Văn Điếu Quốc Hận 30 Tháng 4

30/04/202000:00:00(Xem: 3873)

Hôm nay Ngày Quốc Hận 30 tháng 4
45 năm xa Tổ Quốc
Quân dân Việt Nam Cộng Hòa
Nghìn trùng nổi đau.
Ngậm ngùi hồi tưởng….
Cộng nô theo lệnh Nga Tàu
Vào nam xâm lược, gây bao tội tình
Than ôi vận nước điêu linh
Anh hùng tử sĩ hy sinh chẳng màng
Nhớ từ thuở miền nam hào hiệp
Giơ bàn tay đón tiếp di cư
Đã sáng tỏ
Cộng hòa, dân chúng ấm no
Cộng nô, dân tộc nằm co đầy đường.
Ngày Quốc Hận đau thương năm đó
Toàn Việt Nam nhuộm đỏ oan khiên
Dân tình đói khổ triền miên
Hận thù chồng chất hai miền Bắc Nam
Ai cũng tưởng, giang san đổi mới
Chiến tranh tàn, phất phới tương lai
Nào ngờ giặc cộng ra tay
Đẩy dân ra biển, nuôi loài cá tôm
Kinh tế mới, ngăn sông, cấm chợ
Đổi tiền Hồ, thầy, thợ, trắng tay
Dân lành gặp nạn ai hay
Nhà tan cửa nát, tháng ngày tả tơi
Gái làm đĩ, trai thời nô bộc
Toàn Việt Nam chẳng chốc tang thương.
Giặc Tàu dòm ngó quê hương.
Cộng nô bán nước, mười phương thập thành
Dân vùng dậy đấu tranh, đả đảo
Vì quê hương xương máu Việt Nam
Tù nhân chính trị, dân oan
Gông cùm xiềng xích chẳng màng tấm thân
Nay đã rõ
Ngày xưa nô lệ đói meo
Ngày nay độc lập, cổ đeo hai tròng
Quốc nội, hải ngoại một lòng
Đấu tranh giữ nước, non sông Lạc Hồng
Chiến sĩ vong thân
Đồng bào tử nạn
Hồn thiêng sông núi
Chứng giám lòng thành
Trầm hương nghi ngút
Theo khói mong manh
Bay về cố quốc
Thượng hưởng !

 
Mũ Đỏ Nguyễn văn Lập cẩn lập

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mắt tháng Tư không còn hạt lệ. Mắt tháng Tư chiêu niệm màu cờ. Mắt tháng Tư chập chờn bia mộ hồn tử sĩ từ cổ kim thao thức. / Mắt tháng Tư rưng màu huyết phượng. Mắt tháng Tư ngào cơn huyết biển. Thân giạt cỏ bồng hồn khua nước bao lâu rồi thủy mộ. / Trái tim người đi rơi dần từng mảnh, buồng ngực khô nhớ gió phương nam máu đỗ quyên khắc khoải quê nhà. / Mắt tháng Tư nở bông hoa trên cành hy vọng mỗi đóa hoa như một giọt nước mắt hồng rơi xuống trái tim tôi. / Mắt tháng Tư dẫu ngàn năm vô tự, mảnh lao đao lịch sử. Lật từng chương… / Giấy mực đời chép ra, ví thiếu. / Lấy da này viết để tạ nhau…
tháng tư đưa tay nhặt / vỡ nát của ngày xưa / còn đây, chồng sách cũ / những quả chín trái mùa / còn đây, chiều gió nổi / những ngôi mộ rạp mình / bia gỗ nào run rẩy / hồn linh nào tủi thân / chiến trường lâu đã nguội / hơi sắt và hơi đồng / mấy chục mùa hoa rụng / hư không tìm hư không
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...