Hôm nay,  

Dáng anh ngồi mãi ngàn năm

29/04/202209:50:00(Xem: 2195)

Bức tượng Thương Tiếc

 

(Viết về pho tượng lính xa lộ Biên Hoà)

 

Anh ngồi đây lặng im từ thuở nào

Nỗi buồn thương vô biên không hư hao

Anh gục đầu lên khẩu M mười sáu

Tâm hồn tôi tan hoang buồn biết bao

 

Anh trẻ như đang ở tuổi học trò

Dáng mảnh mai tâm hồn anh ngây thơ

Xa cha mẹ nhớ người yêu tha thiết

Đời chiến binh không dừng bước sông hồ

 

Trên khắp cả mọi khu, vùng chiến thuật

Anh còn ghi bao kỷ niệm thương yêu

Những ngày vui những ngày buồn tê tái

Những chia ly những hội ngộ rất nhiều.

 

Có biết chăng lính cũng buồn muôn thuở

Lính cũng trái tim rung cảm như ai

Cũng có phút giây bùi ngùi nhỏ lệ

Khi chia tay người phải tiễn đưa người

 

Anh khóc bạn anh vừa ngã xuống

Trên chiến trường còn như nắm tay anh

Anh cố giấu giọt lệ buồn tê tái

Là chiến binh không đươc phút yếu lòng

 

Anh ngồi đây nhớ bạn nằm trong đất

Gần nhau đây mà nghìn trùng xa nhau

Vì mặt đất chia đời thành hai cõi

Chẳng là mưa sao biết đất không sầu.

 

Có khi nào người đã nằm dưới mộ

Lặng lẽ trở về ngồi bên cạnh anh

Cửa hư ảo ngày qua ngày khép mở

Người và ma ngồi nói chuyện tâm tình.

 

Anh ngồi đây im lặng đến bao giờ

Khi giang sơn chuyển đổi như trong mơ

Nghĩa trang giờ là điêu tàn đổ nát

Anh vẫn ngồi rời rã nắng và mưa

 

Trên những chuyến xe đò đi Vũng Tầu

Nhớ dáng anh ngồi se bụi dài lâu

Xe đi xa ngoảnh lại nhìn vẫn thấy

Dáng anh ngồi nhỏ lệ cho ngàn sau.

 

Dáng xa vời nỗi nhớ nhung tan tác

Chim lìa trời và rơi xuống nhân gian

Khi ánh mắt còn nỗi buồn man mác

Nhìn đường xa vĩnh viễn khóc ly tan.

 

Đinh Quốc An

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người chồng cô có một số phận khá kỳ lạ. Anh sinh ra trong một gia đình nghèo khó trong vùng đồng bằng sông Cửu Long...
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
Chị Hương đẹp lắm! Một vẻ đẹp đài các sang trọng của một Giai nhân xứ Huế. Dáng người dong dỏng cao, thanh thoát, nước da trắng hồng, mái tóc óng mượt buông lơi xõa sau bờ vai tròn. Đặc biệt chị có đôi mắt đẹp và yên bình như mặt nước hồ thu...
Bao năm qua, đã đến sống trong làng chài từ lâu lắm, đã làm bạn kéo lưới qua nhiều chủ ghe, chủ tàu cá, Tư Dầm vẫn nghèo, vẫn túng, không hề sắm nổi cho mình chiếc ghe câu để tự kiếm sống qua ngày.
Trại Sikiew, đêm văn nghệ mừng Năm Mới diễn ra trên Bãi Đá năm ấy có vài giọng ca gây bất ngờ. Đầu tiên phải kể đến Vân Đại Bàng với bài hát Đường Xưa Lối Cũ hay thần sầu, bà con vỗ tay rần rần...
Từ mấy hôm nay Thi nôn nóng chờ đợi ngày về quê thăm nhà. Nàng cứ loay hoay tính toán mãi không biết phải mua quà gì về cho mấy đứa em. Con gái đi học xa nhà, thật sung sướng và hạnh phúc biết bao mỗi khi có dịp nghỉ lễ dài để trở về sống với gia đình thân yêu...
Tôi dần dà để ý đến một cặp vợ chồng Á Châu. Không hiểu tại sao, tôi đoan chắc họ là vợ chồng, chứ không thể là tình nhân, hay hàng xóm. Họ đến mua hàng hầu như mỗi ngày ở siêu thị tôi đang làm việc...
Hai bài thơ của Trần Hạ Vi...
Cuối đời Đông Hán nước Tàu, tại quận Cự Lộc có nhà cự phú họ Trương sinh được ba anh em là Trương Giốc, Trương Bảo, Trương Lương. Khi ông bà Trương mất thì Bảo và Lương hãy còn nhỏ, Trương Giốc thay quyền cha mẹ nuôi dạy hai em...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.