Hôm nay,  

Ngày Tháng Nào Đã Ra Đi

23/10/202009:16:00(Xem: 2767)


blank
Pont Mirabeau-Paris

                                                                  

                                             

Nhà thơ Pháp Guillaume Apollinaire sanh năm 1880 và bài thơ Le Pont Mirabeau của ông được viết vào tháng 2 năm 1912, một bài thơ có âm hưởng như bản nhạc tình.

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn sanh năm 1939 và ông viết bản nhạc Tình Xa vào những năm 1960-1970, một bản nhạc lãng mạn với lời ca đẹp như một bài thơ.

Le Pont Mirabeau và Tình Xa đều ghi dấu đau thương sau những cuộc tinh tan vỡ. Sự chia tay với người yêu, Marie Lawrencine, là thú đau thương là nguồn cảm hứng để Guillaume Apollinaire viết nên bài thơ tình, đỉnh cao của nền thi ca lãng mạn của Pháp ở đầu thế kỷ XX, có âm điệu như những điệp khúc nhạc buồn 
 

                                  Vienne la nuit sonne l'heure

                                  Les jours s'en vont je demeure

Và đúng nửa thế kỷ sau đó, cuộc chia tay với Diễm Xưa đã là nguồn cảm hứng của Trịnh Công Sơn viết nên bản nhạc Tinh Xa, buồn và diễm lệ đẹp như một bài thơ tình lãng mạn.

Sự găp gỡ giữa bản nhạc Tình Xa và bài thơ Le Pont Mirabeau như một kỳ ngộ của tư duy: Tình yêu thì vô hạn-Đời người thì hữu hạn

TÌNH XA -Trịnh Công Sơn                                              LE PONT MIRABEAU-Guillaume Apollinaire


Ngày tháng nào đã ra đi                                                   Sous Le Pont Mirabeau coule Le Seine                            

Khi ta còn ngồi lại                                                                                et nos amours

Cuộc tinh nào đã ra khơi                                                     Faut-il qu'il m'en souviennne

Ta còn mãi nơi đây                                                             La joie venai toujours après la peine

Từng người tình bỏ ta đi                                                         Vienne la nuit sonne l'heure

Như những dòng sông nhỏ                                                   Les jours s'en vont je demeure

Ôi những dòng sông nhỏ                                                 Les mains dans les mains restons face à face

Lời hẹn thề là những cơn mưa                                                   tandisque sous 

Khi bước chân ta đi                                                             Le Pont de nos bras passe

Đêm khuya nhìn đường phố                                                Des éternels regards l'onde si lasse

Thành phố hoang vu                                                                 Vienne la nuit sonne l'heure

 Như sau một cuộc tình                                                          Les jours s'en vont je demeure 

Làm sao em biết đời sống buồn tênh                          L'amour s'en va comme cette eau courante

Đôi khi ta lắng nghe ta                                                                   L'amour s'en va

Nghe sóng âm u                                                                             Comme la vie est lente 

Dội vào hồn buốt giá                                                                Et comme l'espérance est violente

Hồn ta gió cát phù du bay về                                                       Vienne la nuit sonne l'heure

Đôi khi trên mái tình ta                                                                Les jours s'en vont  je demeure 

Nghe những giọt mưa tình réo tình âm thầm                 Passent les jours pásent les semaines

Sầu réo sầu bên bờ vực sâu                                                                       Ni temps passé

Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè                               Ni les amours reviennent

Giọt rượu nào vẫn chua cay trong tình vẫn u mê                  Sous le pont Mirabeau coule la Seine

Từ mọt ngày tình ta như núi rừng cúi đầu                                          Vienne la nuit sonne l'heure

Ôi tiếng buồn rơi đều nhìn lại mình đời đã xanh rêu                   Les jours s'en vont je demeurre


Bài thơ Le Pont Mirabeau của Apollinaire không có chấm câu như một tiếng thở dài liên tục theo dòng sông Seine miệt mài trôi dưới chân cầu Mirabeau. 

Tình XA-Le Pont Mirabeau, thơ và nhạc ôm lấy nhau lưu luyến theo dòng nước trôi đi....Cuộc tình nào đã ra khơi-Ta còn mãi nơi đây...

                                            Ôi tiếng buồn rơi đều-                              Vienne la nuit sonne l'heure

                                         Nhìn lại mình đời đã xanh rêu...              Les jours s'en vont je demuere....                  

                                                                        

Đào Như

Chicago

Oct 3rd 2019



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trời xanh lơ, dịu dàng. Chơi vơi đôi ba cánh ưng chao liệng tìm mồi. Rừng thông bát ngát xanh kín rặng núi trùng điệp xa xa. Con đường đất từ ngôi nhà ra đến khu rừng chỉ vừa hai người đi lọt, cỏ tranh mọc um tùm hai bên. Đến bìa rừng, con đường bỗng doãng ra thành khu đất trống, trên đó trơ trọi một mái nhà nhỏ cũ kỹ làm toàn bằng thân gỗ thông trông như nơi trú ẩn của những người liều mạng đi khai phá đất đai, tìm vàng thuở miền đất này còn hoang vu, yên ắng...
Từ muôn đời nay tình yêu là một giấc mộng đẹp giữa đời thường cuộc sống. Có tình yêu, cuộc sống của con người ý nghĩa hơn vì mọi hỷ, nộ, ái, ố cũng như... thất tình sẽ "được" tình yêu mang đến cuộc sống của chúng ta một cách nhanh chóng và "đầy đủ"...
Cơn mưa đột ngột buổi chiều vào ngay giờ cao điểm đông xe, đông người trên phố. Trở lại công việc ngay mùng Ba Tết, bữa nay thì phải chạy giao hàng từ sáng sớm, tôi mệt mỏi tách chiếc ‘cánh én’ cà tàng của mình ra khỏi luồng xe, tấp đại vô một mái hiên. Một chiếc hai bánh khác cũng tấp theo và một cặp trai gái hối hả bỏ xe chạy vô đứng cạnh tôi...
Từ mấy ngày nay, chợ Đầm đã rộn rịp cho bốc thăm, chia lô để làm chợ Tết. Năm nay, theo lệnh nhà nước, Tết đến sớm hơn mọi năm một tháng. Như để nhắc nhở, lịch năm mới được bày nhan nhản khắp các cửa tiệm. Đặc biệt là các cửa hàng quốc doanh thì lại chẳng có cuốn lịch nào, vì lịch đã chui ra ngoài cả rồi. Lịch năm nay trông tiến bộ lắm, thôi thì các tài tử tha hồ mặc đủ loại áo quần thời trang từ nước ngoài gửi về, nghiêng bên này, liếc bên kia, õng ẹo không kém gì các minh tinh màn bạc Hồng Kông. Có cô còn cầm trên tay một trái táo đỏ nhập theo hàng hoá của các tàu buôn chở đến, ra cái điều sung túc lắm. Ngự Chiêu và Thư Hương nắm tay nhau đi thơ thẩn qua các cửa hiệu, vừa chỉ trỏ các cô tài tử trên lịch, vừa cười khúc khích phê bình vô tội vạ. Thư Hương cười đến suýt ngất khi thấy hình một cô gái miền Bắc mặc áo dài cổ cao thật là cao kiểu một ngàn chín trăm... hồi đó!
Sáng hai mươi tám tết, tôi đạp xe xuống quán cà phê Quỳnh Giao ở gần nhà. Quỳnh Giao học sau tôi hai lớp ở trường trung học vài năm trước, nay thì mức độ nổi tiếng của cô ấy như vết dầu loang ra khỏi vùng ngoại ô, lên tới cổng trường đại học bên Sài gòn vì nhan sắc hơn người. Quỳnh Giao đẹp rực rỡ trong mấy chị em gái đều xinh xắn, nhưng tính nết dễ gần của cô được lòng người lớn kẻ nhỏ hơn chị em trong nhà có quyền thế trước biến cố lịch sử. Họ cắn răng chịu đựng cuộc đổi đời hơn là thả lỏng để hoà vào cuộc sống đã đổi thay nhiều như Quỳnh Giao.
Vài cái Tết thuộc những năm người dân cả nước ‘ăn độn’ trong thập niên 1970 thế kỷ trước đã để lại trong tâm khảm tôi dư vị rất chua chát. Nay ngồi chợt nhớ lại mà không khỏi chạnh lòng, vừa sượng sùng vừa tội nghiệp chính mình...
Thật ra mỗi năm đến Tết Ba Má đều xếp vàng bạc để cúng và đặc biệt nhớ tới ông bà và cha mẹ, chứ mình không có tin dị đoan con ạ! Người chết là hết, vàng bạc đối với họ đâu có ý nghĩa gì! Ý nghĩa là với người sống thôi! Sống sao cho đẹp, đó là mình đã làm cho họ vui lòng.
Chị Bông gọt sát vỏ bưởi vỏ chanh, nấu nước lấy tinh dầu gội đầu. Xem mấy Youtube và bạn bè chỉ dẫn chị Bông đã từng làm theo, từ dễ cho đến khó: nào gội đầu bằng baby shampoo ít hóa chất để bảo vệ da đầu trẻ em thì cũng tốt cho da đầu người lớn, nào hạn chế nhuộm tóc, hạn chế gội đầu xấy tóc thường xuyên, nào massage đầu với dầu ô liu, nào massage đầu với dầu dừa rồi quấn khăn lại ủ tóc 15 phút, công phu và khó chịu như thế chị Bông cũng kiên nhẫn làm đến hết chai dầu ô liu xong hết cả hũ dầu dừa organic cũng chẳng thấy kết quả gì mà hình như tóc càng rụng thêm...
Tôi còn nhớ một cái Tết năm xưa, tôi lái xe đưa gia đình từ Seattle xuống Tacoma một thành phố lân cận để đến lễ đầu năm tại một ngôi chùa và chọn cho đúng hướng xuất hành năm mới. Ngôi chùa này và nhà sư trụ trì còn trẻ, lại là một nhà thơ mà tôi đã nghe một người bạn nhắc đến và đây là lần đầu chúng tôi đến lễ...
Dù có nao nức đợi chờ hay hững hờ thờ ơ, dù có mong mỏi hay chẳng cầu vọng thì mùa xuân vẫn hiển hiện trong đất trời, trong lòng người. Nhớ ngày xưa còn bé, như muôn vạn đứa trẻ khác trên đời này, gã cũng mong chờ, nao nức tết để được lì xì, được mặc áo mới, được đi chơi thoải mái mà không bị la, được nghỉ học và không phải học bài…
Gần nửa thế kỷ rồi, mà giờ đây, nhắc tên Nguyên, trong trí nàng hiện lên hình ảnh nhà Hường, êm đềm, thân thiết. Lệ thường, khi nàng đến, Hường lôi tuồn tuột nàng vào phòng học. Ngang qua phòng khách, “giang sơn” của bạn bè anh Hưng, nàng liến thoắng chào hỏi các anh...
Ông bóc tờ lịch cuối cùng của năm 2023. Giao thừa bước vào 2024 đã qua năm phút, ông hồi hộp chờ chuông điện thoại reo. Từ năm Canh Thìn 2000 đến nay Giáp Thìn 2024, đã hai mươi bốn năm, mỗi năm ông đều nhận được hai cuộc điện đàm từ Paris vào giao thừa tây lịch và giao thừa âm lịch...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.