Hôm nay,  

Ngày Của Cha, hãy nói thương yêu cha của mình

17/06/202320:48:00(Xem: 1957)
Tùy bút -- Father's Day

kmd 1

Người nào cũng thương cha mẹ của mình mà không nói, không bày tỏ tình yêu của mình. Nếu không nói ngày hôm nay, ngày mai nếu không thức dậy thì sẽ không còn cơ hội để nói: cha ơi, con thương cha lắm! Ngày xưa, thương cha, thương mẹ, thương người mình kính trọng chỉ để trong lòng, ngày nay thương ai cứ nói ra. Nếu ngày mai mình không còn, sẽ không ân hận là mình có nhiều cơ hội để nói mà mình không nói.
    Không phải đợi ngày của cha mới nói: cha ơi, con thương cha lắm! Ngày của cha không tưng bừng như ngày của mẹ nhưng ngày của cha mình cũng nhìn thấy hoa nở ngoài vườn, hái vài cành hoa tặng cha và nói: cha ơi, con thương cha lắm! Cha ơi, con thương cha lắm!
    Cha là hình ảnh tuyệt vời của con, cha là bờ vai vững chắc để con nương tựa. Dù con có thành công ngoài xã hội, có địa vị quan trọng, có tiền rừng bạc biển nhưng cha vẫn là người không ai có thể thay thế được. Vậy tại sao chúng ta không nói: cha ơi, con thương cha lắm!
    Ngày của cha là dịp để cho con bày tỏ lòng thương yêu của mình đối với cha. Rừng có nhiều chim, biển có nhiều cá, tiếng hót ngọt ngào của loài chim hoang dã, cá lội nhởn nhơ dưới lòng biển, cả chim và cá cũng có tình cảm: cá mẹ, cá cha cũng quấn quýt bên con của mình. Rừng cây có chim nhảy nhót từ cành này sang cành kia, múa hát vui như hội chợ vào mùa xuân, vào mùa hè, đẹp vô cùng.
    Hãy cất tiếng nói êm ả: cha ơi, con thương cha lắm!
 
***
 
Rồi cha cũng đi, mẹ cũng đi, những người nào được hạnh phúc khi còn cha mẹ, thì hãy nói, nói ngay, đừng chần chờ sẽ ân hận, làm được điều gì thì phải làm ngay. Sự thành công của con người là phải nhanh, hãy nói ngay hôm nay đừng đợi ngày mai: cha ơi, con thương cha lắm!
    Rất tiếc ngày xưa khi cha tôi còn sinh tiền, tôi chưa bao giờ nói: cha ơi, con thương cha lắm! Cho đến khi tôi vượt biên, lênh đênh trên biển cả, tôi nhớ đến cha tôi, nhớ đến mẹ tôi, nhưng không còn cơ hội để nói cha ơi, con thương cha lắm, mẹ ơi, con thương mẹ lắm! Định cư ở Hoa Kỳ, tới ngày lễ của mẹ, của cha, nhìn xung quanh thấy mọi người tổ chức tiệc cho cha, cho mẹ của họ, tôi tiếc lắm, tôi thèm được nói những gì tôi nghĩ trong lòng, nhưng không còn cơ hội nữa. Ba tôi mất, tôi mồ côi, mỗi lần nhìn thấy bằng hữu của tôi có cha, có mẹ, tôi thèm mình cũng được như họ nhưng không được nữa rồi.
 
Buồn hay vui cha cũng cam để dạ
Khóc hay cười cha để cả trong tim
Như đại dương lòng biển cả lặng im
Trong sâu thẳm tiềm tàng nhiều bí ẩn.
 
Không cha mẹ nào mà không thương con, không con nào mà không thương cha mẹ. Khi mình làm cha mẹ rồi mới biết sự khổ cực của người làm cha mẹ. Cha mẹ lo cho con ăn uống, cho con đến trường, dạy dỗ con. Sự giáo dục của gia đình vô cùng quan trọng. Những đứa trẻ thành người hữu dụng trong xã hội cũng nhờ sự giáo dục của ông bà, cha mẹ.
    Một cô gái trẻ tâm sự:
    – Ngày của cha, chúng con thường làm việc xã hội, giúp đỡ người nghèo khổ ở Việt Nam, để hồi hướng công đức cho cha chúng con.
    Tôi nói:
    – Tuyệt quá, tuyệt quá, ở đây ai cũng sợ ăn nhiều sinh bệnh, nên ăn ít càng tốt. Ngày của cha đâu cần tổ chức tiệc linh đình phải không?
    Những người con hiếu thảo thương cha mẹ mình nếu chẳng may cha mẹ đang nằm nhà thương, viện dưỡng lão thì ngày nào cũng vào thăm cha mẹ mình không cần đợi đến cuối tuần. Ngày lễ hay ngày của cha mẹ thăm viện dưỡng lão và thăm luôn bệnh nhân không có thân nhân, vài lời thăm hỏi ân cần, đầy tình người nên làm lắm.
    Có một buổi tối sau khi thăm viện dưỡng lão ở thành phố Garden Grove, trở về nhà, tôi nghe trên đài phát thanh, một cô y tá vừa nói vừa khóc: tôi không ngờ, tôi làm trong viện dưỡng lão nhiều năm, tôi thương các cụ như thương cha mẹ tôi, tôi chăm sóc các cụ như chăm sóc cha mẹ tôi. Nhiều khi cuối tuần nghỉ, tôi cũng vào viện dưỡng lão thăm các cụ. Một ngày kia, có một cụ bà người Mỹ qua đời, luật sư của cụ bảo tôi lại văn phòng luật sư để nghe luật sư đọc di chúc. Không ngờ cụ bà để tài sản cho tôi thay vì cho con của cụ, vì con của cụ không chăm sóc cụ như tôi đã từng chăm sóc cụ nhiều nằm trong viện dưỡng lão.
    Làm bất cứ việc gì tốt đẹp đều được bồi đáp, kiếp này không cần đợi kiếp sau. Người làm việc tốt, giúp cho người khác, người khác sẽ giúp lại cho con cháu của mình.
    Nói về cha, về người mình kính mến như cha, nói hoài không hết, tới khi qua đời cũng không nói hết về tình thương của mình dành cho người cha của mình, hãy nói ngay: cha ơi, con thương cha lắm, đừng đợi khi cha qua đời mới cất tiếng nói thì muộn quá.
    Cha tôi hiền lắm, tôi có phước được là con gái của cha tôi, người cha hiền lành nhất trên cõi đời này. Lúc nào tôi cũng cầu nguyện cho người tôi kính mến thương yêu sống lâu trăm tuổi để giúp người, giúp đời. Nghĩ đến người thân yêu của mình không phải đợi lúc gặp hoạn nạn, hay khó khăn mới cất tiếng gọi Chúa ơi, Phật ơi, cha ơi! Trong lúc bình thường, đời sống hanh thông, hình ảnh thương yêu vẫn ở trong lòng mình, trong trái tim của mình thì sao không nói hằng ngày chứ?
    Mong những người trẻ, người già, người nào cũng có nơi nương tựa, trong lúc vui vẻ, hạnh phúc hay lúc phiền não cũng có người để nương tựa, để có niềm tin mà sống vui, sống mạnh, mong lắm thay.
    Ngày của cha, xin tất cả người nào cũng có cha, hãy nói với cha của mình: cha ơi, con thương cha lắm, lúc nào con cũng cần có cha, cha là nơi nương tựa của con, cha là sức sống của con, con cần cha lắm, cha ơi.
    Ngày của cha là ngày ý nghĩa, hãy nghĩ đến cha của mình, hãy làm việc thiện để hồi hướng công đức của mình cho cha của mình.
 

– Kiều Mỹ Duyên

(Orange County, 6/2023)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ông bà Năm quê quán ở Thuận Hòa, Sóc Trăng, ông bà sinh cơ lập nghiệp cùng với và tiếp nối tổ phụ tổ mẫu nhiều đời ở quê. Họ yêu đồng ruộng, yêu vùng đất màu mỡ phù sa ruộng vườn gieo trồng thoải mái. Vậy mà sau ngày quốc nạn 30– 04– 1975, họ chật vật vì ruộng vườn, làm nhiều phải đóng thuế nhiều, làm ít thì bị tổ sản xuất phê bình kiểm thảo. Lúa mạ thiếu nước, thiếu thuốc trừ sâu, trồng tỉa khó khăn...
Trời nắng chang chang, thỉnh thoảng từng cơn gió bụi bốc lên bay rát cả mặt, dòng xe máy xình xịch chạy như mắc cửi trên đường. Hai bên lề đường có cả mấy mươi tiệm vịt quay, heo quay, những con vịt quay vàng ươm, có con thì da sậm màu hơi ngả nâu tất cả đều béo nhẫy mỡ, treo tòng teng trong tủ kiếng trông rất bắt mắt. Những con heo sữa quay vàng ruộm hoặc ngã màu cánh kiến, chủ tiệm còn gắn vào miệng nó một cái bông đỏ thắm...
Longwood Gardens là một “vườn hoa” không những nổi tiếng của Tiểu bang Pennsylvania mà còn là một trong vài vườn hoa nổi tiếng nhất của cả nước Mỹ...
Ở Mỹ người ta không ăn mỡ của động vật như heo, bò, gà vịt, vì sợ tăng cholesterol. Nếu ăn mỡ họ ăn bacon, thịt ba chỉ ướp muối. Họ chiên bacon cho giòn, ăn kèm với trứng chiên và bánh mì. Một món điểm tâm rất được nhiều người yêu thích. Tôi thích dùng mỡ nhưng chỉ dùng ở một vài món. Mỡ heo, tôi mua miếng dày, thái hạt lựu, thắng riu riu cho đến khi tóp mỡ héo lại, màu vàng nhạt ngả sang nâu. Tôi vớt tóp mỡ, để riêng ra cho khô và giòn, dùng để kho cá bống. Vì cất nhiều công, nên tôi rất quý tóp mỡ...
Vinh cầm cái ly nhỏ đưa lên “Dô. Anh em !” “Ê. Sao khẩn trương thế, mày? Chưa có miếng nhắm nào vô bụng cả!” Đặt ly xuống, nhìn khuôn mặt bị thịt của Sáu Diên đang cười, Vinh chợt thấy bực mình và cụt hứng...
Thế kỷ trước, truyện Ví Dụ Ta Yêu Nhau* của một nhà văn trẻ đã làm bao nhiêu “kẹp tóc”, “húi cua” say mê một thời. Thế kỷ này, các cô, các cậu ngày xưa, giờ đây là những bà, những ông với mái tóc mặn mà, ít tiêu nhiều muối, có phút chạnh lòng chăng, khi nghe những ví dụ dưới đây?
Hai người đang đi chầm chậm trên lối đi hẹp bằng đất thỉnh thoảng có những con đường mòn xanh mơn mởn cắt ngang, mà cứ hai năm một lần những xe đẩy chở cỏ khô hoặc lúa mì lại ùa vào những đám hoa cúc và cỏ. Những cơn mưa gần đây đã tạo thành từng vũng ao nhỏ ở những đoạn lồi lõm; nhưng ở phần giữa đường, đầy bụi bặm và rải rác có dấu vết móng ngựa, thì khúc đường cũng khá rộng để hai người có thể sánh đôi...
Tôi là dân Bắc Kỳ 54 di cư vào miền Trung, đến một thành phố rất đẹp ven biển. Ba tôi dạy học mãi ngoài Huế, nên tôi ở lại thành phố biển với Ông Nội và hai bà cô để tiện bề học hành và hầu hạ Ông. Tôi coi Ông giống như Cha, nhưng đôi khi cũng rất buồn, cô đơn và tủi thân. Bởi vì Ông già hơn Cha nhiều và khó gần gũi. Những lúc như vậy, hầu như tôi chỉ có bé Uyên là người thân thích nhất...
Sarah, cô bạn da trắng, từng học chung với tôi chương trình về Day Care tại McEwan College nhưng lại rủ rê tôi làm việc hổng có dính dáng gì đến Day Care: chuỗi cửa hàng cà phê. Hồi đó, sau khi lấy bằng Day Care, chúng tôi mỗi người một nẻo, tôi làm trong một Day Care Center một thời gian, bỗng một hôm gặp lại Sarah, nó bảo nó đang làm manager cho một chuỗi cửa hàng cà phê, nó khoe ông chủ rất dễ thương, tốt bụng, đang cần một người làm part time rất đúng “nghề” của tôi!
Tôi không có mẹ nên tôi nghĩ nhiều về bố tôi. Nói đúng ra, nói không có mẹ là tôi nói sai, vì không có mẹ thì ai sinh ra mình. Phải nói lại cho đúng là tôi mồ côi mẹ từ lúc sơ sinh. Ý niệm về mẹ đối với tôi rất mơ hồ và cũng rất nguyên vẹn. Mẹ là gì? Chỉ là một bức hình bán thân đen trắng cỡ bằng trang vở học trò, một khuôn mặt người xưa còn rất trẻ, đôi mươi, rất gần mà cũng rất xa, mông lung là như có, rồi như không. Tấm hình ấy ở luôn bên tôi từ lúc tôi có trí nhớ. Đến bây giờ vẫn hiện diện đó...
Anh Bông thức giấc thấy vợ đã đứng bên giường. Ánh sáng từ bên ngoài lùa qua khe cửa sổ rực rỡ làm anh giật bắn người, theo phản ứng tự nhiên anh vụt ngồi nhỏm dậy, tung mền nhảy xuống đất...
Dòng đời lặng lẽ trôi không một phút ngừng nghỉ, người sanh diệt đến đi cứ như áng mây trời, thoạt có thoạt không. Cái hình hài nhân dáng này coi vậy chứ vô thường lắm, có đấy mất đấy không hẹn kỳ hạn định. Cuộc trăm năm ngỡ dài nhưng thật sự chẳng mấy chốc, ấy là chưa nói đến những bất ngờ không biết trước được. Người đến thế gian này vì ân oán, vì duyên nợ mà gặp nhau để làm cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái, bạn bè... những mối ân tình sâu đậm ràng buộc chúng ta với nhau...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.