Hôm nay,  

Bé Viết Văn Việt/ Bài Dự Thi Số1036: Một Tuần Tết

2/10/201900:00:00(View: 4404)
2.10.19TN.BE Viet Van Viet.John Nguyen

John Nguyen

 
Năm nay Tết rơi vào ngày thứ Ba, vì ngày tết Việt Nam không phải ngày lễ nước Mỹ, nên ba mẹ em phải đi làm việc và chúng em cũn (cũng) phải đi tới trường học.

Nhưn (Nhưng) như mọi nhà người Việt Nam khác, gia đình em vẫn chuẩn bị đón Tết rớt (rất) là lớn. Tối thứ Hai là ngày cuối năm, gia đình em vẫn chuẩn bị đồ cúng rớt (rất) là nhiều. Mẹ em làm rớt (rất) nhiều món ăn để cúng theo phong tục người Việt là để dâng lên tổ tiên và đón các cụ, các ông bà về chơi Xuân. Để làm nhữn (những) việc đó, mẹ em phải đi chợ và nấu nướng nhiều ngày trước, rồi buổi chiều ba mươi, về tới nhà là mẹ vào bếp nấu nướng, dọn dẹp, nhìn thấy mẹ rớt (rất) bận rộn. Ba thườn( thường) đi làm về trễ, nên mẹ làm một mình.

Em thấy mẹ em bày một dĩa trái cây gồm có 5 thứ, nói là ngũ quả và một trái dưa hấu thật to để cúng giao thừa. Chúng em phải đi ngủ sớm để sáng mai cậu em sẽ đưa chúng em lên phố Bolsa coi múa lân và đốt pháo. Năm nào cũn (cũng) như năm nào, trên phố Bolsa của người Việt vui lắm, cửa hàng nào cũng có múa lân, đốt pháo. Cậu em đưa chúng em tới cửa hàng của dì em đúng 10:30 sáng. Ở đây đã rất đông người, và ba dây pháo dài treo trước cửa.

Em rất sợ pháo nổ trúng nên đứng xa xa. Vậy mà khi ba dây pháo nổ, em cũn (cũng) phải bịt tai lại vì tiếng pháo kêu to quá. Đốt pháo xong là ăn uống, nhiều thứ ngon quá, làm em không biết ăn món nào thì ngon hơn!

Sau đó, em được cậu dẫn đi chùa. Ở chùa vui quá, tới chùa nào chúng em cũn (cũng) được lì xì tiền mới trong phong bao đỏ. Ai cũn (cũng) nói : “Cho con lấy hên”. Và em cũn (cũng) vòng tay lễ phép nói lời cám ơn và những câu chúc Tết mà chúng em đã học thuộc lòng.

Và chưa hết vui ngày Tết đâu, vì cuối tuần, chúng em còn đi hội chợ Tết của các anh sinh viên. Chúng em thi quốc phục, thi viết, thi hát. Chỉ có một ngày Tết mà chúng em vui suốt một tuần lễ luôn!

John Nguyen

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em, anh thì giỏi giang, việc gì cũng làm nổi, chỉ là nhát gan, sợ ma quỷ. Người em thì ngốc nghếch, khờ khạo. Một hôm người cha bảo chàng ngốc phải đi kiếm một việc làm nuôi thân.
Các trường Việt Ngữ mà chúng ta theo học tiếng Việt, năm nay, phần đông đều làm lễ bế giảng vào ngày 20 tháng 5, và sau đó là mùa Hè, mùa của học sinh.
Tuần này, mời các phụ huynh đọc tiếp bài của Tường Chinh, viết về: Bệnh Rối Loạn Tăng Động Kỳ 6 (tiếp theo)
Ngày xưa có hai anh em, người anh thì giỏi giang, việc gì làm cũng được, chỉ có tội nhát gan, nghe kể chuyện ma quỷ thì sợ hãi, rùng cả mình. Người em khờ, ngốc, làm không xong được một việc nhỏ. Một hôm, người cha gọi đứa con ngốc, bảo phải đi học một nghề để nuôi thân.
Bài thơ: Mẹ Là Tất Cả của Charles Khiêm Ông khi đăng lên Trang Thiếu Nhi đã thiếu một câu, xin cáo lỗi và sửa lại cho đúng:
Các bạn thân mến, Trong tháng 5 Lễ Mẹ đã qua, và tháng 6 ngày lễ Cha lại đến. Mẹ và Cha là hai đấng sinh thành đã sinh ra ta và nuôi ta khôn lớn. Các bạn đã làm vui lòng Mẹ và bây giờ đến lễ Cha, các bạn phải nhớ ơn cha vì không có ai chăm sóc, nuôi nấng, thương yêu ta bằng cha mẹ. Bài luận văn tả về Ba của Trương Ethan, trường Việt Ngữ Hồng Bàng.
Năm nay, đúng vào mùa bế giảng các niên khóa học Việt Ngữ, chương trình Bé Viết Văn Việt của Trang Thiếu Nhi Việt Báo rơi đúng số 1000. Wòu, chúng ta đã có được 1000 ngàn bài viết văn Việt và hôm nay là bài của bạn Tô Viễn Hà Mi, với bài cảm tạ thầy cô nhân ngày bế giảng của Trung Tâm Việt Ngữ Hồng Bàng.
Tóm tắt: Ngày xưa có hai anh em, anh thì thông minh nhưng nhát gan, nghe chuyện ma quỷ rất sợ hãi và rùng mình. Người em thì khờ dại, chẳng biết làm gì cả. Một hôm người cha bảo thằng con khờ phải học một nghề để nuôi thân thì cậu xin đi học nghề rùng mình, vì cậu chưa hề biết rùng mình là gì! Có một người trông coi nhà thờ ghé lại chơi, nghe chuyện, nhận cậu khờ làm học trò. Cậu đi theo thầy để học nghề.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.