Hôm nay,  

Mỹ Lan Và Các Bạn

1/20/200200:00:00(View: 2626)
- Chi Nguyễn, Garden Grove: Hình của Chi Nguyễn bé xíu, lọt thỏm, Mỹ Lan mới tìm ra nè. Vậy cô bé dễ thương chờ đọc bài "Cô Giáo của em" vào Chủ Nhật tuần tới nhé.

- Chị Mỹ Lan thương,
Nghe chị réo quá "bắt nhột" lỗ tai. Tiếng Huế đó nha, em học được của một con bạn cùng trường. Nhiều tiếng Huế hay lắm, :khi mô" học được nhiều, em sẽ "líu lo" một loạt cho Mỹ Lan "thất kinh" luôn. Bé Vịt gửi tiếp bài cho Mỹ Lan rồi đó nha, còn bài Xuân, hì hì…còn bí quá hà, cho hẹn…nợ nghe chị Mỹ Lan dễ thương. À, bữa Mỹ Lan kể chuyện con vịt kêu cạp cạp, bé Vịt có kêu vậy khi nào đâu!
(Ngân Hà Phạm (trường Ethan Halen Fountain Valley)

- Bé Vịt thương,
Con Vịt kêu cạp cạp, nghe đâu ai hiểu nó muốn nói gì. Còn bé Vịt thì kêu: Chị Mỹ Lan ơi ời, dễ thương hôn" Thôi đừng ghét Mỹ Lan nữa nha. Đang đọc bài bé Vịt và sữa lỗi hỏi ngã đây. Mỹ Lan thấy tên Ngân Hà đã hay mà tên bé Vịt nghe còn ngộ hơn nữa kìa. Tử ngày biết bé Vịt, Mỹ Lan hổng thích ăn thịt vịt nữa.

- Chị Mỹ Lan,
Em muốn viết bài gửi dự thi "Bé Viết Văn Việt", nhưng tiếng Việt em viết dở ẹc à, sai tùm lum ta la…Em mới đi học tiếng việt hai năm nay thôi nên viết sai, có nhiều lỗi. Nếáu em viết gửi tới, Mỹ Lan có giúp em sữa lỗi chính tả không" Mỹ Lan có hứa thì em mới dám viết. Quanh nhà em không có ai là người Việt Nam cả, nên em ít nói tiếng Việt lắm.
Bé Việt (Newport Beach)

- Bé Việt ơi!Thì Mỹ Lan đã sửa lỗi chính tả trong lá thư của bé Việt gửi về rồi mới đăng lên báo đó. Bé Việt viết sai chính tả, nhưng câu viết gọn gàng và đúng lắm. Bé Việt viết rồi gửi về cho Mỹ Lan, Mỹ Lan hứa là sẽ sửa lỗi, nhất là các dấu hỏi ngã. Nhưng cũng không bảo đảm là Mỹ Lan sửa đúng đâu nhé, vì Mỹ Lan cũng…hì hì…kém tiếng Việt như các bạn và đang còn …học tiếng Việt.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Suốt mùa Lễ Giáng Sinh cùng Năm Mới Tết Dương Lịch, mùa nghỉ đông của thiếu nhi cũng rất thú vị.
Năm nay tôi được đón “Tết Ta” sớm hơn mọi năm. Vào đầu tháng 12, trong lúc chờ đón Tết Tây thì cộng đồng người Việt Quốc Gia ở Arizona đã tổ chức Hội Chợ Văn Hóa Á Châu (Asian Festival) tại thành phố Scottsdale, Arizona. Mỗi năm có một quốc gia Á Châu được đứng ra tổ chức Hội Chợ trong vai trò chủ nhà. Các anh chị em trong Ban Văn Nghệ của CLB Tình Nghệ Sĩ từ California được Ban Tổ Chức mời đến giúp phần văn nghệ trong chương trình Hội Chợ Á Châu này.
Buổi sáng thứ Hai, em vẫn được nằm ngủ nướng, thích lắm. Đến lúc ra khỏi phòng thì thấy mẹ đã bày thức ăn trưa trên bàn và mọi người đang mời gọi nhau. Em nhìn lên tấm lịch treo trên tường ai đã bóc sẵn rồi, nó đề ngày 1 tháng 1 năm 2018. Năm mới đã tới.
Tôi muốn các em đọc câu chuyện dưới đây để học thêm một bài học về lòng nhân ái. Chuyện đã lâu lắm, kể rằng: Mùa đông năm 1935, nước Mỹ rơi vào tình trạng khủng hoảng kinh tế trầm trọng, người dân rất túng thiếu. Có một bà lão bị ra tòa án tại New York về tội trộm cắp một ổ bánh mì. Khi quan tòa hỏi vì sao bà lại lấy trộm bánh mì thì bà lão đáp:
Tóm tắt: Ngày xưa có hai vợ chồng nông dân sinh được một đứa con trai, nuôi mãi mà cậu chỉ lớn bằng ngón tay cái. Một hôm, cậu giúp cha đánh xe vào rừng, cậu chui vào tai ngựa, dùng lời để điều khiển ngựa đánh xe. Giữa đường, có hai người đàn ông nhìn thấy xe ngựa và tiếng người nhưng không thấy người, bèn tò mò đi theo. Khi nhìn thấy cậu bé, họ muốn mua để đem cậu đi các tỉnh trình diễn. Mặc dù người cha không bằng lòng, cậu bé bảo cha cứ bán cậu để lấy một số tiền lớn. Hai người đàn ông đặt cậu lên vành mũ rồi ra đi. Đi một hồi lâu, cậu xin hai người đàn ông xuống đất để “có việc”. Thế là cậu chạy vào những lằn đất ruộng, rồi chui vào một cái hang chuột, trốn thoát. Trên đường tìm về nhà, cậu lại nghe hai tên trộm đang bàn nhau cậy cửa nhà cha xứ để lấy vàng bạc và cậu không bỏ qua...
Trong đêm Giáng Sinh, khi các gia đình đang ngồi quay quần bên nhau cạnh lò sưởi ấm áp và các em háo hức chuẩn bị mở những món quà đầy ắp tình thương của bố mẹ tặng, thì vẫn có những em không được may hưởng những hạnh phúc chừng rất đơn giản này. Tình cờ tôi đọc được tiếng kêu van giúp đỡ của một thiếu nhi mà tôi biết, vì em đã đến tham dự chương trình Đào Tạo và Phát Triển Tài Năng Trẻ của CLB Tình Nghệ Sĩ. Em viết trên Facebook cho biết hai chị em đang ở tạm nhà một bà cô vì mẹ đã vu khống gọi cảnh sát bắt ba vào tù và mẹ đã bỏ đi, để lại hai em côi cút.
Những ngày cuối năm rơi vào tiết giá lạnh nhất của mùa đông, cảnh vật buồn và lặng lẽ, bầu trời âm u đầy mây xám. Mỗi khi ra đường, em phải mặc nhiều áo ấm mới không thấy lạnh.
Thầy Vũ Hoàng của Ban Đại Diện Các Trung Tâm Việt Ngữ Nam California vừa gửi một thông báo nhắc nhở về ngày Tân Xuân Họp Mặt như sau:
Tóm tắt: Ngày xưa có một cặp vợ chồng nông dân sinh được một đứa con trai, nuôi hoài cũng chỉ lớn bằng ngón tay cái. Một hôm cậu bé giúp cha đánh xe vào rừng thì có hai người đàn ông nhìn thấy, họ đi theo và đề nghị mua cậu bé để đem đi biễu diễn kiếm tiền. Dù người cha không chịu, cậu bé xin cha cứ bán cậu đi để lấy một khoảng tiền lớn. Cậu ngồi trên mũ của một người đàn ông. Giữa đường, cậu kêu muốn xin xuống đất có việc... Người đàn ông nói chim vẫn “bĩnh” rơi trên mũ ông ta...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.