Thơ: Nhắc Giùm Ta, Kỷ Niệm Sắp Phôi Pha

25/04/200500:00:00(Xem: 5832)
thư bạn gửi từ vùng kinh tế mới
đến tay ta hơn sáu chục ngày dài
giọng đùa cợt như thuở chớm đôi mươi
nhưng bút mực làm sao che nước mắt

bạn có hỏi, khi nào về Phan Thiết
để sớt chia tủi cực với quê nhà
cùng tìm kiếm đồng đội khắp gần xa
mồ xiêu lạc không còn ai nhắc tới

bạn kểlại những ngày xưa thân ái
dưới mái trường thơ đẹp suốt bao năm
nay lạ xa theo dời đổi thăng trầm
cùng cơn lốc chìm trong sầu ly tán

bạn cho biết giờ chỉ còn dĩ vãng
cùng hãi kinh nhìn cuộc sống bể dâu
thêm ngao ngán ngóng những phố những lầu
mà tất cả toàn người dưng kẻ lạ

thơ bạn viết đầy thảm thê buồn bả
thêm hắt hiu khi kể chuyện đổi đời
xưa Phan Thiêt luôn rộn rã tiếng cười
nay người chỉ giết người bằng men rượu

bạn bè cũ sống bên lề quá khứ
vứt công danh vào vết bánh luân hồi
đứa rẫy bái nơi rừng núi xa xôi
thằng đen đủi theo nghề ghe lưới cá

nhưng cũng có số mắn may khá giả
nhờ đô la từ hải ngoại gởi về
nên lâu lâu mở tiệc nhậu hả hê
cười tiếu ngạo mà lệ pha đầy cốc

đọc thơ bạn giữa đất trời cô độc
đêm nay buồn lại nhớ tới quê hương
thảm thương ơi bao bè bạn đoạn trường
giờ chưa hết nợ trai thời tao loạn

nơi quán khách bên đường sầu quốc hận
ta với hình sóng sánh chuyện mười phương
rồi bâng quơ nhớ tới chuyện sân trường
nhớ màu áo em yêu trong lớp học

tìm trên vách tên bạn bè sống sót
moi giữa tim dư ảnh kẻ thân sơ
loay hoay kiếm những bằng hửu vật vờ
xác đã mât nhưng hồn còn lẩn quẩn

kéo tất cả quây quần nơi quán vắng
chén tạc thù say tỉnh cuộc trăm năm
ta suốt đời trai nhốt cuộc thăng trầm
cũng thả hết để hồn thơ mở hội

hỡi Phan Thiết giờ đất trời thay đổi
hởi em yêu trong cổ mộ quê nhà
nhắc giùm ta kỷ niệm sắp phôi pha
để tiếp nối xót xa ngoài muôn đặm

Xóm Cồn, Tháng 4 -2005
MG -- ngvd

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sáng nay về tới rừng Banhet Còn nhớ đồi cao dốc tử thần
Khi bỏ Đèo Nhông về với núi Ta làm mây ở cuối trời xa
chiến khu lạnh, chỉ còn anh nằm đó nắm xương tàn vất vưởng với cỏ cây
Tôi vẫn biết em buồn bên mái lá Hàng bụp thưa đôi búp nhú ơ hơ
Em có biết lòng anh như nắng mới Hồn bâng khuâng nhìn những lá cây vàng
Rồi mai bỏ núi về trời Dấu trong lửa đạn buồn rời quê hương
Dễ có một ngày ta trở lại Bồng Sơn xa qúa cuối trời xa
Mặt trời đã lặn từ lâu nhưng trăng chưa mọc Bầu trời thăm thẳm chỉ có những vì sao lấp lánh
Ta ngồi bên dòng sông, Nhìn đời mình trôi chảy
Lời này là lời mỗi ngày tôi đọc, mỗi ngày tôi ca, tôi hát, tôi nhẩm,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.