Hôm nay,  

Thư Thiếu Nhi: Đi Học Hè

02/08/201500:00:00(Xem: 2865)
blank
Học hè.

Các bạn thân mến,

Những ngày nghỉ hè đối với học sinh là dịp nghỉ ngơi tuyệt diệu. Các bạn không phải đến trường, không phải làm bài tập ở nhà, và có nhiều thì giờ dành riêng cho mình, như chơi game, gặp bạn bè, đi chơi với gia đình. Nhiều bạn còn được đi xa, thăm họ hàng, bà con hay về thăm quê hương mà từ nhỏ, các bạn chỉ nghe kể chuyện mà không hề nhìn thấy.

Đi một ngày đàng, học một sàng khôn!”. Đi tới đâu chúng ta cũng có thể học hỏi được nhiều điều bổ ích.

Và đây là kinh nghiệm học hỏi của Bảo Chi. Mùa hè vừa rồi, BC đã được ba mẹ cho về thăm bà ngoại ở Việt Nam. Bà ở tận dưới quê xa lắm. Lúc gặp bà ngoại cùng các dì, cậu thì mừng. Nhưng khi đi chơi, BC đã gặp những bạn thiếu nhi rất tội nghiệp. Cha mẹ nghèo, các bạn không có điều kiện để đến trường mà ăn cũng không đủ, bữa đói bữa no, áo quần thiếu thốn. Khi trở lại Mỹ, BC suy nghĩ rât nhiều, muốn giúp đỡ những bạn nghèo mà không có điều kiện. BC chỉ đóng góp được một phần nhỏ, là dùng số tiền mừng tuổi của mình trong dịp Tết vừa qua, góp vào một tổ chức nhỏ “Mổ mắt cho các em ở VN”. Tuy số tiền chẳng là bao nhưng BC rất vui sướng thấy mình đã tử tế hơn khi góp phần giúp đỡ những thiếu nhi ở quê bị mù mắt và mù luôn chữ.

Chúng mình đang ở một nơi đầy đủ phương tiện học hành, cha mẹ có đủ điều kiện lo cho chúng mình ăn học. BC mong các bạn cũng biết chia sẻ một phần nào của mình cho những bạn thiếu nhi bất hạnh, không chỉ ở VN mà bất cứ chỗ nào trên thế giới, như bạn Katelynn Hồng Trúc đã được trúng giải “Tranh Thiếu Nhi” cua Gia Đình Việt Báo năm nay với lời viết: “Em đang gieo hạt giống “tử tế” bằng sự chia xẻ những gì mình có cho bạn!”. (Bảo Chi).

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chúng ta vừa qua một ngày đón mừng Lễ Độc Lập của Hoa Kỳ. Và đêm đến, trên khắp bầu trời của lãnh thổ nước Mỹ, pháo bông sáng rực màn đêm, cả nước Mỹ
Ngày xưa có một ông Vua và bà Hoàng hậu ngày nào cũng mong: “Ước gì mình có một đứa con”, nhưng ước hoài mà không thấy.
Ngày xưa có một ông Vua và bà Hoàng hậu ngày nào cũng mong: “Ước gì mình có một đứa con”, nhưng ước hoài mà không thấy.
Hai tuần lễ trước, tôi kể cho các em nghe về trận động đất ở Nepal. Tôi cho các em xem một vài tấm hình chụp cảnh tượng động đất.
Chúng ta đã qua ngày Lễ Mẹ, ngày Lễ Cha với lòng biết ơn hai vị sinh thành, đã một đời hy sinh tận tụy vì con. Bao nhiêu lời cám ơn cũng không đầy tình thương rộng như trời biển.
Tóm tắt: Có hai đứa bé lớn lên trong một ngôi làng, cô gái bị câm, chúng rất thân thiết với nhau và khi đứa con trai tới tuổi phải theo đoàn ghe ra biển tập nghề chài lưới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.