Hôm nay,  

Mỗi tim người là một niềm riêng

4/25/202217:58:00(View: 2397)

altar
 

từ nén nhang trầm ai thắp bên hóc núi

xin người mở cửa cho hương khói bay vào

xa xa bia đá tổ tiên ẩn mờ rêu phủ

chim hót thật hiền như tiếng suối trong xanh

 

quậy dưới đáy những nỗi buồn trầm tích

bên thềm, trăng nghiêng nghiêng ly rượu mềm môi

giọt nào rơi xuống đất

giọt nào gửi về bên kia đại dương trôi?

rót thêm nữa cho phôi pha sương khói

uống cạn đi lỡ dở chén san hà

bằng hữa rối bời lắc đầu quầy quậy

khề khà run tay nhắc lại chữ tâm giao

 

đi, về, quên, nhớ, lớp phấn son rơi rụng

tháng hai, tháng ba, tháng tư

gió thổi về thoáng lạnh

nhớ bức tranh trên đồi tráng sĩ khòm lưng

cỏ chưa xanh mà lòng đã úa vàng

còn đâu nữa tiếng gươm mài trăng sáng

chân người có mỏi xin dừng lại cầm viên sỏi

hạt bụi hồn nhiên bay theo gió xuân sang

 

mỗi tim người là một niềm riêng

như sông đổ ra biển, mỗi dòng một hướng

có hướng nào trôi ngược lên nguồn thượng

chở thân cây rã mục trả cho rừng?

đóng cửa lại, không gian nhỏ và thời gian ngưng tụ

chút tóc viễn phương rụng xuống bờ vai

chờ đợi mãi những cảnh đời thoải mái

vòng xích đen sao cứ vẽ những khoanh tròn?

 

từ vô lượng thủy chung

trong thủy triều của mắt

và ánh sao của tâm linh

giữa trăm ngàn con đường song song

ta nhận ra một con đường thật rõ

ngun ngút bạt ngàn

thơm ngát sử thi

 

-- thy an

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tôi là dân Bắc Kỳ 54 di cư vào miền Trung, đến một thành phố rất đẹp ven biển. Ba tôi dạy học mãi ngoài Huế, nên tôi ở lại thành phố biển với Ông Nội và hai bà cô để tiện bề học hành và hầu hạ Ông. Tôi coi Ông giống như Cha, nhưng đôi khi cũng rất buồn, cô đơn và tủi thân. Bởi vì Ông già hơn Cha nhiều và khó gần gũi. Những lúc như vậy, hầu như tôi chỉ có bé Uyên là người thân thích nhất...
Sarah, cô bạn da trắng, từng học chung với tôi chương trình về Day Care tại McEwan College nhưng lại rủ rê tôi làm việc hổng có dính dáng gì đến Day Care: chuỗi cửa hàng cà phê. Hồi đó, sau khi lấy bằng Day Care, chúng tôi mỗi người một nẻo, tôi làm trong một Day Care Center một thời gian, bỗng một hôm gặp lại Sarah, nó bảo nó đang làm manager cho một chuỗi cửa hàng cà phê, nó khoe ông chủ rất dễ thương, tốt bụng, đang cần một người làm part time rất đúng “nghề” của tôi!
Lục bát mới của nhà thơ Nguyễn-hòa-Trước
Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương. (Fanny Fern)
Tôi không có mẹ nên tôi nghĩ nhiều về bố tôi. Nói đúng ra, nói không có mẹ là tôi nói sai, vì không có mẹ thì ai sinh ra mình. Phải nói lại cho đúng là tôi mồ côi mẹ từ lúc sơ sinh. Ý niệm về mẹ đối với tôi rất mơ hồ và cũng rất nguyên vẹn. Mẹ là gì? Chỉ là một bức hình bán thân đen trắng cỡ bằng trang vở học trò, một khuôn mặt người xưa còn rất trẻ, đôi mươi, rất gần mà cũng rất xa, mông lung là như có, rồi như không. Tấm hình ấy ở luôn bên tôi từ lúc tôi có trí nhớ. Đến bây giờ vẫn hiện diện đó...
Anh Bông thức giấc thấy vợ đã đứng bên giường. Ánh sáng từ bên ngoài lùa qua khe cửa sổ rực rỡ làm anh giật bắn người, theo phản ứng tự nhiên anh vụt ngồi nhỏm dậy, tung mền nhảy xuống đất...
Dòng đời lặng lẽ trôi không một phút ngừng nghỉ, người sanh diệt đến đi cứ như áng mây trời, thoạt có thoạt không. Cái hình hài nhân dáng này coi vậy chứ vô thường lắm, có đấy mất đấy không hẹn kỳ hạn định. Cuộc trăm năm ngỡ dài nhưng thật sự chẳng mấy chốc, ấy là chưa nói đến những bất ngờ không biết trước được. Người đến thế gian này vì ân oán, vì duyên nợ mà gặp nhau để làm cha mẹ, anh em, vợ chồng, con cái, bạn bè... những mối ân tình sâu đậm ràng buộc chúng ta với nhau...
Người nào cũng thương cha mẹ của mình mà không nói, không bày tỏ tình yêu của mình. Nếu không nói ngày hôm nay, ngày mai nếu không thức dậy thì sẽ không còn cơ hội để nói: cha ơi, con thương cha lắm! Ngày xưa, thương cha, thương mẹ, thương người mình kính trọng chỉ để trong lòng, ngày nay thương ai cứ nói ra. Nếu ngày mai mình không còn, sẽ không ân hận là mình có nhiều cơ hội để nói mà mình không nói.
Tháng Sáu mọi người sửa soạn chào đón Ngày Father’s Day, Ngày Của Cha. Công Cha như Núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha, Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con!
Đây là chiến trường đẫm máu và nổi tiếng nhất trong cuộc Chiến Tranh Nội Chiến (Civil War), hay Chiến Tranh Nam-Bắc của người Hoa Kỳ. Chiến tranh diễn ra giữa người Miền Nam và người Miền Bắc, kéo dài trong suốt bốn năm từ 1861 tới 1865...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.