Ta hành thiền như đá
Chất chồng mà không đau
Tìm thăng bằng vô ngã
Đá không thay sắc màu?
Hành thiền tọa như thạch
Xếp hình như tĩnh tâm
Chung quanh nước róc rách
Mật chú ngồi lâm râm!
Trái tim hòa đá núi
Mắt nhìn thấu mù sương
Hành thiền lưng không cúi
Hơi thở là mùi hương...
Hành thiền ý trống rỗng
Không dục vọng giàu sang
Thân là đá bất động
Ta hóa vào không gian!...
*
Khúc kiếm phổ
1.
Hoa đào rơi, một bông, hai bông…
Gió như có! Gió như không?
Em ở đâu giữa đào và nắng
Đã cận bên anh một đóa môi hồng!
2.
Giọt nước! Giọt thánh thót
Ánh mắt hun hút lỗ đen vũ trụ
Tim một đời
Di chứng.
3.
Áo lụa nõn, một vai trần
Dịu êm tóc mát mộ phần lấp ta
Hương rờn rợn, ủ vào da
Nửa đời kiếm sắc mòn ba bốn phần?
4.
Hạt bụi xốn xang đến vậy?
Người trăm năm về đâu?
Con kiến nhẩn nha nhặt lấy
Dế cười gáy vang hang sâu!...
5.
Ngươi bẻ con chữ nhai và nghĩ
Tôi ráp buồn khúc phổ ngu ngơ
Em khóc vì sao không biết nữa
Kẻ lạ cười: một lũ ngây thơ…
– Trần Hoàng Vy