Hôm nay,  

Thơ Thơ

06/06/200600:00:00(Xem: 2760)

Nhớ Bước Đời Trôi

Để nhớ những ngày tháng 4/75
Ta về, nghiêng bước Sông Ba
Đêm trăng lộ bãi - cầu Đà Rằng đây
Em cười, trăng sáng thật đầy
Ở trong cảnh khó, tình nầy gửi trao
Quân dân thắm thiết ngọt ngào
Tràn trong ánh mắt…ba đào đó em
Mai đi rồi phố lại im

Đạn thù theo bước chực chờ
Về Nam còn mạng vẫn ngờ chiêm bao…

Trong phone giọng vẫn ngọt ngào
Em cười nhắc lại… ba đào năm xưa
Qua rồi một thuở giông mưa
Con đường lộ 7 đạn chừa được ai"
Ở trong cõi thế gian nầy
Chữ duyên chữ mệnh vẫn hay trêu đời
Gặp em vẫn ngọt ý lời
Bão giông đã tạnh nụ cười còn nguyên
Cám ơn đời - một chút duyên
Tình trong ý nhớ giữ riêng tâm lòng…

Thy Lan Thảo


*

Một Góc Cõi Lòng

Ta giấu kỹ em trong góc cõi lòng,
Đôi mắt biết cười làm ta hụt hẫng,
Chiều tháng tư bảy giờ trời còn sáng,
Kỷ niệm thương yêu bất chợt quay về,
Không phải tình cờ gợi những đam mê,
Biển nhớ tưởng quên: tư bề khuấy động,
Trời Seattle đêm nay mưa, gió lộng,
Vai ai ở bên cho em nép vào"
Mỗi lần buồn, ta thấy giận gì đâu!
Em nói phải! Đời luôn là biến động.
Bao đêm dài gặp em trong giấc mộng,
Thức tỉnh phũ phàng, thực tế là đây.
Cách xa nhau hàng vạn dặm đường bay,
Nên ta giấu em trong lòng để nhớ.

Hoàng Yến

*

Vô Thanh

Đưa anh ra đến phi trường
Ngẩn ngơ trăm mối tư tương bên lòng
Đường chiều, thu nhuộm rừng phong
Tiễn anh lá cũng chập chùng lá rơi
Rưng rưng, môi rụng xuống môi
Nụ hôn từ biệt chao ôi là buồn!
Vô thanh, tiếng nấc cô đơn
Thành thơ trăm đoạn vô ngôn tặng người
Mấy ngàn dặm khách xa xôi
Nhớ thương thì cũng bên trời, cố nhân!
Mặt nhìn, rằng lạ hay thân
Và trong tâm tưởng hỏi gần hay xa"
Chén anh có đắng quan hà
Mà lòng tôi lại nhạt nhòa gió mưa!
Anh đi, anh đã đi chưa
Con tàu còn đó hay vừa xa bay"
Anh hay tôi vướng trong mây
Tôi hay anh nhỉ nhắp cay vị tình...
Tôi nhìn tôi đứng một mình
Hai tay níu vội cái hình phù du!
Tàu anh khuất giữa mây mù...

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Chiếc Kẹp Ân Tình

Thương tặng hiền thê Băng Sơn để nhớ những ngày gian khổ của chúng mình - và xin gửi lời kính thăm quý bạn tù L19 T5 Kàtum

Ngày anh “cải tạo”... Kàtum
Tặng em chiếc kẹp, kẹp chùm tóc mây
Kẹp nhôm làm tại rừng cây
Em mang chiếc kẹp nhớ ngày thăm nuôi
Nỗi đau chua xót ngậm ngùi
Thương sao chiếc kẹp có mùi tóc em
Bây giờ ánh mắt nhá nhem
Nhìn lại tóc kẹp thấy em vẫn tình
Mong sao hai đứa chúng mình
Vẫn còn đẹp mãi mối tình phu thê.

Phương Hoài Sơn

*

Chỉ Riêng Ta

Có phải xa nhau để mãi buồn"
Lòng thêm vương vấn nhớ người thương
Đâu hay tình ấy giờ xa cách
Giữ mãi trong tim nỗi chạnh lòng
Đêm về gió lạnh thổi từng cơn
Lòng thấy bâng khuâng dạ héo mòn
Kỷ niệm ngày xưa ngồi nhớ lại
Vô tình khơi lại nỗi sầu vương
Những muốn riêng anh nỗi nhớ mong
Lời yêu dấu ái giữ trong lòng
Buồn khi ghi lại trên trang giấy
Mong mãi ngày sau vẫn mặn nồng
Chẳng muốn bao giờ nói tiếng quên
Để tình luôn mãi phút thần tiên
Giữ hoài âu yếm trên môi ấy
Chẳng muốn tình ta vướng muộn phiền
Chỉ tại chữ YÊU ở cuộc đời
Thời gian ôm ấp cuộc tình trôi
Chuyện tình nếu chỉ là thương nhớ
Lỡ bước xa rồi mãi nhớ thôi

Nguyễn Vạn Thắng

*

Trường Xưa

Bao ngày rồi thầy qua đường tôi thấy
Đã bao lần tôi dõi mắt trông theo
Một thân già gầy lụ khụ nhăn nheo
Trường lớp đó chắc tình xưa luyến nhớ

Bữa sáng nay cũng qua đường thường lệ
Thầy không may vấp ngã để tôi chào
Tình thầy trò xưa cũ - hẳn bớt đau
Không nước mắt sao lòng nghe nặng trĩu

Ngôi trường cũ như im lìm thấu hiểu
Tường mái kia thêm lạnh nét rêu phong
Khẩu hiệu thay cao đẹp những tấm lòng
Lời từ tốn qua bảng đen phấn trắng

Sân trường xưa vốn cây cao rợp nắng
Áo trắng nữ sinh quấn quít vui đùa
Gốc bàn hoa phượng tóc lá me chua
Trống trường bãi, hẹn hò nhau một thuở

Thời gian trôi rồi cảnh đời lại mở
Gặp nhau - thầy quản chế tôi tù nhà
Gác xe thồ chờ kiếm khách lại qua
Con ngựa sắt nhiều khi không gượng nổi

Thôi thầy nhé - Lỡ qua đường gặp vội
Thằng học trò cơm gạo kiếm không ra
Bài học đời chưa trả đã luống già
Thôi thì hãy coi như mình không thấy.

Lê Cẩm Thanh

*

Sông Chiều 

Chiều buông bàng bạc nắng vàng phai
Bèo tím trường giang ngọn gió lay
Nhấp nhánh ánh tà con sóng vỗ
La đà bãi vắng cánh chuồn bay
Thuyền câu lặng lẽ xuôi dòng nước
Lữ khách tần ngần dõi bóng mây
Bìm bịp kêu chiều bên xóm quạnh
Người đi nhớ mãi bến sông đầy

Bạch Loan

*

Tha Hương Ngộ Cố Nhân

Kính họa thi phẩm "Sông Chiều" của Bạch Loan thi sĩ.

Tình xưa cũng ngỡ đã phôi phai
Năm tháng nhạt nhòa cảnh lá lay,
Chàng vác hành trang tim nát vỡ,
Nàng lên xe cưới pháo tung bay.
Tương tư kẻ ở dìm tâm khảm,
Nuối tiếc người đi bạt gió mây.
Đất khách sững sờ giây tái ngộ,
Tội ai khóe hạnh lệ vơi đầy.

Ngô Phủ

*

Chạnh Niềm Sông Nước

Kính họa thi phẩm "Sông Chiềeu" của Bạch Loan thi sĩ.

Niềm quê, nỗi nước kiếp nào phai"
Vạn dặm trông về dạ lắt lay,
Dõi sóng ra khơi hồn phách lạc,
Ngắm buồm rời bến ruột gan bay!
Gió dường xót với tung mờ cát,
Trời hẳn đau cùng kéo kín mây.
Mưa bụi tha phương ngùi nhớ bạn
Hạt rơi hạt rớt ướt vai đầy.

Vntvnd

*

Quê Mẹ

Lòng nôn nao mong về thăm quê mẹ
Thời gian trôi không kịp để mong chờ
Đời lam lũ quằn đôi vai bé nhỏ
Ngày ngắn dần mà đêm cứ dài thêm
 
Vẫn ở đó, nơi chôn nhau cắt rốn
Đà Nẵng thương Non Nước gọi Sông Hàn
Cánh chim di một đời bao nghiệt ngã
Phương trời xa chẳng ngại quãng đường bay
 
Buổi chia ly không kịp lời nhắn nhủ
Trái tim non năm ấy mượt mà xanh
Đến bây giờ ta không còn gì nữa
Ngoài tình yêu và giấc mộng tan tành
 
Gió heo may bên ngọn đèn hiu hắt
Bóng mẹ ngồi đan áo lạnh mùa sau
Con nhớ mẹ nâng niu tình đã mất
Biết lấy gì chuộc lại lỗi lầm đau
 
Quỳ lạy mẹ từ đây xin sám hối
Nợ tang bồng con trả lại núi sông
Bên bia mộ thành tâm lời khấn nguyện
Hồn con tìm được Mẹ giữa hư không

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Nhóm Thơ Chống Cộng

Nhóm Thơ Chống Cộng chẳng chê già
Cho dự vào đoàn phe Quốc Gia
Vừa thấy hăng say nung khí phách
Chợt nghe hổ thẹn kém tài ba
Bút cùn ráng chuốt, ngòi xài lại
Não cạn gắng nguyền, thơ nặn ra
Chửi giặc, kêu dân làm Cách Mạng
Tái xây hạnh phúc cảnh âu ca

Lê Văn An

*

Mừng Thêm Kiện Tướng

Kính họa thi phẩm "Nhóm Thơ Chống Cộng" của thi huynh Lê Văn An.

Tài không lượng tuổi trẻ hay già.
Cả nhóm vui mừng thêm lão gia.
Khí phách thừa hơi ngăn bão tố,
Tinh thần dư sức đạp phong ba.
Xưa tay gươm súng đem thân hiến,
Nay bút mực nghiên gởi ý ra.
Nung chí quê nhà giành Tự Chủ,
Sớm cùng hát khúc "Khải Hoàn Ca".

Ngô Phủ

*

Ai dám chê ngài sức đã già"

Kính họa thi phẩm "Nhóm Thơ Chống Cộng" của thi huynh Lê Văn An.

Ai dám chê ngài sức đã già"
Dù gì một thuở tiếng danh gia
Tiền phương chống giặc nơi Vùng IV
Hậu tuyến an dân cõi giới ba
Hổ kiếp ly hương im tiếng nói
Buồn thân xa xứ nén lời ra
Vì dân vì nước lòng bừng dậy


Thơ phổ "Quân Hành" vọng hát ca

Dương Phục Quốc

*

Tâm Sự Lão Ông

Tiểu đệ xin kính họa bài thơ "Nhóm Thơ Chống Cộng"
của thi huynh Lê Văn An.

Hậu sinh bẩm tính trọng người già.
Thêm nữa thi ông bậc đại gia.
Xót nước quê nhà tuồng xẻ bốn,
Buồn dân hải ngoại cảnh chia ba (*)
Thương nòi mòn đợi người kêu gọi,
Cứu quốc mỏi chờ kẻ đứng ra.
Làm cụ đau lòng sầu khắc khoải,
Chỉ còn thi phú tự ngâm ca.

Lưu Vong Khách (Nguyễn Minh Khải)

(*) Quốc Gia - Cộng Sản - Lũ Lừng Chừng

*

Chia sẻ niềm đau

(Chia sẻ niềm đau với những thanh niên nam nữ bị Công An CSVN đánh đập tàn nhẫn trong vụ CS đàn áp  MS Nguyễn Hồng Quang... Đặc biết gởi đến em Lê Thị Hồng Liên, người con gái yếu đuối, đã chịu nhiều đòn thù CS chỉ vì đức tin và lý tưởng tự  do).

Này em hỡi! Con đường lên núi sọ (*)
Không dành riêng cho Chúa của năm xưa
Ngày hôm nay dân Việt cũng đã thừa
Khắp đất nước đầy con đường thập tự

Ta ngồi đây, một mảnh đời lữ thứ
Thương về em, san sẻ những đau buồn
Giữa đêm đông lạnh giá tuyết sương tuôn
Hồn ngất lịm cùng vết thương dân tộc

Em gánh chịu những ngọn đòn cay độc
Cho tha nhân giác ngộ chữ "tri tình"
Giọt lệ nồng, thương cảm nỗi điêu linh
Trong khốn khổ bởi bàn tay Cộng Phỉ

Trái tim em sẽ nung tròn ý chí
Của những người còn nghĩ tới non sông
Đánh cho tan loài bá đạo cuồng ngông
Trời sẽ sáng, cho ngàn hoa nở rộ

Vết thương em nơi ngục tù khốn khổ
Là nỗi đau, chung của cả giống nòi
Ôi! "thanh bình", xương máu vẫn còn rơi
Bở thú tính loài sói lang tàn độc

Tiếng em thét tạo thêm ngàn cơn lốc
Đưa ta vào tranh đấu vững niềm tin
Cho toàn dân phải trỗi dậy đi tìm
Trong đoàn kết sẽ san bằng núi sọ

Phạm Thanh Phương

(*)  Núi sọ, nơi Chúa cứu thế chịu khổ hình.

*

Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy chồng xứ lạ có gì vui"
Cúi mặt em đi giữa ngậm ngùi
Như kiếp lục bình trôi bến đục
Một lần bước tới chẳng đường lui.

Thân gái Việt Nam quá đoạn trường
Đảng về mang đủ loại tai ương
Nước nhà tụt hậu dân cùng khổ
Kiếm sống em tôi phải đứng đường

Giã từ câu hát buổi đồng dao
Em bán thân cho các nước giàu
Nô lệ ái tình nuôi mẹ ốm
Nuôi bầy em nhỏ gầy xanh xao

Khi đến xứ người em tỉnh mộng
Đài loan, Hàn Quốc hết mơ, mong
Đổi đời, đổi cả bao oan trái
Một bước sang ngang mấy tấm chồng...

Cũng vì cờ đỏ với vàng sao
Đưa đẩy dân tôi đến hố, hào
Cán bộ tham tiền vơ sạch túi
Khiến người dân Việt phải lao đao

Con cháu Triệu Trưng bán chợ người
Đứng trong lồng kiếng dáng hoa tươi
Chào hàng, mời khách ôi... tủi nhục
Nhân phẩm còn đâu nữa hỡi trời!

Đau lòng chia xẻ nỗi lầm than
Đất nước hôm nay quá lụn tàn
Bại hoại luân thường, suy đạo lý
Vì nghèo gái Việt hết đoan trang"...

Hoa Hướng Dương cảm tác

*

Gấm Hoa, Dòng Quốc Sử

(Tha thiết gởi về quê hương và dân tộc Việt Nam, mọi lứa tuổi)

Này, ta hỡi, có nghe hồn nước gọi
Lời đau thương cấp bách đến vô cùng"
Nước nhắn ta rằng Tổ Quốc dẫu chung
Nhưng trách nhiệm mỗi người, riêng, phải có!
Trách nhiệm ấy là an vui trăm họ
Là trùng tu, bảo vệ mảnh sơn hà
Để biên cương, nòi giống được thăng hoa
Chung nhịp bước, đồng hành cùng thế giới
Nếu chẳng may, sinh nhằm thời tăm tối
Hoặc phải khi đầy mọt nước sâu dân
Thì chớ ươn hèn, vuốt mặt, an thân
Mà quật khởi, gọi nhau cùng đứng dậy
Kià, hùng sử bốn nghìn năm còn đấy
Hưng Đạo, Ngô Quyền, Lê Lợi, Quang Trung
Cô Bắc, Cô Giang, Bà Triệu, Bà Trưng
Khi nước biến đã can cường gánh vác
Nay sông núi rơi vào tay cộng sản
Nước hóa nhà tù, dân tộc đau thương
Chế độ phi nhân, nghiến nát luân thường
Khai thác cả từ trẻ em, phụ nữ
Ta không thể đứng nhìn. Vì danh dự
Vì quê hương, ta hỡi, đứng lên nào!
Chớ để hùng tâm, dũng chí hư hao
Mà vùng dậy, dựng công bằng, lẽ phải!
Ta hèn yếu, người cưỡi đầu ta mãi!
Các cấp công nhân đã đứng lên rồi
Hỡi trai hùng, gái đảm, tiếp tay thôi....
Chung sức lại đòi cho ta QUYỀN SỐNG!
Ngày nào Việt Nam không còn bóng cộng
Thì ba miền đất nước mới an vui
Hỡi Việt Nam, người mau tiếp theo người
Đây là lúc gấm hoa, dòng quốc sử

Ngô Minh Hằng

*

Căn Nhà Trọ

Gửi những người lính già xa quê hương
Căn nhà này đâu phải của ta
Ta ở trọ từ khi vào đất Mỹ
Bỏ xứ ra đi nỗi buồn vạn kỷ
Nghe sao lòng vẫn nhớ góc trời quê

Dù thân đang tìm mãi một lối về
Nhưng hiện tại vẫn còn nhiều ngăn cách
Lòng kiên định mài gươm như kiếm khách
Mái tóc bạc dần lòng vẫn hiên ngang

Đang dấn thân giữa nắng cháy hè tàn
Mặc cho đông về giá lạnh căm căm
Cho dập vùi bão táp với mưa dầm
Phải có một ngày trời quang mây tạnh

Dù ở đây giữa phố buồn đơn lạnh
Đường sá người, ta mượn lối đi về
Đêm ngủ chập chờn khi tỉnh khi mê
Dù ở hay đi" - Vẫn là nhà trọ"

Căn nhà này từ lâu luôn mở cửa
Để nhìn trăng mà hoài vọng cố hương
Lấy đêm làm ngày như vạc ăn sương
Tạm dung đất này, cho đời yên tĩnh

Kể từ buổi anh giã từ áo lính
Bị bắt tù đày trở về tay không
Làm thân dân quèn cày ruộng giữa đồng
Đêm nghe hát điệu buồn câu vọng cổ

Có lúc nhớ quê, nhớ vùng châu thổ
Thương mái tranh nghèo ở cuối làng quê
Từ buổi ra đi lòng chẳng hẹn về
Vì chấp nhận cuộc đời thân lữ thứ

Lòng vẫn hận buồn một thời quá khứ
Nhớ cảnh tù đày! Thật quá nhẫn tâm!
Nhắc đến tình người" Ôi quá vô nhân!
Giờ mất cả không còn cho kiếp sống

Cố nuốt vào tim lệ sầu nóng bỏng
Thương cho tình người giữa kiếp nhân sinh
Nhớ đến quê xưa còn mãi bất bình
Còn trăn trở nỗi lòng nơi gác trọ.

Thanh Khâm

*

Bây Chạy Mô"!

Đả đảo Việt gian lũ cẩu nô
Khôn nhà dại chợ rước "tam vô"
Tuân hành xâm lược gây chinh chiến
Chấp lệnh Tàu, Nga xéo mả mồ
"Tòa án nhân dân" gieo nợ máu!
Việt gian cộng đảng cướp cơ đồ
Vay đền nợ trả, dân tra tội
Dứt điểm giặc Hồ! Bây chạy mô"

Dân Nam

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Anh Gặp Em
 Anh gặp em trong bốn bức rào dầy
 Má gầy, mắt trũng
 Phổi em lao, chân em phù thũng
 Gió lạnh từng cơn rú qua thung lũng.
 Em ngồi run, ôm ngực còm nhom
 Y sĩ công an nhìn em, thôi nạt nộ om sòm.
 Em ngồi lọt thỏm
 Giữa bọn người vàng bủng co ro
 Những tiếng ho
Những cục đờm mầu
Mớ tóc rối đầu em rũ xuống
Mình em, teo nhỏ, lõa lồ...
Em có gì đâu mà em xấu hổ!
Em là đau khổ hiện thân
Ngấn lệ đêm qua còn dấu hoen nhòa
Trên gò má tái
Trong lòng anh bấy lâu nay xám lại.
Nhìn em, lệ muốn chảy dài
Anh nắm chặt bàn tay em hơi rụt lại
Em nhìn anh, mắt đen, tròn, trẻ dại
Nước da xanh mái thoáng ửng mầu
Trong quãng đời tù phiêu dạt bấy lâu
Đau ốm một mình tội thân em quá!
Chắc đã nhiều đêm em khóc như đêm qua
Khóc mẹ, khóc nhà.
Khóc buổi rời miền Nam thơ ấu
Chân trời hun hút nay đâu"
Rồi đây, khi nằm dưới đất sâu.
Em sẽ hiểu một điều
Là đời em ở trên mặt đất
Đất nước đè em nặng chĩu hơn nhiều!
Nhưng nghĩ lúc thân mình bó trong manh chiếu
Anh biết lòng em kinh hãi hơn ai
Khi gió bấc ào qua vách ải
Những manh áo vải
Tả tơi
Vật vã
Vào thịt da..
Em có lạnh lắm không"
Mưa gió mênh mông
Thung lũng sũng nước bùn
Bệnh xá mối đùn, ẩm mốc
Những khuôn mặt xanh vàng gầy dộc
Nhìn nhau, đờ đẫn, không lời.
Nhát nhát em ho
Từng miếng phổi tung rời
Bọt sùi, đỏ thắm!
Em chắc oán đời em nhiều lắm.
Oán con tàu tập kết Ba Lan
Trên sóng năm nào
 Đảo chao
Đưa em rời miền Nam chói nắng..
Sớm qua ngồi, tay em anh nắm
Muốn truyền cho nhau chút tình lửa ấm.
Mặc bao ngăn cấm đê hèn
Sáng nay em không trống không kèn
Giã từ cuộc sống
Xác em rấp trên đồi cao gió lộng.
Hồn anh trống rỗng, tả tơi...

(1965)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.