Hôm nay,  

THƠ THÁNG CHÍN

01/09/202216:50:00(Xem: 2390)
20200519_035837
Tranh Đào Nguyên Dạ Thảo.



Thơ Trần Mộng Tú

 

NGÀY KHAI TRƯỜNG

                                                                                        

Tôi đứng trong sương nhìn chuyến bus

sáng nay dừng lại ở ven đường

những em áo đẹp tay cầm sách

tóc tung trong gió cùng đến trường

 

Chốc nữa khi ngồi trong lớp học

em viết gì giữa trang vở mới tinh

tôi vạch một đường trên trang giấy

nối tuổi già tôi với bình minh

 

Tôi vạch một đường trên trang giấy

kéo thời gian lại với tuổi tôi

kéo trường kéo lớp thời xưa cũ

kéo cả quê hương ở cuối trời

 

Chốc nữa khi ngồi trong lớp học

thầy vẽ tương lai trên bảng đen

em có để hồn ngoài cửa lớp

bụi phấn bay theo mỗi cánh chim

 

Tôi vạch một đường trên trang giấy

mùa thu xưa bỗng lạnh quanh đây

dĩ vãng khô như bình mực cạn

tiếng trống rung trong bộ ngực gầy.

 

Trần Mộng Tú                                                                    

 

*

 

Thơ Trần Hạ Vi

 

MẶT MỘC

 

anh yêu cô ấy ba năm

chưa bao giờ nhìn rõ mặt

cô ấy chạy trốn nhanh như sóc

gương mặt mộc của anh

ở đâu

ở đâu

 

gương mặt mộc của em rọi sáng đêm sâu

anh già rồi không còn nói yêu ai nữa

cô ấy nói yêu anh đến thiên thu

còn tình yêu của em

ở đâu

ở đâu

 

mũi kim sinh thiết quẩn quanh trong đầu

vội vã gọi em sau lần cao huyết áp

tưởng chết đi

tưởng buồn rầu

ở đâu

ở đâu

 

anh viết những lời tình bông lơn

vẫn nhớ về gương mặt mộc

em đừng buồn ông già này

chỉ trái tim vẫn còn trẻ

như ngày

không dám nói yêu

tình yêu mộc…

 

CÁT BỤI CHIA LY


bắt đầu buổi chiều bằng một bài viết của anh
cho một người tình cũ
đọc từng chữ không khóc không buồn không ủ rũ
vì chúng ta
cũng đã cũ đấy thôi

anh đã học nhiều làm nhiều sống ở nhiều nơi
yêu quen và ngủ với bao nhiêu cô gái
em là một người
trong bộ sưu tập

em đã sống ở ba đất nước ba châu lục
gặp đàn ông từ bao nhiêu quốc gia
anh là một người
trong bộ sưu tập

chúng ta đang đặc biệt trong mắt nhau
em vẫn ghen hờn khóc ngất
nhớ nhung theo từng con chữ quay quắt
chỉ vì
hiện tại gần nhất
non tơ tươi mới
cảm xúc tràn trề

cảm ơn vũ trụ bao dung
muôn mối gọi về cho ta gặp mặt
gắn kết sợi dây mỏng mảnh bền chặt
chung tiếng nói quê hương máu thịt
chung tình yêu văn chương
cho ta đi cùng
chặng ấy hai năm

cảm ơn anh cảm ơn tình
cảm ơn tất cả những người trong bộ sưu tập
chúng ta viết vào nhau hai dấu lặng
con chữ cuộn tròn phân tách
cát bụi một chia ly


FANTASY

Chúng ta ở trong nhau
Theo Tố nữ kinh
đó là đạo

Anh cảm nhận em mềm mại
Em cảm nhận anh nóng rực
Một đường ống hoan lạc
Một khúc ca vui mừng
Và cảm giác cuối cùng
Bay bổng
trống rỗng

Có người bảo em làm thơ từ rún trở xuống
Em cười bảo em viết về những nụ hôn
Những cái miệng ở trên người
Những cái hôn sâu
Như bản năng cuộc sống

Anh bảo gặp em sẽ hôn khắp người rồi 'làm yêu'
Trong tâm tưởng chúng ta gặp nhau một buổi chiều
Mùa thu. Lá rụng vàng cánh rừng nhỏ
Hương đất. hương thịt da. hương lá
Thảm cỏ giày xéo
Gót chân em hồng như một giấc mơ
Thịt da em mềm như một tình cờ
Nóng rực

Hãy kể anh nghe
Những giấc mơ thầm kín nhất. của em
Những ngón tay
Khuôn miệng
Trước sau trên dưới mái tóc bộ râu ngắn dài

Hãy kể em nghe những tưởng tượng ngông cuồng
Hoang dại nhất. của anh
Dây thừng đóng vai kèn trống
Tay miệng ngực thêm người

Chúng ta cùng cười
Trong xạc xào lá hát

Trong một buổi chiều tháng năm
Yêu nhau trên những vần thơ
Làm tình cùng chữ
Fantasy

Ở trong nhau
Đêm ngày
Sống đến tận cùng
Có phải là đạo
Fantasy

Trần Hạ Vi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tuy Hòa, nơi tôi ở cách nay gần bẩy chục năm, là một thành phố nhỏ hiền hòa nằm sát bờ biển, giống như nàng “Mỹ Nhân Ngư” phơi tấm thân kiều diễm trên bãi cát trắng tinh. Nàng dựa đầu trên núi Chóp Chài, đôi mắt mơ màng nhìn ra biển Đông, nghe gió thổi vi vu qua những bãi thùy dương dày đặc trên bãi biển Đại Lãnh, đầu đội vương miện hình Tháp...
Chắc bạn đọc nghĩ là tôi đang ở Hà Nội, hay Sài Gòn. Không. Chúng tôi đang du lịch châu Âu. Chuyến nghỉ hè năm nay, cùng với đôi bạn từ Quận Cam, tưởng đã không thành vì Delta Airlines huỷ chuyến bay vào giờ chót, sau khi đã có thẻ lên tầu. Lên mạng tìm vé khác và bên Turkish Airlines còn chỗ để đưa chúng tôi đến Barcelona, Tây Ban Nha là thành phố đầu tiên của chuyến du lịch...
Buổi sáng bến xe Tây Ninh đông đúc và ồn ào. Tiếng rao hàng của đám bán hàng rong vang lên inh ỏi, từ bán bánh mì, bán nước trà đá, nước ngọt bỏ bao, đến bọn người bán sách báo dạo, cứ gặp ai cũng chìa hàng đến trước mặt, giọng mời gọi...
Cái cối xay bột nước lắp ráp xong chị Bông đã xay thử đậu nành rồi xay gạo thấy cả hai đều thành bột mềm nhuyễn đúng ý. Coi như chị đã “khai trương” cái cối xay bột nước của mình mặc dù khi lắp cối xong ông thợ cối đã xay thử bột nọ bột kia rồi. Hôm ấy cả nhà chị được ăn món bánh xèo chiên giòn và uống sữa đậu nành nấu với lá dứa vừa thơm vừa béo thật ngon...
Hai chị em Quỳnh Trâm và Bội Trâm hôm nay được mẹ dạy làm món bánh trái cây bằng bột đậu xanh để đón anh gia sư của hai nàng. Những chiếc bánh xinh xinh đủ màu sắc của trái khế vàng, trái ớt đỏ, trái mảng cầu… được bày sẵn trên khay thật hấp dẫn...
Thơ của hai thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn & Thy An...
Chiếc xe khách Sài Gòn ra Huế tạm dừng ở thành phố Nha Trang vào khoảng bốn giờ chiều. Xe chưa đậu hẳn thì đã có bao nhiêu kẻ bán hàng vặt ồ ạt phóng tới miệng rao hàng inh ỏi tạo thành một thứ âm thanh hỗn loạn. Một số ăn xin tật nguyền, què cụt cũng cố chen lấn tranh nhau hành nghề...
Tôi quen biết Loan thật tình cờ, người đời thường gọi là “duyên”, với tôi, là một định mệnh từ muôn kiếp trước, đã gắn liền hai cuộc đời chúng tôi thành hai chị em, thương yêu và gần gũi, giúp đỡ, an ủi nhau còn hơn chị em ruột thịt...
Bản thân tôi ít khi nào dám ngó về biển cả, dù thấy biển cả rất mênh mông, thoáng mát và êm ả qua nhiều hình ảnh. Cũng có lúc tôi trực diện biển khơi, nhưng chỉ là lúc biển êm sóng dịu rì rào ru hát « Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào… » hoặc là lúc mơ mộng, biển nhớ…
Thời gian sau 1975, tôi cỡ 9-10 tuổi, ngoài ông anh lớn đi dạy ở Cần Thơ, tôi có ba người anh đang học Đại Học, hằng tuần có bạn bè kéo về nhà tôi tụ tập ăn uống, đờn địch ca hát rất vui. Tôi nhỏ tuổi không được tham gia, nhưng có núp ở sau bếp... nghe lỏm...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.