Hôm nay,  

Con Quỷ Trong Chai Thủy Tinh

8/11/201900:00:00(View: 2815)
Truyện Cổ Grimm
Con Quỷ Trong Chai Thủy Tinh
8.11.19TN.-Truyen-Co-Tich
Con Quỷ Trong Chai Thủy Tinh


Tóm tắt: Ngày xưa có một bác tiều phu rất nghèo. Dành dụm được ít tiền, bác cho con đi học nghề, nhưng nửa chừng thì bác hết tiền, chàng trai đành về nhà đốn củi cùng cha. Ngày đầu tiên vào rừng, bác tiều phải mượn hàng xóm thêm một cái rìu cho con. Buổi trưa nhân giờ nghỉ, chàng trai đi vào sâu trong rừng tìm tổ chim thì nghe tiếng kêu cứu. Chàng trai nhận ra tiếng kêu phát ra từ một hốc cây, trong một cái chai thủy tinh. Chàng mở nắp chai thì trước mặt chàng hiện ra một con quỷ to lớn, đòi vặn cổ chàng trai, chàng lừa nhốt được con qủy vào chai, nhưng sau đó, không chịu thấu lời năn nỉ của con quỷ, chàng lại thả nó ra. Con quỷ đền ơn cho chàng một miếng vải có thể chữa bệnh và hóa mọi thứ sắt thép thành bạc ròng. Chàng về chỗ gặp cha, biểu diễn chặt cây, nhưng cái rìu sắt biến thành rìu bạc, văng ra đất. Người cha tức giận mắng con, giờ lấy gì trả rìu lại cho hàng xóm đây...

Kỳ 8 (tiếp theo)

Nghe cha bảo đem cái rìu ra phố bán để lấy tiền đền cái rìu đã mượn hàng xóm, người con vâng lời mang rìu ra chợ kim hoàn trong thành phố để bán và hy vọng được số tiền đem về cho cha trả nợ và nghĩ không thể con quỷ lừa gạt mình. Người thợ kim hoàn cầm chiếc rìu, ngắm coi cẩn thận, rồi lại cho vào lửa để thử. Sau cùng, người thợ kim hoàn xác nhận:
“Đúng là bạc thật”

Ông ta lại cầm cái rìu lên, soi đi soi lại:

“Ai lại đi làm cái rìu bằng bạc thì làm sao chặt cây!”

Chàng trai hiểu ra là tại sao chiếc rìu đã văng ra đất, nhưng không tiết lộ câu chuyện gặp quỷ và được trả ơn, chỉ nói:

“Nó nặng bao nhiêu?”
Người thợ cho lên cân. Chàng trai nói:
“Nó đáng bao nhiêu tiền, ông nói đi?”

Người thợ kim hoàn tính nhẩm:

“Nó đáng giá đến 400 đồng Taler, nhưng ở đây tôi không đủ tiền để mua. Anh đem đi tiệm khác để bán.”
Chàng trai nghe ông thợ nói giá cả, thấy số tiền cũng lớn quá rồi, nên nói:
“Ông còn bao nhiêu trả tôi, số còn lại tôi cho ông nợ.”

Người thợ kim hoàn vui mừng:

“ Tôi chỉ có 300 đồng Taler tiền mặt mà thôi.”

Chàng trai nói:

“Vậy được. Tôi lấy số tiền này, còn lại 100 tôi cho ông nợ.”
(còn nữa)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tóm tắt: Ngày xưa có một bà góa sống với hai đứa con gái. Trước nhà có hai cây hoa hồng, một ra bông đỏ, một ra bông trắng vì vậy tên của hai cô là Bạch Tuyết và Hồng Hoa. Hai cô thường vào rừng hái trái nên các thú rừng đều coi họ như bạn. Vào một ngày mùa đông, có chú gấu đến xin vào nhà sưởi ấm và chú trở thành bạn của hai cô. Mùa đông qua và mùa Xuân tới, họ lại càng thân mật với nhau hơn...
Các bạn thân mến, Hồi nhỏ mình có học một câu trong chương trình tiếng Việt: Thời gian thấm thoắt thoi đưa Nó đi đi mãi, không chờ đợi ai!
Mùa lễ Tạ Ơn vừa mới qua, nhưng em vẫn còn cảm thấy niềm vui lâng lâng, khi em đuợc làm một việt (việc) nhiều ý nghỉa (nghĩa).
Tóm tắt: Ngày xưa có một bà góa, sống với hai cô con gái trong một túp lều tranh. Trước nhà có hai cây hoa hồng ra bông trắng và đỏ,nên một cô tên là Bạch Tuyết, một cô tên là Hồng Hoa. Hai cô gái thường vào rừng hái trái nên các thú rừng đều là bạn của họ. Một đêm đông, có tiếng gõ cửa, một chú gấu xin vào trú lạnh. Gấu được ngồi sưởi ấm bên bếp lửa và hai cô gái quen dần, đùa giỡn với gấu rất thân mật...
Em chưa hề nhìn thấy con gà Tây khi nó chưa chết như thế nào! Nhưn (Nhưng) năm nào mà đến ngày Lễ Tạ Ơn là em lại thấy một con gà tây chết rồi mà thơm phứt (phức), trần trụi nằm trên cái khay lớn, lấy từ trong cái lò nướng đem ra.
Mùa rét năm nay, tôi chưa tiện nói với các em về nỗi bất hạnh, khó khăn của những người nghèo không có nhà cửa, sống lang thang trong ngày và đêm ngủ ở các bãi đất trống, hay trước cửa chợ, trong các công viên, co ro, bệnh hoạn vì thiếu thốn phương tiện. Vậy mà trước ngày lễ Tạ Ơn, một số em đã đưa cho tôi một số tiền các em dành dụm được, và yêu cầu tôi có một buổi phát túi ngủ, phát chăn cho người không nhà.
Tóm tắt: Ngày xưa có một người đàn bà góa sống với hai cô con gái trong một túp lều tranh. Vì trước sân có hai cây hoa hồng, một cây ra hoa trắng, một cây ra hoa đỏ, nên bà đặt tên cho con là Bạch Tuyết và Hồng Hoa.
Các bạn thiếu nhi thân mến, Bạn Cindy vừa viết thư hỏi BN, nhờ giải thích câu: Không có thầy đố mầy làm nên”. BN không phải là cô giáo, nên chỉ hiểu được đến đâu thì giải thích cho Cindy đến đó thôi nhé. Cindy có thể hỏi thêm cô giáo của mình, kể cả các thầy cô giáo trường Mỹ.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.