung
Vô thường vẫn đẹp vô cùng em ơi
14
Rồi nhà họ Khúc ba đời
Dựng nền tự chủ dưới trời Giao Châu
Dòng đời liên tục bể dâu
Thịnh suy mấy chốc cho đau lòng người
15
Mình vui xin tạ ơn đời
Tự hào thay cháu con người Việt Nam
Ngược dòng lịch sử tháng năm
Một nhà nước mới Vạn Xuân thuở nào
16
Vốn dòng nghĩa sĩ anh hào
Lý Bôn, Lý Bí dựng trào đình riêng
Độc lập hai tiếng thiêng liêng
Rõ ràng định phận một miền Châu Hoan
17
Triều Đường buộc cống vải ngon
Dân phu gồng gánh trèo non vượt đèo
Biết bao lao nhọc hiểm nghèo
Sức cùng lực kiệt hùm beo giữa đàng
18
Can trường dũng sĩ Thúc Loan
Gọi dân đứng dậy hợp đoàn khởi binh
Đạo trời hợp với dân tình
Lòng người ủng hộ triều đình vua Đen
19
Đường Lâm xuất hiện người hiền
Lưọc thao cũng đủ gan liền cũng cao
Nhấn chìm bọn cướp Hoằng Thao
Bạch Đằng sông dậy sóng trào máu loang
20
Một thời vận mới huy hoàng
Nghìn năm Bắc thuộc hoàn toàn cáo chung
Ngô Quyền là đấng anh hùng
Quốc gia độc lập vui mừng phỉ phong
21
Văn minh Đaị Việt khởi dòng
Chính danh tồn tại ở trong đất trời
Quốc sử chép giữ lấy lời
Chiến công hiển hách muôn đời còn ghi
22
Này cô gái Việt xuân thì
Bốn mùa đồng nội có gì luyến thương
Một hôm về giữa phố phường
Ngẩn ngơ dường lỡ bước đường tương tư
23
Nhạc vàng tha thiết ca từ
Tàn đêm phố thị với người tri âm
Lạc loài bỡ ngỡ tháng năm
Vẫn hằng thao thức trong tâm giống nòi
24
Cơn đau lỡ vận sóng bồi
Nước non tao tác đến hồi điêu linh
Có người hào kiệt họ Đinh
Cờ lau tập trận luyện binh giữa đồng
25
Nhà Ngô đến lúc suy vong
Sứ quân cát cứ thù trong giặc ngoài
Tiên Hoàng xưng đế lên ngôi
Đặt tên nước Việt Đại Cồ vẻ vang
26
Tống triều giở mộng xâm lăng
Động binh ý định san bằng nước Nam
Nòi Tàu độc ác tham lam
Lẽ nào mình laị chịu cam sao đành
27
Vân Nga thái hậu lòng thành
Dứt tình suy cử Đaị Hành tấn phong
Họ Lê dốc sức hết lòng
Bình Chiêm, phá Tống chiến công lẫy lừng
28
Hoa Lư mở hội tưng bừng
Thương người goá bụa nửa chừng con côi
Tình nhà nghĩa nước rạch ròi
Tấm lòng son sắt muôn đời còn ghi
29
Ngoài đồng mấy vết chim di
Hồn người xưa hỡi thầm thì cỏ lau
Dòng đời tương tục bể dâu
Thịnh suy đã lắm còn đau lòng người
30
Thuận dân thì hợp đạo trời
Nghịch dân ắt sẽ muôn đời baị vong
Cầm quyền lẽ ấy phải thông
Cũng là đạo lý ở trong cõi này
31
Vun bồi gốc rễ sâu dày
Cháu con cũng sẽ có ngày quang vinh
Tiêu Sơn phát tích hiển linh
Tiềm long ẩn ở làng Đình Bảng xưa
32
Thiếu thời sống ở cữa chùa
Ân sư Vạn Hạnh laị vừa cha nuôi
Bỏ công đào luyện rèn trui
Tháng ngày bao quản khôn nguôi tấc lòng
33
Quốc gia tương tục nối giòng
Một nền thịnh trị Thăng Long Lý triêu
Nhớ ơn Thái Tổ sớm chiều
Định đô mở cõi quốc thiều chính danh
34
Phá giặc Tống dẹp Chiêm Thành
Bồn Man quy thuận tiếng lành bay xa
Thơ Thần định phận sơn hà
Bên bờ Như Nguyệt ấy là tuyên ngôn
35
Làm cho rạng rỡ tông môn
Lý Thường kiệt tướng dày công trận tiền
Cùng bao các bậc tài hiền
Dựng nền văn hiến lưu truyền cháu con
36
Này em gót đỏ môi son
Một dòng quốc sử có còn nhớ chăng
Thương nhau xin hãy nhớ rằng
Nước non mình vẫn vĩnh hằng thuỷ chung
37
Dẫu đời lắm lúc lao lung
Vẫn tôn thờ đấng anh hùng trượng phu
Gặp em mắt biếc hiền từ
Giữa trần mà laị đẹp như thiên thần
38
Theo ta về viếng mộ phần
Đền đài miếu vũ tiền nhân thuở nào
Rưng rưng lòng thấy tự hào
Tổ tiên ân đức biết bao lẫy lừng
39
Xa xôi ngoài vạn dặm trường
Mà tâm thao thức vẫn thường khắc ghi
Một vùng cỏ biếc xanh rì
Vô thường là thế tiếc gì hỡi em
40
Dẫu cho ngày tháng êm đềm
Hậu cung xưa hoá bậc thềm rong rêu
Đêm trường khản giọng cuốc kêu
Người xưa đâu hỡi sớm chiều trắng mây
41
Lý triều hết số đắng cay
Mỹ Đường thôn ấy mộ đầy oán than
Thủ Độ hạ thủ bạo tàn
Quyết chôn sống cả họ hàng vương gia
42
Triều Trần laị được mở ra
Một nguồn hào khí Đông A ngất trời
Thăng Long danh chấn một thời
Văn minh Đaị Việt khiến người tụng xưng
43
Bạch Đằng sông sóng lẫy lừng
Laị thêm lần nữa chiến trường giặc tan
Quân Nguyên lớp lớp hàng hàng
Ba lần đaị baị thế tàn mộng xưa
44
Quốc Tuấn trí dũng có thừa
Văn tài võ lưọc cũng vừa cao tay
Vua hiền tướng giỏi đủ đầy
Quốc gia Đaị Việt tháng ngày vàng son
45
Cương vực mở rộng nước non
Chiêm Thành, Chân Lạp không còn nhiễu nhương
Bồn Man quy thuận khiêm nhường
Định kỳ sứ giả vẫn thường tiến dâng
46
Oai danh vang khắp xa gần
Trong triều ngoài nội tinh thần phỉ phong
Vua Trần mở lối thiền tông
Trúc Lâm Yên Tử một dòng Việt gia
47
Bỏ ngôi hành hạnh đầu đà
Cung vàng buông xả cữa già lạc an
Vì người thấu lẽ hợp tan
Thịnh suy mấy chốc thế gian chuyện thường
48
Non thiêng Yên Tử cúng dường
Dân an quốc định mười phương thái hoà
Gặp ngày hội hỷ hoan ca
Người về châu quận biết là nhớ nhau
49
Dẫu rằng trong cuộc bể dâu
Mình vui vẫn biết nỗi đau của người
Tiếc cho giòng giống dân Hời
Vong gia phá quốc muôn đời xót thương
50
Đã hoang phế cả miếu đường
Tháp Chàm loang lở phong sương đỉnh đồi
Đồ Bàn đổi chủ thay ngôi
Tàn đêm đom đóm ma trơi lập loè
51
Quý Ly kéo cánh kết bè
Giết người can gián, chẳng nghe hiền thần
Cướp ngôi giết haị vua trần
Đaị Ngu quốc hiệu muôn phần chẳng thông
52
Hoạ này khởi tự bên trong
Giặc Minh có cớ quyết lòng xâm lăng
Máu tham bành trướng vẫn hằng
Dã tâm cườp nước cho bằng mới thôi
53
Âm mưu xoá bỏ giống nòi
Huỷ diệt văn hiến của người Việt Nam
Bạo tàn, độc ác, tham lam
Người người oán hận tím bầm ruột gan
54
Quyết lòng cưú lấy giang san
Lê Lợi khởi nghĩa núi Lam dựng cờ
Anh hùng hào kiệt tụ về
Văn thần Nguyễn Trãi sao khuê giữa trời
55
Nằm gai nếm mật ở đời
Mười năm gian khổ đợi thời hưng long
Ba quân quyết chí một lòng
Chi Lăng, Chúc Động… tấn công dập dồn
56
Đông Quan giặc dữ kinh hồn
Cuốn cờ xếp vó chẳng còn hung hăng
Hạ dao cởi giáp ra hàng
Rút quân về nước Nam Bang thái bình
57
Nhà Lê dựng một triều đình
Nước non này vẫn của mình em ơi
Xin đừng hờ hững mà chơi
Một thời độc lập mất đời đấu tranh
58
Công lao các bậc cha anh
Máu xương đã đổ để giành tự do
Quý thay một bức dư đồ
Gắng công bồi đắp điểm tô giữ gìn
59
Thương người lòng dạ trung trinh
Ghét quân bán nước coi khinh nịnh thần
Tiếc thay lịch sử xoay vần
Được rồi laị mất vô ngần máu xương
60
Mình lưu lạc giữa con đường
Một ngày về giữa phố phường chớm thu
Mình chưa hề noí tạ từ
Lòng hằng tha thiết vẫn như ngày đầu
61
Một mai em có qua cầu
Chút tình này hẳn dễ dầu quên sao
Người em phong vận má đào
Một dòng sử Việt laị nao nao lòng
62
Đầu triều Thái Tổ, Thánh Tông
Nước nhà hưng thịnh xứng giòng rồng tiên
Trong triều vua sáng tôi hiền
Sơn thôn, phố thị mọi miền lạc an
63
Ngày vui qua thật lẹ làng
Đến hồi Lê mạc vô vàn nhiễu nhương
Dân đen ngao ngán chán chường
Chiến tranh ly loạn hết đường mưu sinh
64
Họ Trịnh cậy thế chuyên quyền
Hiếp vua lập phủ dựng riêng triều đình
Nước nhà tang tóc điêu linh
Lê, Mạc, Trịnh,Nguyễn luôn kình chống nhau
65
Hai trăm năm nạn bể dâu
Bảy lần Trịnh-Nguyễn đối đầu phân tranh
Mịt mù một giải sông Gianh
Máu xương thuốc súng xây thành em ơi
66
Đồng hoang ruộng hoá bời bời
Lưu dân phiêu dạt chân trời xa xăm
Điêu tàn suốt bấy nhiêu năm
Hai đàng một giải tím bầm ruột gan
67
Chiến chinh chết chóc cơ hàn
Mới hay địa ngục ngập tràn khổ đau
Nước non này lắm bể dâu
Phận người bao quản dãi dầu cũng cam
68
Ở miền đất mới trời Nam
Anh em họ Nguyễn quyết tâm dựng cờ
Anh hùng hào kiệt bốn bề
Cùng là nghĩa sĩ kéo về hội quân
69
Tế cờ lấy máu rắn thần
Tây Sơn khởi nghĩa muôn phần chính danh
Nhạc, Huệ là bậc tinh anh
Cùng em Nguyễn Lữ nổi danh lẫy lừng
70
Lên non xuống bể vào rừng
Tay không dựng nghiệp anh hùng mới kinh
Vào Nam ra Bắc mặc tình
Phò Lê diệt Trịnh triều đình laị an
71
Chúa Nguyễn bôn tẩu gian nan
Sang Xiêm cầu viện sài lang ruốc về
Haị dân haị nước gớm ghê
Huệ vào đánh dẹp ngọn cờ giương cao
72
Rạch Gầm, Xoài Mút… sóng trào
Quân Xiêm tan tác máu đào đỏ sông
Nhà Lê có kẻ lưu vong
Rắp tâm phản quốc mà không thẹn mình
73
Mãn Thanh bèn cử đaị binh
Can qua laị dấy chiến chinh chẳng dừng
Giặc Tàu tham bạo quá chừng
Dã tâm cướp nước chưa từng nhạt phai
74
Núi Bân tế cáo lập đài
Quang Trung phát hịch định ngày tấn công
Ba quân hưởng ứng nức lòng
Đồng tâm diệt giặc nội trong tết này
75
Cờ đào phất phới tung bay
Khăn vàng thắt cổ chiến bào hiên ngang
Quân ta vững dạ bền gan
Lấy đồn Khương Thượng phá tan Ngọc Hồi
76
Đống Đa cũng đã vỡ rồi
Sông Hồng đỏ máu cuốn trôi giặc Tàu
Nước non giờ laị sạch làu
Mùng năm mở hội người lau lệ mừng
77
Khải hoàn tấu khúc vang lừng
Thăng Long mở hội tưng bừng đón xuân
Định công thưởng tướng khao quân
Quốc gia hồ dễ mấy lần phỉ phong
78
Ba quân lớp lớp cờ hồng
Quang Trung lẫm liệt oai phong ngất trời
Cỡi voi ban bố cả cười
Nước Nam có chủ muôn đời biết chăng
79
Đánh cho chúng nó biết rằng
Giống nòi Lạc Việt vẫn hằng thiết tha
Giữ gìn lấy nước non nhà
Giang sơn một giải ấy là nguyện tâm
80
Vô thường thay cuộc tháng năm
Cháu con chuá Nguyễn laị làm quốc vương
Mười ba vua giữ miếu đường
Giữa chừng gặp họa Tây Dương mất quyền
81
Cậy mình lớn pháo to thuyền
Tấn công cướp nước ba miền khổ đau
Tám mươi năm lệ máu trào
Quốc dân nô lệ đồng bào xót xa
82
Nhục thay mất nước tan nhà
Cũng vì thời vận cũng là mệnh suy
Bao người vĩnh viễn ra đi
Quyết giành laị nước mà hy sinh đời
83
Cần Vương hịch nức lòng người
Đánh Tây cứu nước một thời tiếng vang
Có quan ngự sử họ Phan
Chiến công thắng trận Vụ Quang lẫy lừng
84
Hùm thiêng Yên Thế anh hùng
Ba mươi năm giữa núi rừng đánh Tây
Nghĩa khí cao ngất trời mây
Thân dù nát với cỏ cây chẳng sờn
85
Mai Xuân Thưởng ở Tây Sơn
Tình nhà nghĩa nước đền ơn mẹ già
Cũng vì một cõi sơn hà
Hộ Dương, Trương Định… đều là quên thân
86
Anh hùng nghĩa sĩ phong trần
Đáp lời non nước chẳng cần ai hay
Giam cầm tra tấn tù đày
Mẹ ơi nước Việt thấm đầy máu xương
87
Guộc gầy mảnh đất quê hương
Mà người dũng sĩ coi thường hiểm nguy
Đảng trưởng Thái Học gan lì
Đầu rơi cũng chẳng tiếc gì tấm thân
88
Mười ba đồng chí chung phần
Hy sinh mạng sống đền ân nước nhà
Này đây một giải giang hà
Biết bao xương máu ông cha của mình
89
Em ơi cố gắng giữ gìn
Hồn thiêng sông núi mấy nghìn năm nay
Càng học càng thấy mê say
Yêu người yêu mảnh đất này chứa chan
90
Địa đầu biên giới Hà Giang
Giữ cho phên dậu vững vàng chớ quên
Linh thiêng quốc tổ miếu đền
Đoan Hùng- Phú Thọ dựng nên cơ đồ
91
Thăng Long khởi nghiệp đóng đô
Thừa Thiên nối tiếp dần vô Sài Gòn
Miền Tây sông nước hãy còn
Cà Mau tít tắp cuối con đường dài
92
Nhớ ngày đất nước chia hai
Một cơn nội chiến rạc rài máu xương
Tương tàn chẳng chút xót thương
Hai mươi năm lẻ chiến trường Bắc- Nam
93
Thương người khắc cốt ghi tâm
Mất thành tuẫn tiết tháng năm tôn thờ
Đôi khi những sự phỉnh phờ
Gây nên hậu hoạ bộn bề khó khăn
94
Bồ Tát Quảng Đức thiêu thân
Vì chưng lòng dạ thế nhân mê mờ
Dân Nam chẳng học chữ ngờ
Chiến tranh chấm dứt ê chề laị tăng
95
Độc tài ngu xuẩn hung hăng
Dân tình thậm khổ chẳng bằng ngày xưa
Bấy giờ đò sớm tàu trưa
Người người vượt biển nắng mưa ngại gì
96
Bão giông hải tặc tức thì
Kinh hoàng khổ nạn bất kỳ thảm thay
Trời cao mà đất laị dày
Kêu oan chẳng đặng người hay chăng người
97
Này em nhớ giữ lấy lời
Học đi để tránh cho đời mai sau
Đành rằng đời lắm bể dâu
Nhưng mà đây nỗi khổ đau bởi cuồng
98
Đaị đồng cái lý thuyết suông
Ngoại lai duy vật lệ tuôn đã nhiều
Vô minh vẫn cứ làm liều
Đất nghèo thêm họa tiêu điều nước non
99
Giặc tàu quá đỗi du côn
Bể Đông hải đảo chẳng còn em ơi
Giết ngư dân giữa biển khơi
Biết bao thâm độc haị người Việt Nam
100
Quan quyền mờ ám tối tăm
Ích kỷ vô cảm tham lam quá chừng
Lén lút thậm thụt chẳng dừng
Dân oan kêu khóc chưa từng lắng nghe
101
Dở dang đã lỡ mọi bề
Rằng đây kiếp nạn bao giờ giải xong
Vì chưng trong chốn bụi hồng
Quả này trổ bởi nhân trồng ngày xưa
102
Dù rằng mình chẳng có ưa
Muốn thôi ngặt nỗi duyên chưa chín muồi
Mình thương tha thiết ngậm ngùi
Naỳ dân, này nước mà xui lòng sầu
103
Anh hùng chí sĩ nay đâu
Ai người đởm lược đối đầu gian nan
Ai người trí dũng song toàn
Ai người đủ sức kết đoàn dân ta
104
Còn nhiều tri thức tài ba
Hô hào giữ lấy nước nhà Việt Nam
Dốc lòng yêu nước nhiệt tâm
Chịu nhiều đánh đập giam cầm khảo tra
105
Lặng im sĩ khí quốc gia
Bất tường điềm báo ấy là baị vong
Trăm nghìn khẳng định rằng không
Một mai laị đến… cái vòng thịnh suy
106
Quan quyền vốn chỉ nhất thời
Lòng dân vạn đaị ý trời thuận theo
Dẫu cho nguy cấp hiểm nghèo
Vẫn hy vọng sẽ sớm chèo chống qua
107
Này em có biết chăng là
Trong ngoài cố quận đều là cháu con
Lòng người nghĩ tưởng nước non
Việt Nam này sẽ ắt còn mai sau
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 09/2018