CỨ NGỠ LÀ…

06/01/201705:23:00(Xem: 1626)

 

CỨ NGỠ LÀ…

(Tam bát cửu)

 

Bước chân đi

Anh chưa lần nghĩ suy ngày gặp lại

Vùng trời xa: xấu hay đẹp, dải mầu nào…

 

Phải làm sao

Hỡi thiên thần áo dài xanh nước biển
Ngày hờn ngày, khi anh đã biết: yêu em…

 

Tà áo mềm

Cứ tìm về từng đêm không cho ngủ

Anh đuổi bắt bằng vần thơ đủ sắc mầu…

 

Chợt… em đâu?

Ngác ngơ vần thơ rầu rĩ tìm kiếm

Lặng thẫn thờ, anh thật phù phiếm làm sao…

 

Những lầu cao
Đôi tay trần làm sao leo lên được

Anh ngậm cười, còn thơ đẫm nước mắt rơi…

 

Phải đổi đời

Anh khăn gói xa rời quên tất cả
Chưa một lần dám nghĩ - em ạ: còn duyên…

 

Không để yên

Sao lại gọi – lại phiền anh lần cuối

Tà áo dài xanh nước biển với lời yêu…

 

Khổ trời chiều

Anh lưỡng bước bởi điều vừa nghe thấy
Đợi anh về, anh hứa phải lấy em nghe…

 

Cơn mộng mê

Chợt vỡ òa tìm về nơi thực tại

Đợi anh nghe - anh đi – quay lại sớm thôi…

 

05-01-2016

Nguyên Hữu

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Về đây con nước sông đầy Sóng xô mấy ngọn buồn lây mạn đò
Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ Có phải tôi viết đâu " Một nửạ
Ai có về ngang vùng Bốn xưa Xuống phà qúa bộ đến Cần Thơ
Tôi ngồi hít thở hơi ra hơi vô hơi dài hơi ngắn, xin cho đất trời
Mai đi qua núi mai xuôi biển Mai thắp sao trời mộng súng gươm
Tôi nhơ ùmùa xuân ấy Biển Hồ Khí trời tôi thở khí trời thơ
chuyện đời như giọt nước sông biển lại thành mây
Sáng nay về tới rừng Banhet Còn nhớ đồi cao dốc tử thần
Khi bỏ Đèo Nhông về với núi Ta làm mây ở cuối trời xa
chiến khu lạnh, chỉ còn anh nằm đó nắm xương tàn vất vưởng với cỏ cây
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.