Chiếc Áo Của Ai

6/23/202016:32:00(View: 4765)

(Ngày soạn quần áo của Chi mang cho.)


blankblank


Em mất một trăm ngày

Hương còn đầm khăn áo 

Chị tung áo khắp nhà

Nỗi buồn không tiếng động


Nhớ em mặc áo này

Nhớ em quàng khăn ấy

Tiếng cười còn vướng lại 

Giữa hai đầu chéo khăn


Cầm lên lại bỏ xuống

Chiếc áo mầu tím than

Mầu tím như nốt nhạc

Rơi xuống buổi chiều vàng


Em đã nằm im lặng

Trong chiếc bình lặng im

Chị khua mặt hồ động

Nước không còn bóng chim


Chị không “đập cổ kính

Cất tàn y” xưa sau

Hương em trong ngực chị

Đọng tím một nỗi sầu


Lưỡng lự rồi cũng chọn

Một chiếc áo cất đi

Xếp cùng khăn áo chị

Như thủa bé nằm kề


Một trăm ngày rồi đấy

Rồi một năm, hai năm

Chị già thêm, chị lẫn

Ngu ngơ giữa áo khăn


Áo em và áo chị 

Ký ức thời gian phai

Một ngày tay sẽ hỏi

Ồ, chiếc áo của ai?


tmt

Ngày 23/6/2020



Reader's Comment
6/24/202003:11:24
Guest
Nhạn vô di tích chi ý ..iAi ở ai đi ..xin cả hai bảo trọng
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Thơ về Mẹ của nhiều nhà thơ, Nguyễn Thị Khánh Minh tuyển chọn và giới thiệu nhân Ngày Lễ Mẹ, 2023...
Thơ Nguyễn-hòa-Trước có xu hướng thiên về thơ Ngôn ngữ, chữ nghĩa của thơ chiêng chao, bất định, và thường để cho người đọc tự hiểu lấy ý nghĩa của bài thơ, nếu quả có một ý nghĩa nào đó trong thơ. Nhưng ở bài thơ MẸ dưới đây, nhà thơ đã để ảnh tượng MẸ hiển lộ trong từng câu chữ như một bức tranh hiện thực về MẸ, nhân ngày Lễ Mẹ. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Mẹ tôi hương vị trên đầu | mùi thơm nấu nướng thấm vào tóc da | cá tôm, hành tỏi, thịt thà | tóc búi, vài lọn lòa xòa đong đưa | giặt giũ, mài cọ, sớm trưa | năm con tắm rửa vẫn chưa vừa lòng | dọn dơ lau bẩn đời chồng | kiên trì giữ sạch nhà trong sân ngoài.
Thơ của hai thi sĩ Trần Hoàng Vy & Đào Văn Bình...
Kỷ niệm bầm dập không còn nhức nhối. | Con chuồn chuồn xẹp lép khô rang | Mất mát lâu ngày quen dần. | Thở nhẹ. | Ly tán không còn mấy quan tâm. | Nó bay thành bụi. | Đời không phải hợp rồi tan. | Chỉ còn vết vàng đọng trên giấy.
tôi khua lồng ngực và lắc trái tim | đó, nỗi buồn bực không suy suyển | mùa xuân hoa mọc | cỏ dại mọc nhanh hơn. mọc nhanh hơn. và mọc nhanh hơn
Thơ của hai thi sĩ: Trần Yên Hòa & Thy An
… Đã bao năm rồi, biết bao nhiêu nước chảy qua cầu, có quá nhiều điều để không thể nào quên. Ngay trong tù đày, những hình ảnh hồi tưởng chưa bao giờ là cuộc duyệt binh vĩ đại đầy màu sắc và ồn ào của ngày Quân Lực; mà luôn luôn là những bước chân diễn hành thầm lặng của một tiểu đội lính vô danh ở ngày giờ cuối cùng của một thành phố trước khi mất tên Sài Gòn. Người chuẩn úy ấy bây giờ ở đâu, trong một trại cải tạo nào, còn sống hay đã chết, số phận những người lính can đảm kỷ luật tới giờ phút chót ấy bây giờ ra sao, cũng không ai được biết. Liệu có thêm được một dòng chữ nào giữa những trang quân sử viết dở dang để nói về cuộc diễn binh kỳ lạ cấp tiểu đội mang biểu tượng hào hùng của quân lực ở ngày giờ cuối cùng trước khi cả toàn quân tan hàng rã ngũ... (Ngô Thế Vinh, trong tập truyện Mặt Trận Sài Gòn.)
giữa tràng thiên lâm lụy | biển lớn dậy con đò | sông bức về ngạ quỷ | trôi xám nỗi buồn tro
chiếc buồm rách nằm trêu nắng | những đợt sóng li ti nhìn chúng tôi bực tức | nửa thế kỷ | buông đi và siêu thoát