Hôm nay,  

Áo Gấm Về Làng

02/02/202017:35:00(Xem: 5180)


 Ngoài sảnh cả một biển người loi nhoi dáo dác tìm người thân của mình, Dean D mũ lệch, kiếng đen bước đi khệnh khạng ra vẻ lắm, nhiều ánh mắt nhìn theo tỏ vẻ thèm thuồng pha lẫn ngưỡng mộ. Dean D thấy khoái chí nhưng giả vờ làm lơ, ra vẻ ngóng tìm người nhà nhưng thực ra đang cố khoe mẽ với đám đông đang bị mê hoặc bởi cái gió hải ngoại. Dean D tận hưởng cái sự xênh xang áo gấm về làng, cái giây phút thấy mình trở nên có giá cao hơn hẳn đồng loại của mình một bậc, phút giây hãnh diện này đánh đổi bằng cả một thời gian dài đằng đẵng cày như trâu ở xứ người. Y còn đang dương dương tự đắc thì người nhà trông thấy kêu gọi ầm ĩ, chưa kịp tay bắt mặt mừng thì y đã kêu toáng lên:

 - Nóng quá, ồn quá sao chịu nổi?

 Những người xung quanh cũng chẳng ai quan tâm y nói gì, vả laị ai cũng chăm nhìn ở cữa ra xem người nhà mình xuất hiện chưa, ấy thế mà sau lưng y laị có một khứa nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống sàn. Dean D laị kêu lên:

 - Trời đất, sao mà mất vệ sinh thế! 

 Người nhà bèn keó y đi thẳng ra xe, sau khi chạy khoảng bốn tiếng thì tấp vào một quán nước ven đường để nghỉ ngơi và đi vệ sinh. Mọi người kêu bia ra uống, Dean D tợp một ngụm rồi nhận xét:

 - Bia ở đây lạt quá, không biết đá lạnh có hợp vệ sinh không nữa? 

 Mấy người anh em của y thoáng nhíu trán nhưng nhanh chóng lấy laị vẻ bình thản và bâng quơ đùa:

 - Anh Dean về đây chơi nhớ cẩn thận, nếu không mấy em chân dài sẽ móc sạch bóp.

 - Dễ gì, anh đây đâu phải tay mơ, Dean trả lời 

 Mà quả thật vậy, ăn được tiền của y quả là không dễ đâu! Dean đi chợ cò kè so giá từng xu, chín đồng rưỡi ráng góp thành mười, làm gì có chuyện cho ai khơi khơi bao giờ! 

 Về đến nhà, Dean cho thằng cháu đi mua chục két bia về ăn nhậu tưng bừng, tiếng khui bia lốp bóp, tiếng cụng ly leng keng, tiếng cười hô hố, tiếng tranh nhau nói…ầm ĩ cả xóm. Dàn karaoke được mở hết cỡ, những giọng ca giật giải miệt vườn thi nhau tra tấn lỗ nhĩ bà con lối xóm. Men vào thì lời ra, ai ai cũng tranh nhau hát, tranh nhau nói… nhưng hễ Dean tỏ ý muốn hát là lập tức mọi người nhường micro cho Dean liền. Dean cũng là người nói nhiều nhất: Chuyện chính trị, chuyện bóng đá, chuyện tôn giáo, chuyện trên trời dưới đất, chuyện giàu sang xứ mẽo, chuyện lạ có thật… nhưng thật bao nhiêu phần trăm thì chỉ có y mới biết, quả thật người ta nói đâu có sai:” Mạnh vì gạo bạo vì tiền”! Ở cái xóm naỳ thì Dean là mạnh nhất rồi nên nói thao thao bất tuyệt. Thằng Tí trong xóm, vốn là bạn thân từ thuở còn cởi truồng tắm mưa bất chợt hỏi:(hồi ấy Dean còn là cu Đực, sau này sang mẽo mới đổi thành Dean)

 - Cu Đực, ở bển mầy làm gì dzậy? 

 Dean thoáng vẻ không hài lòng vì kiểu thân mật gọi cái tên ngày xưa nhưng vẫn trả lời:

 - Tao làm kỹ sư hoá chất.

 - Thế bà xã mầy làm gì?

 - Vợ tao làm chuyên viên săn sóc sức khoẻ

 Nhiều tiếng xuýt xoa thán phục

 - Hồi ấy cu Đực cũng như bọn mình, vậy mà giờ thành công quá, giỏi giang quá! thảo nào tiền bạc rủng roẻn, xài mát trời ông địa luôn. 

 Lần này Dean tỏ vẻ khó chịu khi nghe gọi tên cu Đực, mặt sa sầm xuống, bọn bạn có kẻ lanh trí liền tâng y lên:

 - Nó giờ là Dean D nghe tuị bay! 

 Lập tức y cười khoái chí nhưng giả đò:

 - Gọi sao cũng được mà, không quan trọng! 

 Suốt buổi nhậu Dean cứ chêm vào: Oh my God, Bullshit, oh yeah, perfect… có người hiểu, có người không hiểu nhưng ai ai cũng chăm chăm nâng ly, dô dô trăm phần trăm chứ chẳng hơi đâu mà tìm hiểu tiếng Tây, tiếng u.

 Cuộc vui tưng bừng đến tận giấc xế luôn, men đã ngà ngà, Dean lè nhè:

 - Honey biết hông? tức chết đi được, tuần rồi anh đắp bộ móng cho con Barbara, móng gì mà khó đắp quá trời, đã vậy làm xong nó chê xấu, không trả tiền. Anh phải tháo bỏ, vừa tốn công vừa mất thời giờ, thế mà nó còn cà chớn hỏi:” Tụi bay làm nails bao lâu rồi? có bằng không?”. Anh phải nhịn nó, vì lúc ấy trong tiệm còn nhiều người khách khác. 

 Jenny L, vợ Dean cất giọng oang oang:

 - Honey, vậy là còn đỡ đấy! em chà chân cho con đen cả tiếng luôn, chân gì mà dơ và thúi hoắc, da thì dày như da trâu… chà xong hết muốn ăn cơm! Ấy vậy mà nó tính quỵt, la lối ầm ĩ, chê bai đủ thứ…kiếm được đồng tiền quả chua cay quá! 

 Đám bạn có người cười mỉn, có kẻ cười khúc khích. Riêng thằng cu Đẹn thì cười hô hố:

 - Không ngờ tụi mẽo cũng cà chớn, cứ tưởng xứ mình mới có ăn quịt! 

 Cu Đẹn là bạn học từ phổ thông, nó là người nhiều chữ, học cao nhất trong đám bạn. Nó lấy được bằng cử nhân văn chương, mọi cuộc gặp mặt ai cũng khoái nghe nó kể chuyện. Nó kể rất duyên, hóm hỉnh và hài hước, chuyện gì nó cũng biết cả: Đông- tây-kim-cổ…Dĩ nhiên cuộc vui hôm nay cũng không ngoại lệ, mọi người yêu cầu nó kể chuyện nghe chơi. Cu Đẹn uống cạn ly bia rồi thủng thẳng:

 “ Năm ấy Tề vương ngồi đọc sách ở bên đình thủy tạ, anh xà ích dắt ngựa đi qua thấy bèn hỏi: “Đaị vương đọc sách gì?” Tề vương đang vui nên muốn hí lộng:” Ta đọc sách ngu tử”. Tay xà ích tán:” Người ngu biết mình ngu là trí, người trí không biết chỗ mình ngu ấy là ngu vậy! trí – ngu tuy giống mà khác, tuy khác mà giống!”. Tề vương cười hứng chí bảo:” Ngươi nói tiếp “. Anh xà ích tám:” Người trí không có tiền cũng thành ngu, người ngu có tiền cũng thành trí. Thời thế mà không có tiền thì thời thế bỏ đi, có tiền cũng có thể tạo ra thời thế. Anh hùng mà không có tiền thì khác gì tiểu nhân, có tiền mà không có đức thì chẳng sao, có đức mà không có tiền thì lấy cức gì ăn…” Tề vương cau mày bảo:” Thôi! đừng nói những gì vượt quá cái bánh xe ngựa của ngươi!”

 Cả bọn cười bò lăn bò càng, có người bảo:” May cho anh xà ích, Tề vương chưa nổi giận.”. Bạn bè cũng ngầm thấy cu Đẹn có ý chỉnh cu Đực, Dean gỡ thẹn:

 - Cái móng tuy nhỏ nhưng laị lớn, nhờ nó mà người ta mới mua nổi nhà, xe, nuôi con ăn học, gởi tiền về quê mua đất, rồi những chuyến “y cẩm hồi hương”… 

 Có vài người bất chợt nhìn cái móng của mình, có kẻ còn lấy tay sờ mà tặc lưỡi. Dean nói đúng, nếu không có nghề nails thì sẽ vất vả lắm đấy! 

 Buổi tối, cả đám kéo vào vũ trường trong thị xã chơi. Dean giày bốt áo thun, cu Đẹn giày đen, thằng Tí và mấy khứa khác chơi đôi giày thể thao. Vừa lọt qua cữa cách âm là cả một không gian khác, đèn led chớp quét loang loáng, âm thanh dập muốn bể tim. Dean làm ra vẻ sành điệu, bảo anh bồi:

 -  Em trai, cho anh chai sương mù. 

 Anh bồi nói: 

 - Ở đây giá chót phải là Chivas anh ơi, không ai uống sương mù cả! 

 Dean bóp bụng:

 - Vậy thì Chivas.

 Rượu mang ra, mấy em cave vây quanh ưỡn ẹo ngọt xớt, tự khui rượu rồi mời cả bọn. Phải công nhận mấy em uống như rồng lấy nước, nâng ly liên tục, nghề của mấy em mà, làm không lương, chỉ hưởng tiền boa của khách và ăn chia trên số chai. Để làm giá cho cả bọn, thằng Tí giới thiệu với mấy em:

 - Đây là anh Dean, Việt kiều Mẽo mới về chơi. 

 Mấy em cave lập tức nâng ly mừng anh Dean, mấy em rành sáu câu ba cái vụ này quá mà, bởi thế càng ra sức tâng bốc Dean để kiếm tiền boa, một em tên Kim chả chớt:

 - Mấy ảnh ở bển về toàn là dân kỹ sư, bác sĩ không hà. Mấy ảnh chơi sộp lắm, năm rồi có anh ga lăng cho em một chiếc xe future đời mới luôn! 

 Kim trang điểm giống hệt mấy em hàn Quốc, Dean thấy khoái, kéo laị định hôn. Kim õng ẹo:

 - Anh ở bển về chắc hổng biết luật chơi ở vũ trường? 

 Dean bèn lấy tờ hai mươi đô nhét vào khe ngực để trễ tràng của Kim, cô ta hôn cái chụt lên má Dean. Cả bọn nhảy tưng tưng, quất hết hai chai Chivas, một giờ sáng gọi taxi về. Hôm sau tỉnh rượu, Dean tiếc đứt ruột, bụng bảo dạ:” Mất toi một tuần lương cho một đêm”. Đã thế vợ còn tru tréo:

 - Ông đi bia ôm chơi bời, coi chừng dính sida. 

 Thế rồi cô ta bỏ cơm nhà, ra chợ ăn quà. Dean theo năn nỉ gãy lưỡi, tụi thằng Tí, cu Đẹn, con Mén… cười:

 - Tưởng sao, té ra hổng phải hàng xịn.

 Cu Đẹn còn văn vẻ, bệnh nghề nghiệp mà:

 - Nhác trông ngỡ tượng tô vàng

    Nhìn ra mới biết chẫu chàng ngày mưa 

 Thế là mấy ngày kế nghỉ nhậu, ngày thứ ba mới gầy độ laị, lần này thằng Mùi tham gia. Nó mới về từ cao nguyên, mang theo hũ rượu cần chính gốc của người Ba Na. Ban đầu Dean ngaị, thấy mọi người hút chung mấy cái vòi nên chê dơ. Tụi bạn khích tướng:

 - Mầy hút thử đi, ngon lắm! vi trùng nào sống nổi với lượng cồn này! 

 Dean hút thử một hơi, chép chép miệng khen:

 - Tuy không sang trọng và mắc tiền như rượu Tây nhưng thơm và ngon, cái quý nữa là không có hóa chất. 

 Thằng Mùi góp vui:

 - Nghe nói ở bển tân tiến và hiện đaị lắm phải không mậy? phi thuyền của nó bay là là sát mặt đất sao hoả.

 Cả bọn ừ à, Dean cũng chưa nói gì thì nó tiếp:

 - Nói thì nói vậy chứ cũng cách mặt đất một gang tay. Tụi Nga cũng giỏi lắm, tàu ngầm nó lặn sát đáy biển, cũng chỉ cách một gang tay. Các nhà khoa học giỏi thật nhưng không nhằm nhò gì so với các bà mẹ của họ.

 Nhiều người nhao nhao:

 - Bộ các bà mẹ của họ cũng chế được phi thuyền, tàu ngầm sao? 

 Thằng Mùi đủng đỉnh một tí rồi mới bảo:

 - Các bà mẹ của họ tạo ra họ cũng chỉ cách rốn một gang tay! 

 Bàn nhậu cười ngả nghiêng, cứ thế những cuộc nhậu kéo dài suốt hai tuần liền. 

  Những ngày gần tết, hội ruột rà yêu nước tổ chức hội nghị trên thành, địa phương cử người đến nhà Dean D.

 - Anh hãy ủng hộ địa phương một ít tài chánh để xây dựng quê hương, địa phương sẽ cử anh lên thành dự hội nghị yêu nước. 

  Dean  đồng ý đóng một số tiền và lên thành phó hội, sau khi nhiều tay có máu mặt đăng đàn phát biểu. Những tay cơ hội làm ăn cũng lên ba hoa kế hoạch này nọ, khi gần kết thúc, ban tổ chức cho mời Dean đaị diện tỉnh nhà phát biểu:

 - Chúng tôi xin tri ân triều đình, các ban ngành đoàn thể đã tạo điều kiện cho anh em chúng tôi về xây dựng tương lai. Chúng tôi vô vàn cảm kích sự lãnh đạo sáng suốt tài của triều đình. Suốt bao năm dài tha hương chúng tôi luôn được các cấp theo dõi, quan tâm, chỉ đạo sâu sát, thật không sao nói hết lòng biết ơn của chúng tôi…

 Báo chí đưa tin, ti vi phát sóng ồn ào. Dean thấy mình trên ti vi thì hãnh diện lắm, vẻ mặt nhơn nhơn, cuộc nhậu nào cũng khoe:

 -  Mấy anh em có xem ti vi tối hôm hăm ba tháng chạp hông? 

 Bạn nhậu có kẻ cười khì, người cười mím chi, riêng thằng Mùi thì huỵch toẹt

 - Mầy được lên ti vi chứ gì? mầy là thành viên hội ruột rà yêu nước gì đó, ai mà hổng biết! mầy phát biểu như pháo chuột nổ lẹt đẹt hôm đưa ông táo dzià trời.

 Dean giận xám mặt nhưng không biết ăn nói làm sao nên nín thinh

Dean ở chơi đến tháng thứ tư mới bay về laị. Xóm giềng thắc mắc:

 - Bộ thất nghiệp hay sao ở lâu vậy? người khác về có hai tuần là vội vàng đi rồi cơ mà! 

 Trong xóm có kẻ ra vẻ thông thái:

 - Thằng Đực làm nghề tự do, thích thì làm không thích thì thôi, có ràng buộc gì đâu mà sợ. 

 Dean bay về laị Mẽo, mọi người thở phào:

 - Thằng Đực về laị mẽo, thế là bớt một giọng ca karaoke, nghe đâu sang năm nó laị về! ý quên, giờ nó là thằng Dean. 


TIỂU LỤC THẦN PHONG 

Ất Lăng thành, 1/2020

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cô hàng xóm và tôi đang ngồi trên ngọn đồi cách xa thành phố, cùng ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên cao...
Đi chơi hải đảo thần tiên đã nhiều lần, kỳ này chúng tôi chọn Big Island, còn có tên là đảo núi lửa Hawaii...
Hằng năm cứ đến ngày lễ độc lập là cả nước lại rực rỡ cờ hoa, tưng bừng pháo bông, dân chúng đốt giàn trời luôn. Ngày lễ độc lập cũng như những ngày lễ khác, thật sự là ngày lễ của người dân. Mọi người nghỉ ngơi, đi chơi xa, thăm viếng họ hàng, hoặc ở nhà mở tiệc BBQ sum họp gia đình, ăn uống, ca hát, nhảy múa…
Lần đầu tiên tôi chú ý đến ông già Mỹ trắng ngồi xe lăn trên lề đường, khi xe tôi dừng đèn đỏ chuẩn bị quẹo vào trung tâm bán sỉ Costco. Tôi nhớ đó là khoảng thời gian quân Nga bắt đầu tấn công Ukraine, cách đây cũng đã bốn, năm tháng gì đó...
Gia đình chị Bông đến Mỹ định cư được hai tuần, ở nhờ trong nhà người em trai chị Bông. Vợ chồng em thay phiên nhau chở gia đình chị Bông đi làm các giấy tờ cần thiết và lãnh tiền trợ cấp tị nạn. Ngồi trong xe thấy em lái xe chạy vù vù lúc thì sang làn trái khi thì sang làn phải chen vào dòng xe cộ nườm nượp mà chị Bông chóng cả mặt...
Tôi được sinh ra và lớn lên ở một xóm nhỏ ven đô, gần Ngã Năm Chuồng Chó. Sở dĩ có cái tên này là do trước 1975, thời chính phủ Việt Nam Cộng Hoà, ngay Ngã Năm bên cạnh kho đạn là Trường Quân Khuyển, huấn luyện các chú chó chuyên nghiệp để phục vụ trong chiến tranh hoặc gìn giữ trật tự anh ninh xã hội...
Cả năm người bạn trẻ có cùng chung một ý nguyện đã từ lâu là họ cùng đi xuống thám hiểm miền núi Caucase, tận địa danh Daghestan để tìm kiếm, khai mở mộ phần ông Mikhail Gorbachev, vị quốc trưởng không có ai cùng tranh cử, đã được bầu lên ngày 25-05-1985. Joseph đã sưu tầm trang sử rất kỹ thế kỷ thứ 20 và 21 và biết là ông Gorbachev sinh năm 1930, ông có dậy học đại học 7 năm ở Moscou, ông từ bí thư đảng cộng sản Liên Xô lên làm quốc trưởng. Ông mở ra một kỷ nguyên mới, phá bỏ chế độ cộng sản...
Nàng đi qua một căn nhà có vườn đằng sau, đẩy cửa bước qua hàng rào trắng bằng gỗ, đi sang khu vườn bên cạnh. Một chiếc áo sơ mi sọc ca-rô nâu đỏ khá mới vắt vẻo trên một móc treo trên hàng rào gỗ như còn ướt hơi sương sớm...
Tai nàng đang nghe những câu chuyện thú vị, dí dỏm của anh phóng viên. Nghe thông tin của chàng, nàng dạ dạ. Cảm nhận như một sinh hoạt bình thường. Như kiểu cuối tuần này mình đi chợ mua thêm thùng bột giặt, mua vài két nước suối. Nhưng nàng đã lầm to. Đó chẳng phải thông tin của một ngày như mọi ngày. Mà là dấu hiệu giông bão sắp đến trong mùa hè của gia đình nàng...
Ông Sáu Cửu mở cửa ra mua mấy ổ bánh mì rồi quay ngay vào trong. Ông Sáu Cửu vốn cao to, râu tóc dài trông rất nghệ sĩ và sang, có lẽ hồi trẻ ông rất đẹp trai và phong độ. Ông sống với một người con trai ở trong ngôi nhà ba tầng lầu, giá cả giờ cỡ mười lăm tỷ bạc.
Cùng một sự việc giống như nhau, nhưng tùy theo tuổi tác, hoàn cảnh mà sự việc đó đôi khi được nhìn, được cảm nhận, được nhận thức hay bị phê phán, khen chê một cách khác nhau do những biến đổi tâm sinh lý của chúng ta tác động lên nó. Để làm thí dụ cho điều này tôi xin kể với các anh câu chuyện về Dì Tồ của tôi...
Ông già vừa bới rác vừa chúm môi hót như chim. Tiếng hót líu lo thắp lên giữa không gian xám ngoắt cái không khí mùa xuân rực rỡ. Thằng bé cùng lũ trẻ theo ông già vào bới đống rác trong chợ, lượm những củ khoai sùng, những miếng sắn sượng, miếng đưa hấu ôi, cùi bắp non lởm chởm những hột sần sượng, lá cải sâu ăn lỗ chỗ, héo quay héo quắt... rồi tranh nhau bỏ vào bọc ny lông cho ông già.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.