Hôm nay,  

Thơ Thơ

17/04/200600:00:00(Xem: 6446)
Ray Rứt Tháng Tư

Gửi bằng hữu 201

Tháng tư ray rứt niềm oan nhục
Bước giữa đời hư rối ý lòng…

Người bảo ta quên đi chuyện cũ
Để lòng thanh thản ngó đời trôi
Tan bão giông sống đời xa xứ
Thì hỏi làm sao ý được vui…!

Mười, hai mươi, ba mươi năm
Vẫn giữa lòng ta gió cát lầm
Trời Kontum tháng ba rực nắng
Dakpla gờn gợn sóng xa xăm…

Ta về không một bàn tay vẫy
Người ngậm tăm, nhạc ngựa không reo
Ngang Chư Pao, lòng ta thấy lạnh
Vất vưởng hồn oan phủ núi đèo!

Quân đoàn vẫn hiên ngang thế đứng
Sừng sững như lòng trai chiến chinh
Giao thông hào, kẽm gai chằng chịt
Thôi rồi vận nước buổi điêu linh…!

Ta vẫy tay chào buồn Cù Hanh
Biển Hồ sương sớm quyện xây thành
Đây Pleiku núi cao phố thấp
Sao bỏ ra đi thật đoạn đành…

Đường về Hàm Rồng vẫn thân quen
Hôm nay sao bỗng thấy ưu phiền
Ta đi biết có còn quay lại
Hay để cả đời đau nỗi riêng

Đoàn xe nhập lộ thêm đông đảo
Đủ cả quân dân mặt héo xào
Bụi đỏ bám đầy hoen sắc áo
Qua Thung Lũng Hồng về Cheo Reo

Phú Túc ầm vang tiếng vó câu
Nhục hèn theo vết bước chân đau
Bên ta, thuộc cấp ghìm tay súng
Mà lệ từ ly cứ chực trào!

Đành đọan ra đi không lệnh lạc
Quân dân tự cứu lấy thân mình
Tản thương, tiếp vận ôi xơ xác
Xẻ núi, rừng băng, lộ gập gềnh

Một cảnh đời trai giữa cõi hư
Làm sao quên được chuyện tháng tư
Người ơi! Dẫu sống đời xa xứ
Năm tháng đâu quên chuyện ngục tù

Tháng tư lại đến, lòng chua xót
Chiến sĩ hồn oan, xác ngập tràn
Nghĩa trung đài còn hay đã mất
Dạ nào quên được, dẫu sang trang!!!

Thy Lan Thảo

*

Sàigòn ơi! Nhớ quá!

Đau khổ qua rồi, sao còn nước mắt"
Em trả lời đi, đừng nghĩ quẩn quanh,
Ngày nào yêu nhau tóc hãy còn xanh,
Giờ gặp lại hai mái đầu bạc trắng,
Em ở đãy tháng năm dài lận đận,
Ta nơi nầy nuốt hận sống tha phương,
Giữa Washington nhớ nắng Sàigòn,
Nhớ hàng me Phùng Khắc Khoan rợp bóng,
Nhớ ba mươi tháng tư dầu sôi lửa bỏng,
Ta lên đường đành bỏ lại người yêu,
Nhớ Sàigòn. Ôi nhớ biết bao nhiêu!
Nhớ suối tóc huyền chiều vui đại học,
Em Văn Khoa, còn ta vào Kiến Trúc,
Thuở ấy cuộc đời rất đẹp: Như mơ!
Không trọn tình duyên: hình bóng tôn thờ.
Nơi đất khách yêu Sàigòn thân thiết,
Sàigòn ơi! Nhớ Sàigòn da diết,
Nhớ em yêu không nói hết bằng lời,
Chiều Washington lòng bỗng chơi vơi,
Em yêu dấu! Sàigòn ơi! Nhớ quá!

HoàngYến.

*

Em Vương Hậu

Trên đỉnh tương tư, mộng rất tròn
Đường tình êm quá dấu chân son
Em mười lăm nhỉ hay mười tám
Mà ngẩn ngơ tôi, phách lạc hồn!

Em có bùa yêu thuốc dấu không
Hay em Ngọc nữ kén Tiên Đồng"
Khiến cho trời đất quay cuồng nhớ
Réo gọi em từ Xuân đến Đông!

Có phải em đem rắc bốn trời
Hương hoa tình ái buộc hồn tôi"
Để tôi, vũ trụ trăm ngàn hướng
Lòng chỉ mơ về một hướng thôi!

Mười bốn, em cười, ôi nắng pha
Mắt em mười sáu đắm thiên hà
Tình em mười bảy nghiêng huyền sử
Trăng ghé hồn tôi buổi tối qua!

Và gói hồn tôi trong mắt trong
Tẩm hương trinh bạch, ủ men nồng
Này em, Vương Hậu ngời ngôi báu
Em ngự hồn tôi. Em biết không"

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Trống Một Lời Giải

Thời gian trao tặng vật
Em diện kiến cùng anh
Một ô vuông cổ tích
Với vòng tròn lạnh tanh
Sao không là sự thật
Cho môi mắt trùng xanh
Hồn rủ rê trổ lộc
Chim mớ rộn trăng gành
Mơ hồ nghe đêm trắng
Ai xé toạc xa xăm
Động màn mây thiên cổ
Giạt quanh đời lạnh căm
Có mãi là mật ngữ
Tương lai dấu hỏi dày
Tinh khôi hồn tượng đá
Mặc niệm gió sương phai

Phạm Tường

*

Nhật Trường Trần Thiện Thanh: Người Bạn Trẻ Đã Đi Rồi!

Mình cứ ngỡ không bao giờ ngăn cách,
Sẽ cùng nhau tham dự hết cuộc chơi
Khi được tin Người Bạn Trẻ Đã Đi Rồi
Mình ngơ ngẩn như một phần mình vừa mất
Đành Cõi Tạm: Ai cũng về với Đất
Có lẽ đâu Bạn đi sớm cho đành"!
Khiến cuộc chơi vắng bóng Trần Thiện Thanh

Người Ở Lại Charlie, xa cách mãi.
Tôi còn nợ cuộc đời nhiều Oan Trái
Hệ lụy nào qua khỏi Bến Vô Thường
Đã "Lập Thân Tối Hạ Thị Văn Chương"
Thì tự nhủ "tài tình thiên cổ lụy"!

Thanh Đàm, Nhã tập, Minh Văn, Diễm Ý
Bạn thoát rồi hệ lụy khúc Vô Thanh.
Ai sẽ ca: "Anh Không Chết Đâu Anh"
Để tiễn bạn về Bên Kia Bờ Giác"
Xin hẹn Bạn trong một Miền An Lạc
Nơi không còn hệ lụy của trần gian.

Hoàng Ngọc Liên

*

Ước Ao

Ước chi em được làm mây trắng
Chiều nay ghé lại bến quê hương
Giang san một dãy chiều hanh nắng
Một cõi nhân sinh lắm đoạn trường!

Em về thăm lại miền sông Hậu
Quê mẹ vàng tươi ruộng lúa mùa
Thăm hỏi hàng xoài, bờ mận trắng
Bao năm còn có nhớ người xa"

Em về thăm lại thành đô cũ
Dạo bước con đường vắng mọi khi
Áo trắng em thường qua lối ấy
Cho nhau giấc mộng tuổi xuân thì.

Chiều ra thơ thẩn công viên cũ
Tìm lại ngày vui thuở học trò
(Trốn học rong chơi mòn lối sỏi)
Bây giờ tuổi trẻ có ngây thơ"

Em về ghé lại ngôi nhà trọ
Căn gác hôm nào anh đến thăm
Mưa rớt rạt rào trên mái ngói
Ngọt ngào như tiếng gọi trăm năm!

Em ra ngắm lại dòng sông cũ
Con nước buồn hiu chảy thẫn thờ
Thuyền ai tách bến không về nữa
Bờ vắng có buồn đứng ngẩn ngơ"
...........
Chiều nay, cố quận xa thăm thẳm
Lòng nghe khắc khoải nhớ quê hương
Anh ơi, em chẳng là mây trắng
Chỉ mang cố quận ở trong hồn!

Bạch-Loan

*

Hoang Vắng

Nguyệt tận về khuya sương điểm trắng"
Nhà Ai khuyết tịch nửa vầng tan!
Sông hồ ngây ngất hôn mê liễu:
Phiêu bạt trôi nhanh nhịp phách tàn"

Chao ôi vắng quá rừng hoang rụng!
Tiếng rú hao đi! thất thoát vang"
Ánh mắt vô tri từng khoảng lạnh...
Bốn bề hiu quạnh biển hòa chan"

Trúc Lang OKC

*

Hoa Bướm Vường Xuân

Xuân về rộn rã khắp muôn nơi
Nước biếc non xanh dệt ý đời
Đàn én vờn quanh trong nắng mới
Em nghiêng mái tóc đón mây trời!

Nguyện ước bên nhau bóng với hình
Yêu trong đầm ấm mộng ngày xanh
Mặn mà hương sắc hoa kề bướm
Bướm lượn cùng hoa đẹp ý tình

Em đưa ánh mắt thả hồn mơ
Bỗng gặp hồn anh dáng ngẩn ngơ
Ai chọn tơ hồng buông sợi vướng"
Sợi luồn , sợi quấn buộc tình thơ!

Hồng Phúc

*

Lưu Manh Trí Thức

Đọc bài “Mặt trắng lòng đen” ở mục “Hương Giáo đề thơ” của SGT số 456 thấy câu ”... thiên hạ sợ cái thằng lưu manh vô học có một, thì lại sợ thằng lưu manh trí thức tới mười” mà Cô Gia tôi viết bài này.

“Hương Giáo đề thơ” nói đúng đa, (!)
“Lưu manh trí thức” có tâm tà.
Trong lòng chất chứa điều gian trá,
Ngoài mặt phô phang veỷ thật thà!
Xảo ngụy thì vô cùng xảo ngụy,
Điêu ngoa lại quá đỗi điêu ngoa.
Mồm ngang miệng dọc chuyên lừa bịp,
- Mục đích thay đen đổi trắng mà!

Cô Gia

*

Quái thai thế kỷ

Viết cho những tên lập lờ "Ăn cơm QG, thờ ma CS"

Đời trái khoáy sinh lắm phường bất mục
Nhập tinh hồn của bè lũ Hồ Ly
Loạn tâm mê, bên giấc mộng cuồng si
Ngậm bả Vẹm biết đâu là tình nghĩa

Chúng cố bám tựa như loài sâu, đỉa
Đợi mưa dầm, tìm nước đục thả câu
Xin yên lòng, cũng chẳng đáng gì đâu
Nhẩy múa lắm, sẽ lòi ra mặt mốc

Vốn vị kỷ, nên tâm hồn nhiễm độc
Đứng bên này, cúi mặt với thế nhân
Về bên kia, lũ Vẹm cũng chẳng cần
Hồn vất vưởng, bởi ôm đầy uất nhục

Ráng đợi nhé, khi hợp thời đúng lúc
Vuốt, nanh chồn, răng cáo sẽ thò ra
Nhân dân mình sẽ túm lại, lột da
Bắt hồn phách đưa về nơi địa phủ.

Phạm Thanh Phương

*

Chim Việt đậu cành Nam (*)

Nhìn đàn chim bay đi về biển Bắc
Khi đông về chim trở lại phương Nam
Nhớ cảnh quê hương bị lũ hung tàn
Đàn Chim Việt phải xa lìa đất tổ

Giờ này ly hương thương về cố thổ
Thân làm chim Việt thích chọn cành Nam
Để ngóng về quê, thương nhớ xóm làng
Thương biết mấy giọng hò trên sông bến

Lòng xót xa đau quê ngày chinh chiến
Vẫn thương hoài tiếng mẹ hát ru con
Cảnh mẹ trông con , cảnh Tháng Tư buồn
Cảnh mẹ tảo tần, ngược xuôi kinh Xáng

Cảnh ngày xưa nơi Cái Răng Ba Láng
Dầu mù u thắp sáng cảnh cơ hàn
Cảnh chiến tranh tàn phá nát thôn làng
Ôi đau xót quê tôi ngày khốn khó

Nhớ cảnh thương tâm tù đày thống khổ
Lưu đày về đành bỏ nước ra đi
Buổi chia tay còn biết nói năng gì
Làm Trang Tích của thời xưa Chiến Quốc.

Sống cảnh xa quê đêm nằm thao thức
Thân như chim Việt thích đậu cành Nam
Ngóng về quê xưa xa tít biệt ngàn
Lòng vẫn nhớ cảnh trời Nam đất Việt

Dù phải sống đời sinh ly tử biệt
Tạm dung quê người kiếp sống lưu vong
Nỗi đau xưa còn trăn trở trong lòng
Đành cam nhận nơi này quê hương mới

Dù phương này không mái tranh giăng khói
Không mẹ già, không ruộng lúa bờ ao
Nhưng nơi này xoa dịu được cơn đau
Đời sống an lành tự do thương nhớ

Nhớ cảnh cuộc đời gió tanh mưa máu
Cảnh biển dâu gây phiền não cuộc đời
Giờ nhìn chim bay ở cuối chân trời
Từ phương Bắc về phương Nam trốn lạnh

Như Việt điểu đi tìm nơi ẩn tránh
Tránh con người đang dày xéo quê hương
Nhớ lại quê xưa bao cảnh hận buồn
Làm chim Việt đậu cành Nam thương cố xứ

Thanh Khâm

(*) Việt điểu sào nam chi.

*

Vinh Danh Những Vì Sao Đất Nước

Tháng Tư về khơi mối hận thiên thu
Mây tang phủ lên bầu trời Quốc Tổ
Nhớ bao anh hùng thơm danh muôn thuở
NAM, PHÚ, VỸ, HƯNG, HAI, CẨN... tên Người!

Trước cọc bắn vẫn đanh thép ý lời:
"Muốn nhìn sông núi trước giờ gục chết!"
Lẫm liệt oai phong một trang hào kiệt
Cọp ba đầu rằn HỒ NGỌC CẨN lưu danh!

Tướng Biệt Động Quân liêm khiết, đa năng
Huấn luyện, tham mưu, chiến trận bao năm
Tên TRẦN VĂN HAI sử vàng ghi đậm
Vận nước suy tàn - tiết tháo hy sinh!

NGUYỄN KHOA NAM, danh rạng rỡ muôn thu
Hổ Tướng miền Tây theo thành tự sát
Loạt đạn nổ vang thay lời thề "Sát Đát!"
Rừng núi chuyển rung bạt vía giặc thù!

Bình Long, An Lộc - song LÊ anh hùng
Gương tử thủ nêu cao, nức lòng quân sĩ
NGUYÊN VỸ, VĂN HƯNG lừng danh thế kỷ
Bia khắc danh đề - thanh sử muôn thu!

Tiếc thương PHẠM VĂN PHÚ Kontum, Pleiku
Vị danh tướng của bao thời trận mạc
Khí hùng anh nào để lọt vào tay giặc"
Kết liễu đời mình - độc dược quyên sinh!

Hồn thiêng sông núi tiếp dẫn hương linh
Quý danh tướng và bao anh hùng dân tộc
Tháng Tư đại tang triệu hồn bật khóc
Thắp nén nhang lòng tưởng niệm anh linh!

Phạm Hoài Việt

*

Lục Bát Tháng Tư

Tháng Tư là tháng oan khiên
Tháng Tư là tháng đảo điên sơn hà
Tháng Tư mắt buốt lệ nhòa
Tháng Tư con trẻ khóc òa mất cha
Tháng Tư thất quốc vong gia
Tháng Tư dâu bể hải hà nước non
Tháng Tư sông núi mỏi mòn
Tháng Tư cả nước lên non tìm trầm
Tháng Tư, Đạo, chốn mê lầm
Tháng Tư xã tắc sa hầm vạ tai
Tháng Tư giặc cướp lên ngai
Tháng Tư Văn Hiến ca bài lưu vong
Tháng Tư dân tộc quay mòng
Tháng Tư non nước chìm trong ngục tù
Tháng Tư vết cắt thiên thu
Tháng Tư quốc hận mịt mù quê hương
Tháng Tư tâm quyết lên đường
Tháng Tư quyết diệt sạch phường Cộng nô
Tháng Tư đánh đuổi giặc Hồ
Tháng Tư giành lại cơ đồ Việt Nam

Từ Đà Thành

*

Mong Anh thoát khỏi ngục tù

Kính tặng anh hùng Lý Tống.

Đau lòng thay nghe tin Anh tuyệt thực
Vì quê hương thân xác phải lưu đày
Vì Tự do Anh quyết mở đường bay
Từ Cuba rồi Việt Nam yêu dấu.

Anh không ngừng với quyết tâm tranh đấu
Rải truyền đơn kêu gọi chống bạo tàn
Khi dân nghèo trong kiếp sống lầm than
Đang uất hận và hăng say chống đối.
Anh biết không từ khắp nơi Quốc nội
Dân lao động và các giới công nhân
Biểu tình khắp nơi sống chết bất cần
Quyết dành lại nhân quyền và lẽ sống.

Toàn dân đang vui và đầy hy vọng
Cờ Vàng bay trên khắp nẻo quê hương
Chỉ mong Anh giữ vững chí can trường
Không khuất phục trước bạo quyền man rợ.

Đồng bào hay tin Anh đang tuyệt thực
Lòng thật buồn vì nghĩ đến ngày mai
Khi toàn dân đã dẹp hết chông gai
Đón Anh về sợ Anh không còn nữa.

Thương dân lành xin Anh đừng tuyệt thực
Lửa Diên Hồng đang bùng cháy khắp nơi
Cầu xin Thiên Chúa, Phật, Trời
Giúp Anh thoát khỏi cuộc đời gian nan.

Ly Hương

*

Thoát Cũi Sổ Lồng

Nhân nhận được tin vui, chị Nguyễn Thị Ngọc Hạnh đã thoát chốn lao tù. Kính chúc chị sớm đoàn tụ với lang quân cùng ba con nhỏ dại. Xin ơn Trên ban phước lành và vạn sự như ý cho chị cùng quý quyến.

Tin mừng NGỌC HẠNH thoát lao lung,
Chị sẽ tự do lại vẫy vùng.
Làm lũ Vô thần hồn thất tán,
Khiến quân Cộng sản vía lưng tưng.
Bọn tà lùi sát hầm mai táng,
Phe chính đến gần bến phục hưng.
Kính chúc nữ hùng tròn nguyện ước,
Như toàn dân Việt đã hoài mong.

Ngô Phủ

*
Anh Không Thể Đầu Hàng

(Gởi Ó Đen Lý Tống)

Tôi nghe tin anh tuyệt thực
Mà lòng lo lắng, ưu tư
Anh ơi, không làm thế được
Kìa anh, tổ quốc đang chờ!

Đòn thù, bao phen ngục tối
Lòng anh vẫn đó, niềm tin
Biển Đông, anh làm sóng nổi
Đại bàng anh xoải cánh chim!

Người giữ chân anh đất Thái
Dân mình đang quyết đấu tranh
Qua đêm, bình minh sẽ phải
Trả ta ánh nắng trong lành.

Anh không có quyền bỏ cuộc
Bởi vì đất nước chờ mong
Anh không có quyền bội ước
Bởi quê vẫn thắm trong lòng!

Bao lần sa vào tay giặc
Chim thần, anh vẫn hiên ngang
Mùa xuân Đống Đa trước mặt
Nên anh không thể đầu hàng!!!

Ngoài này đồng bào lo lắng
Quyết tâm tranh đấu đến cùng
Nếu như đường đời bằng phẳng
Làm sao tỏ mặt anh hùng"( * )

Xin anh giữ cao ngọn đuốc
Tin vui ắt chẳng còn xa
Cờ bay sẽ vàng đất nước
Ta về trong khải hoàn ca

Ngô Minh Hằng

(*) Mượn ý hai câu thơ của Cụ Phan Bội Châu: "Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả. Anh hùng hào kiệt có hơn ai".

*

Tin Vui

Vui mừng được tin đến ngày 21/4/06, chị Nguyễn Thị Ngọc Hạnh sẽ được trả tự do và trở về Pháp đoàn tụ với gia đình.

Tin vui Ngọc Hạnh mãn tù,
Năm năm đằng đẵng Xuân Thu ngục hình!
Hận loài quỷ đỏ gian manh,
Đốt cờ Việt Cộng tung hoành năm xưa.
Pháp lý xử ép gà mờ,
Chị đành chấp nhận những giờ buồn tênh!
Nữ Nhi khí phách tung hoành,
Nơi gương Trưng Trác hy sinh tuyệt vời!

Lê Đắc

*

Cộng Sản Nào Cũng Rứa

Đọc bài “Sự dã man còn sót lại trong thế kỷ 21” của NUTB số 537 được dịch từ báo Epoch Time thấy những tin tức về việc Trung cộng cấm tín đồ Pháp Luân Công có chứng minh bằng hình ảnh như “tra tấn bằng bàn ủi và dí thuốc lá vào người, giật điện vào bộ phận sinh dục bằng những dùi cui điện hàng giờ đồng hồ...” mà đứa Nam Man viết bài này.

Cộng sản An Nam, cộng sản Tàu,
“Cộng nào “cộng” nấy giống như nhau.
Bài này cô bác đà xem chửa,
Số đó chị em mới đọc sao.
Chúng có yêu thương chi chủng tộc,
Họ còn giết hại cả đồng bào.
Không ngờ trong thế kỷ hăm mốt,
Vẫn diễn ra bao cảnh khổ đau...

*

Chủ Nhơn Thưa Đầy Tớ

Đọc bài phóng sự điều tra của Nguyễn Thái Hoàng (VNN) với tựa đề “Bao giờ nhân dân xã Hiến Sơn được ngẩng mặt làm người"” trong NUTB số 534 thấy người dân gửi đơn thưa cán bộ xã Hiến Sơn 50 tội (báo đăng 38 tội) như là tham ô, ăn chận, hà hiếp dân... đặc biệt có hình ngôi nhà đồ sộ của lũ cán bộ (đầy tớ của nhân dân” và túp lều của người dân “làm chủ đất nước” mà đứa Nam Man viết bài này.
Em ngồi em đọc cái tờ đơn,

Của những bà con xã Hiến Sơn.
Quả khó dằn bao điều tủi hổ,
Càng khôn nén mấy nỗi khinh nhờn.
Hết nhìn biệt thự thằng “đầy tớ”,
Rồi ngó cơ ngơi “đứa chủ nhơn”.
Mà suốt đêm không sao ngủ được,
Không sao nói hết sự căm hờn.

*

Mắng Thằng Đầy Tớ Nhân Dân

Cái tật nầy bây nếu chẳng chừa,
- Thì tao oánh bỏ mẹ nghe chưa.
Coi nè, đơn của nạn nhơn kiện,
Thấy chửa, việc mần “gia chủ” thưa.
“Thằng quản ný” vốn hay nhũng nhẵng,
“Tụi cầm quần” luôn cứ cù cưa
Nên bây được thể bây thao túng...
Gian ác như bây thiệt chẳng vừa!

*

Nói Với Ông Carl Thayer

Đứa Nam Man viết bài này sau khi đọc bản tin “Đại hội X của Đảng CSVN: Ai sẽ là thủ tướng"” (DV 738) thấy giáo sư Carl Thayer, đại học Quốc Gia Úc, đề cập 2 tên có thể thay thế thủ tướng Phan Văn Khải là Nguyễn Tấn Dũng và Vũ Khoan (hiện đang là phó thủ tướng).

Bất cứ phe nào hoặc cánh nào,
Muốn mần thủ tướng cũng đâu sao.
Tính luôn thằng ổi, hay thằng mít,
Cho đến cái sò, hoặc cái ngao.
Miễn nó biết lo cho đất nước,
Hay y còn nghĩ tới đồng bào.
- Nam Man hứa bác ô kê hết,
Quyết chẳng bàn ra hoặc tán vào.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.