Hôm nay,  

Truyền thuyết về loài hải ly

10/04/202322:39:00(Xem: 1890)
Tạp bút

http://www.funfou.com/funimages/castor-biodome.jpg


Thuở xa xưa lắm rồi, lúc vị Thần Linh Cao Cả tạo dựng loài vật, ngài tạo ra đủ kiểu đuôi cho chúng. Ngài để chúng tự do lựa chọn cái đuôi mà chúng thích. Ngài trải các loại đuôi ra và gọi các loại thú đến chọn. Mỗi con vật tư chọn cái đuôi cho mình. Chú hải ly chọn một cái đuôi có bộ lông dày thật đẹp thật êm. Còn chú thỏ thì mải tung tăng trong rừng nên đến sau cùng và lúc đó chỉ còn một nhúm lông tròn, chú ta đành chịu vì không thể chọn cái đuôi nào khác.
      Một hôm vào mùa hè trời nóng gắt, muôn thú đã phải chứng kiến một vụ cháy rừng chưa từng thấy xưa nay. Những chú hải ly họp lại bàn bạc nhau: "Ta làm gì nếu toàn khu rừng bị cháy đây? Chúng ta sẽ chẳng còn gì để ăn và chẳng còn gì để xây nhà, cũng không còn cây để ta xây đập". Thế rồi chúng đồng lòng với nhau cùng ra sức làm việc. Chúng đem nhúng đuôi mình vào hồ và xả nước lên tất cả những ngọn lửa trước mặt. Cuộc chiến chống lửa rừng của chúng kéo dài ngày này qua ngày khác. Rồi đến khi không còn một tia lửa nhỏ nào nữa, tất cả những thú rừng đến họp ở khu rừng trống để xem phải làm gì đây. Những chú hải ly đến sau cùng. Vừa nhìn thấy chúng, tất cả những con thú khác đồng thanh la lên: "Ôi! Chuyện gì xảy ra cho những cái đuôi xinh đẹp của các bạn vậy?”
      Lúc bấy giờ những chú hải ly mới quay lại để nhìn đuôi của mình. Chúng thấy cái đuôi không còn sợi lông nào nữa, bây giờ một lớp vảy cứng đã thay vào đấy, rồi chúng cũng trở nên dẹp lép! Thế rồi vị Thần Linh Cao Cả hiện ra. Ngài nói với những chú hải ly: "Các con ạ, ta rất hãnh diện, hãnh diện vô cùng. Các con đã cứu lấy khu rừng và muôn thú. Vì nghĩa cử cao đẹp đó, ta sẽ cho các con một bộ lông đuôi mới, giống như loài đuôi mà các con đã chọn trước đây. Còn nếu như các con muốn giữ lại cái đuôi như thế, thì tất cả sẽ nhớ đến các con, đến lòng dũng cảm hào hùng của các con và các con đã chiến đấu để bảo vệ khu rừng như thế nào”.
      Những chú hải ly suy nghĩ giây lát và đồng thanh trả lời: “Dạ chúng con đã quyết định giữ lại đuôi của chúng con như thế này. Như thế, từ nay, thế hệ này sang thế hệ khác, mọi người sẽ biết đến câu chuyện của hải ly và tất cả mọi người sẽ nhớ đến chúng con".
      "Như thế thì hay lắm. Các con sẽ được toại nguyện". Vị Thần Linh Cao Cả nói.
      Và cứ như thế, từ thế hệ này sang thế hệ khác, mọi người đều biết đến truyền thuyết của loài hải ly.
 

http://www.funfou.com/funimages/5cents-canada-1937-250x125.jpg  

Hình hải ly trên tiền 5 xu của Canada.  

     

Loài hải ly vẫn luôn gắn liền với Canada, họ làm thương hiệu và biểu tượng văn hóa. Nhiều thế kỷ trước đây, người Huron (nói tiếng Iroquois) đã sùng bái hải ly như là vật tổ của bộ tộc, và người Da Đỏ ở Mỹ đã dùng hình loại vật này để niêm phong các hiệp ước với những thực dân đầu tiên. Từ đó hình hải ly đã xuất hiện trên các quốc huy của Montréal và Québec và ngay cả trên con tem bưu điện đầu tiên của Canada. Họa tiết đã được nghệ nhân người Canada G.E. Kruger Gray tạo mẫu, và đã được lưu hành năm 1937.


http://www.funfou.com/funimages/beaver-stamp-3-penny2.jpg


Loại tem 3 xu là tem đầu tiên do Canada phát hành năm 1851 và do Sandford Fleming thiết kế. Vào thời điểm tem được thiết kế, phần lớn tem trên thế giới đặt hình của một vị vua hay hoàng hậu làm tiêu đề. Do đó tem Canada này là độc nhất vì là con tem đầu tiên trên thế giới nêu bật một con vật thay vì một vị vua. Chỉ có 250 000 tem hải ly loại 3 xu được phát hành. Theo Danh Mục Unitrade 2010 về những con tem đặc biệt của Canada thì trị giá của một tem hải ly 3 xu loại tình trạng Rất Tốt có dấu nguyên thủy là CAD$120,000.00. Chúc quý vị đi săn tem hải ly nhiều may mắn!


Screenshot 2023-04-10 225255

Còn đây là cửa hàng Buc-ee’s, khi quý vị lái xe giữa hai thành phố Dallas và Houston, quý vị sẽ thấy địa điểm nghỉ chân rất thú vị, rộng rãi, sạch đẹp này.

-- Thái Nữ Lan

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Là một tiến trình tự nhiên của con người và muôn loài, bệnh vốn là một giai đoạn của vòng luân hồi sanh tử, là một phần của quy luật thành-trụ-hoại-không. Phàm đã sanh ra làm người thì ai ai cũng có bệnh, không nặng thì nhẹ, không nhiều thì ít, không lúc này thì lúc khác; không phải đến lúc lão mới bệnh...
Sau khi thăm thú và chiêm ngưỡng những tượng đài kỷ niệm trong quần thể kiến trúc lịch sử, những bảo tàng viện, những vườn cây (Botanic garden) và chim muông ở trung tâm Thủ đô, chúng tôi lên xe tiến thẳng về Mount Vernon, trang trại của Tổng thống George Washington, nơi ông đã sống ở đây trong lúc sinh thời. Trang trại được toạ lạc trên một ngọn đồi thơ mộng bên dòng sông Potomac. ..
Nói về món ăn thuần túy ở Việt Nam, mỗi miền nổi tiếng với đặc sản riêng, khi gọi tên món ăn đó gợi lên hình ảnh của nơi nào rồi. Với món phở, theo thời gian đã đi vào văn chương qua các ngòi bút nhà văn, nhà thơ từ thập niên đầu của thế kỷ XX trong các tác phẩm...
Sau ba tuần ở trại nhỏ Tha Luông miền Nam nước Thái, nhóm tàu chúng tôi được chính thức nhập trại Panatnikhom vào giữa tháng 1 năm 1990. Cuộc sống dần trở nên quen thuộc nơi trại tỵ nạn, mỗi ngày trôi qua như mọi ngày...
Mặt đất khô cứng dưới lưng cô. Trong bóng tối, cô không nhìn rõ khuôn mặt của gã. Nhưng cái mùi của gã thì nồng nặc bao trùm lấy cô, một cái mùi tổng hợp của mồ hôi, thuốc lá, gia vị món ăn… khiến cô muốn lộn mửa. Và thân hình to béo của gã đè nặng lên người cô...
Hai người bước vào Quán Nửa Khuya. Cô gái đi trước, mặt trái xoan, tóc dài, người mảnh khảnh áo jacket màu nâu nhạt. Chàng trai theo sau, mặt vuông, tóc bồng bềnh, cao hơn cô gái một cái đầu, vai rộng, sport coat màu sậm...
Khoảng cuối năm Ất Mão, không biết bệnh ghẻ phát xuất từ đâu, lan tràn nhiều nơi ở miền Nam Việt Nam và đặc biệt phát triển mạnh trong các trại tù. Ghẻ lan đi như một trận dịch. Người ta nói ghẻ theo chân mấy anh bộ đội từ rừng sâu về đồng bằng nên cũng gọi là ghẻ bộ đội...
“Phải như chị có được đôi mắt lá răm giống em, chắc chị hạnh phúc lắm.” Người đàn bà nói với Trâm câu ấy bao nhiêu lần nàng không còn nhớ nữa. Những buổi chiều ngồi nhìn nhau trên hai chiếc ghế mây mua được từ một buổi chợ phiên thị trấn dưới chân núi mùa hạ trước. Hết nhìn con đường quanh co dẫn vào khoảng xanh thẫm của bệt mầu đan bằng cây lá, lại nhìn sâu vào mắt nhau và bao giờ người đàn bà cũng ngậm ngùi. Phải như chị có đôi mắt giống em, chắc chị hạnh phúc lắm. Hạnh phúc là gì hở chị. Một lần Trâm đã hỏi lại người đàn bà như thế. Và chị đã chỉ nhìn sâu vào mắt Trâm, lặng lẽ mỉm cười. Hạnh phúc ảo tưởng. Đêm qua em nằm mơ, cứ thấy như trong cổ tích chị Tuyết ơi. Em thấy em là công chúa ngủ trong rừng.
Khi bố tôi qua đời năm 2000, thọ 80 tuổi, tôi thừa kế gia sản của ông, một xưởng mộc và một cửa hàng bán đồ gỗ gia dụng, tọa lạc tại Nam California. Bố tôi là một thần tượng không ai thay thế được trong đời tôi. Bố để lại một di chúc viết tay riêng cho tôi, dặn dò con phải đọc cuốn gia phả quí giá, giữ gìn, in lại thành vài bản và truyền lại cho các con, cháu...
Chiều nay có cuộc họp sau giờ dạy, Cầm về nhà muộn hơn mọi ngày. Vừa mệt vừa đói bụng ngồi vào bàn ăn thấy món thịt kho trứng bên đĩa rau lang luộc chấm nước mắm tỏi ớt ngon lành...
Từ khi Thiền sư Tuệ Tĩnh bắt đầu làm việc ở viện Thái Y, ai cũng tỏ vẻ nể nang, tin tưởng ngài. Họ bàn tán với nhau: “Với sự cộng tác của người thầy thuốc tài danh xứ An Nam, chắc chắn công việc của viện sẽ tiến bộ hơn”.
Chuông điện thoại trên bàn quản đốc reo vang. Vinh đứng lên, bước qua nhắc lên nghe. Bên kia đầu dây có tiếng léo nhéo của nhiều người. Một giọng khàn khàn cất lên : “Tay nào đấy. Phi phải không ?” Vinh nhận ngay ra tiếng của Năm Trắc, phó giám đốc. Tôi nghe đây. Anh Bảy Phi không có ở văn phòng.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.