Hôm nay,  

Con Quỷ Trong Chai Thủy Tinh

8/11/201900:00:00(View: 2833)
Truyện Cổ Grimm
Con Quỷ Trong Chai Thủy Tinh
8.11.19TN.-Truyen-Co-Tich
Con Quỷ Trong Chai Thủy Tinh


Tóm tắt: Ngày xưa có một bác tiều phu rất nghèo. Dành dụm được ít tiền, bác cho con đi học nghề, nhưng nửa chừng thì bác hết tiền, chàng trai đành về nhà đốn củi cùng cha. Ngày đầu tiên vào rừng, bác tiều phải mượn hàng xóm thêm một cái rìu cho con. Buổi trưa nhân giờ nghỉ, chàng trai đi vào sâu trong rừng tìm tổ chim thì nghe tiếng kêu cứu. Chàng trai nhận ra tiếng kêu phát ra từ một hốc cây, trong một cái chai thủy tinh. Chàng mở nắp chai thì trước mặt chàng hiện ra một con quỷ to lớn, đòi vặn cổ chàng trai, chàng lừa nhốt được con qủy vào chai, nhưng sau đó, không chịu thấu lời năn nỉ của con quỷ, chàng lại thả nó ra. Con quỷ đền ơn cho chàng một miếng vải có thể chữa bệnh và hóa mọi thứ sắt thép thành bạc ròng. Chàng về chỗ gặp cha, biểu diễn chặt cây, nhưng cái rìu sắt biến thành rìu bạc, văng ra đất. Người cha tức giận mắng con, giờ lấy gì trả rìu lại cho hàng xóm đây...

Kỳ 8 (tiếp theo)

Nghe cha bảo đem cái rìu ra phố bán để lấy tiền đền cái rìu đã mượn hàng xóm, người con vâng lời mang rìu ra chợ kim hoàn trong thành phố để bán và hy vọng được số tiền đem về cho cha trả nợ và nghĩ không thể con quỷ lừa gạt mình. Người thợ kim hoàn cầm chiếc rìu, ngắm coi cẩn thận, rồi lại cho vào lửa để thử. Sau cùng, người thợ kim hoàn xác nhận:
“Đúng là bạc thật”

Ông ta lại cầm cái rìu lên, soi đi soi lại:

“Ai lại đi làm cái rìu bằng bạc thì làm sao chặt cây!”

Chàng trai hiểu ra là tại sao chiếc rìu đã văng ra đất, nhưng không tiết lộ câu chuyện gặp quỷ và được trả ơn, chỉ nói:

“Nó nặng bao nhiêu?”
Người thợ cho lên cân. Chàng trai nói:
“Nó đáng bao nhiêu tiền, ông nói đi?”

Người thợ kim hoàn tính nhẩm:

“Nó đáng giá đến 400 đồng Taler, nhưng ở đây tôi không đủ tiền để mua. Anh đem đi tiệm khác để bán.”
Chàng trai nghe ông thợ nói giá cả, thấy số tiền cũng lớn quá rồi, nên nói:
“Ông còn bao nhiêu trả tôi, số còn lại tôi cho ông nợ.”

Người thợ kim hoàn vui mừng:

“ Tôi chỉ có 300 đồng Taler tiền mặt mà thôi.”

Chàng trai nói:

“Vậy được. Tôi lấy số tiền này, còn lại 100 tôi cho ông nợ.”
(còn nữa)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em, anh thì giỏi giang, việc gì cũng làm nổi, chỉ là nhát gan, sợ ma quỷ. Người em thì ngốc nghếch, khờ khạo. Một hôm người cha bảo chàng ngốc phải đi kiếm một việc làm nuôi thân.
Các trường Việt Ngữ mà chúng ta theo học tiếng Việt, năm nay, phần đông đều làm lễ bế giảng vào ngày 20 tháng 5, và sau đó là mùa Hè, mùa của học sinh.
Tuần này, mời các phụ huynh đọc tiếp bài của Tường Chinh, viết về: Bệnh Rối Loạn Tăng Động Kỳ 6 (tiếp theo)
Ngày xưa có hai anh em, người anh thì giỏi giang, việc gì làm cũng được, chỉ có tội nhát gan, nghe kể chuyện ma quỷ thì sợ hãi, rùng cả mình. Người em khờ, ngốc, làm không xong được một việc nhỏ. Một hôm, người cha gọi đứa con ngốc, bảo phải đi học một nghề để nuôi thân.
Bài thơ: Mẹ Là Tất Cả của Charles Khiêm Ông khi đăng lên Trang Thiếu Nhi đã thiếu một câu, xin cáo lỗi và sửa lại cho đúng:
Các bạn thân mến, Trong tháng 5 Lễ Mẹ đã qua, và tháng 6 ngày lễ Cha lại đến. Mẹ và Cha là hai đấng sinh thành đã sinh ra ta và nuôi ta khôn lớn. Các bạn đã làm vui lòng Mẹ và bây giờ đến lễ Cha, các bạn phải nhớ ơn cha vì không có ai chăm sóc, nuôi nấng, thương yêu ta bằng cha mẹ. Bài luận văn tả về Ba của Trương Ethan, trường Việt Ngữ Hồng Bàng.
Năm nay, đúng vào mùa bế giảng các niên khóa học Việt Ngữ, chương trình Bé Viết Văn Việt của Trang Thiếu Nhi Việt Báo rơi đúng số 1000. Wòu, chúng ta đã có được 1000 ngàn bài viết văn Việt và hôm nay là bài của bạn Tô Viễn Hà Mi, với bài cảm tạ thầy cô nhân ngày bế giảng của Trung Tâm Việt Ngữ Hồng Bàng.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em, anh thì thông minh nhưng nhát gan, nghe chuyện ma quỷ rất sợ hãi và rùng mình. Người em thì khờ dại, chẳng biết làm gì cả. Một hôm người cha bảo thằng con khờ phải học một nghề để nuôi thân thì cậu xin đi học nghề rùng mình, vì cậu chưa hề biết rùng mình là gì! Có một người trông coi nhà thờ ghé lại chơi, nghe chuyện, nhận cậu khờ làm học trò. Cậu đi theo thầy để học nghề.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.