Hôm nay,  

Thơ Bé Chiến Tranh

11/27/200400:00:00(View: 3300)
Lúc đầu em không hiểu
Vì sao lại đánh nhau
Máy bay rồi bom đạn
Trên ti vi loạn nhầu

Em thường tắt tivi
Họ đánh nhau ở đâu
Mình xem thêm nhức đầu
Việc của em là học

Nhưng hôm nọ tới trường
Thấy bạn em sưng mắt
Vì khóc cả mấy ngày

Khi nghe tin ba mất

Ba bạn là lính Mỹ
Đánh nhau tận Iraq
Hy sinh trong trận rồi
Tiến lên và gục ngã

Em mới biết bồi hồi
Thương người bạn học quá
Về nhà xem ti vi
Thấy người lính gan dạ

Bạn em đã mồ côi
Vì cuộc chiến xa xôi….
Dan Võ

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
“Anh chỉ có một điều bận tâm hiện nay thôi. Đó là làm sao cho em và những người đi sau không bao giờ biết tới bệnh là gì.” Tôi thò tay qua bàn, xếp tờ báo kia lại và ném qua bàn bên cạnh. “Cuộc đời lạ lắm. Chúng ta không bao giờ hiểu được. Để anh bổ túc một ý kiến hôm trước, chúng ta không những chỉ
Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany , cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York . Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết,
Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.